Trạch Hạo đưa Quân Dao ra ngoài, mở cửa xe cho cô nhưng Quân Dao không bước vào cô nhìn hắn bằng ánh mắt cầu xin nói.
" Anh định đưa tôi đi đâu?"
Trạch Hạo nhìn Quân Dao rồi đưa tay bóp lấy cằm nhỏ của cô rồi nói.
" Tôi không thể làm tình ở một nơi dơ bẩn như thế được mau lên xe."
Quân Dao nhất quyết không chịu lên cô cự tuyệt nói.
" Tôi đã nói là không bán thân mà sao anh cố chấp quá vậy."
Trạch Hạo mất hết kiên nhẫn hắn mạnh tay nhét cô vào trong xe, rồi bảo tài xế lái xe đến một khách sạn cao cấp, đến nơi Quân Dao nhất quyết không
chịu xuống xe Trạch Hạo đành bế cô đi vào bên trong, mặc cho tiếng kêu
la của Quân Dao.
" Cứu tôi với."
Trạch Hạo tức giận nói.
" Cô ồn ào quá đấy, im lặng nếu không đừng trách tôi."
Hắn bế Quân Dao vào một căn phòng sang trọng rồi thẳng tay ném cô xuống
giường, Quân Dao sợ hãi loạng choạng ngồi dậy cô yếu ớt cầu xin Trạch
Hạo.
" Xin anh đấy đừng như vậy nữa có được không tôi và anh đã không còn nợ nần gì nhau nữa rồi cơ mà."
Trạch Hạo ung dung ngồi xuống ghế hắn lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa hút
một hơi thật sâu, căn phòng nồng nặc mùi thuốc lá, Quân Dao bắt đầu ho
khan vì cô rất ghét mùi thuốc lá, Trạch Hạo thấy vậy thì vùi điếu thuốc
vào gạt tàn rồi lấy ra một sấp tiền để trên bàn lạnh lùng nói.
" Nếu chẳng nợ nần gì nhau nữa thì ăn bánh trả tiền cô đồng ý chứ tôi là con người rất sòng phẳng."
Quân Dao nhìn sấp tiền trên bàn bỗng nhiên cô lại lung lay ý chí số tiền đó
rất nhiều có thể giúp cô rất nhiều việc, nhưng lương tâm của Quân Dao
lại không cho phép mình làm vậy, cô cảm thấy bản thân thật rẻ rúng dơ
bẩn.
Quân Dao bật cười cô lại thương thay cho số phận của mình
không ngờ cô cũng có ngày hôm nay vì tiền mà bán rẻ thân thể của mình
như thế, Quân Dao bước xuống giường cô từ từ tiến về phía Trạch Hạo đôi
mắt lại vô cùng bi thương. Quân Dao đưa tay ra sau lưng cởi dây kéo của
chiếc váy ra, động tác lại vô cùng chậm rãi, Trạch Hạo ngồi đó nhìn
những trò vui do mình tạo ra vô cùng hứng thú, chiếc váy đã rơi xuống
sàn nhà Quân Dao đưa tay che lấy cơ thể trắng mịn của mình, gương mặt
là sự cam chịu và xấu hổ. Trạch Hạo đứng lên tiến sát đến cơ thể Quân
Dao suốt mấy năm qua hắn đã rất khao khát được gần gũi với cô ngoài cô
ra hắn không hề hứng thú với ai, cơ thể Quân Dao sao khi sinh con vô
cùng đầy đặn quyến rũ đến lạ thường, Trạch Hạo đưa tay vòng qua eo của
Quân Dao rồi hắn áp sát mặt mình vào mặt của Quân Dao đến nổi cô có thể
cảm nhận được hơi thở của hắn cơ thể cô bỗng chốc run rẩy, Trạch Hạo
bỗng nhiên điên cuồng chiếm lấy đôi môi của của Quân Dao một cách thô
bạo, cô giật mình không giữ được thăng bằng nên đã ôm lấy vai của Trạch
Hạo, hắn điều khiển cô đi đến bên giường rồi đặt cơ thể cô xuống giường, hai người dính chặt lấy nhau vì quá nhớ nhung Quân Dao Trạch Hạo đã
không khống chế được cảm xúc của mình, hắn như một con hổ đói hôn Quân
Dao một cách mạnh bạo khiến cho cô khó chịu né tránh, nước mắt bỗng
nhiên rơi xuống từ khoé mắt của Quân Dao, cô cảm thấy mình như bị chà
đạp sỉ nhục cô vô cùng tuổi thân, Trạch Hạo bỗng nhiên dường hành động
của mình lại ngồi dậy nói.
" Nếu không muốn tôi sẽ không ép cô."
Vì hắn cảm thấy đau lòng khi Quân Dao rơi nước mắt. Quân Dao quay mặt nhìn qua sấp tiền Trạch Hạo để trên bàn, vì con cô có thể làm tất cả kể cả
phải bán thân cô cũng phải làm, Quân Dao ngồi dậy tiến đến ôm lấy cổ
của Trạch Hạo rồi nghẹn ngào nói.
" Tôi đồng ý tôi rất cần tiền xin anh đừng đi."
Nhìn đôi mắt của Quân Dao đầy đau thương trong lòng Trạch Hạo bỗng chốc đau
lòng hắn không muốn làm cô tổn thương nên đã đưa tay gỡ lấy tay Quân
Dao ra rồi đứng lên, cô sợ Trạch Hạo sẽ rời đi nên đã vội vàng chạy đến
chủ động ôm hôn hắn nhưng cô lại nhắm nghiền đôi mắt lại vì sợ hãy khi
đối diện với Trạch Hạo sợ phải đối diện với sự thật.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT