Hội nghị nửa năm ở tổng bộ Nguyên Xuyên chủ yếu những người tham dự là Tổng giám đốc Đại khu, giám đốc Đoàn mua Đại khu, Tổng giám đốc ban nhãn hiệu Đại khu (chỉ có ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển có chức vụ này, các ban Nhãn hiệu khác không có) trở lên, ngoài ra, còn có lãnh đạo các ban chức năng như hành chính, kế toán ở tổng bộ.
Như vậy tính ra, ở đây cũng phải tới 40-50 người.
Trong số đó, không cần quá bận tâm tới những nhân viên không chạy thị trường liệu có thể nghe hiểu những gì Lộ Nam nói. Bởi vì phần này quá tải với họ.
Các lãnh đạo Đại khu đều có kinh nghiệm làm việc phong phú, đa phần còn trước hoặc sau khi thăng chức đăng ký học các lớp quản lý, bình thường diễn giảng cho các nghiệp vụ viên cấp thành phố, cấp tỉnh dưới Đại khu cũng là có kiến thức thực tế - khụ khụ, nhưng bản thảo do ai viết thì chịu.
Nhưng, Lộ Nam phát hiện, bọn họ thật sự, một chút đều không hiểu gì về thị trường nước ngoài!!!
Lúc trước nói tới Lệnh Dương bọn họ đều hào hứng, vừa nghe nói tới số liệu, bọn họ liền biến thành 10 vạn câu hỏi vì sao: Vì sao rượu trắng bán chạy trong nước, xuất khẩu lại thất bại? Vì sao xuất khẩu tới các nước bất đồng lại phải chế định hệ thống giá cả bất đồng? Vì sao lần này trong số hợp đồng tiêu thụ ở nước ngoài, rượu Kinh Điển lại chỉ bằng số lẻ của rượu Hài Hòa?
Power point của Lộ Nam do Lý Thanh làm.
Không phải Lộ Nam lười biếng, mà bởi vì hiện giờ có quá nhiều chuyện cần cô hao tổn tâm sức, cô phải đặt tinh lực vào chuyện quan trọng hơn.
Thư ký gánh vác một phần công việc giấy tờ là đương nhiên, tính chất khác hẳn với những lãnh đạo giao công việc bản chức của mình cho hành chính.
Mấy hôm trước Lộ Nam gửi dàn bài diễn thuyết cho Lý Thanh, đưa số liệu, dặn dò cô ấy rằng cô không thích ppt tràn ngập chữ viết, còn trình bày tùy ý, Lý Thanh đã giao một bản ppt coi như còn khiến cô hài lòng.
Chỉ là không ngờ, nội dung mà Lộ Nam cho rằng tương đối thông tục dễ hiểu, lại còn phải thường thường dừng lại giải thích "vì sao các quốc gia Trung Đông có tiềm lực thị trường rượu trắng nhỏ", "tiêu thụ ở Mỹ còn phải dựa vào các công ty đa quốc gia lớn kết hợp với những Nhà tiêu thụ nhỏ ở các bang bất đồng", "rượu trắng nồng độ vừa thích hợp xuất khẩu hơn rượu trắng nồng độ cao", "mùi thơm và vị rượu Hài Hòa nhẹ hơn rượu Kinh Điển, cho nên thích hợp xuất khẩu hơn"...
Lộ Nam nhìn đồng hồ trên tường, quyết định đẩy nhanh tiến độ.
"Về một số quốc gia vì lý do tín ngưỡng nên không thể uống rượu, tôi không nói thêm, rất dễ tìm hiểu trên mạng."
"Ở Mỹ cần tới các công ty đa quốc gia cỡ lớn, bởi vì ở đó các bang khác nhau có luật pháp khác nhau, thậm chí cùng loại hàng hóa tiêu thụ ở các thành phố khác nhau, đều sẽ có mức thuế bất đồng. Nếu chỉ dựa vào Nhà tiêu thụ cỡ nhỏ, dễ dàng xảy ra bán tháo hàng sang các thành phố khác, một khi xảy ra, rất khó khống chế. Đương nhiên, đây cũng là một trong số nguyên nhân tôi nói phải đặt ra hệ thống giá cả bán lẻ khác nhau."
"Rượu Hài Hòa của chúng ta hiện tại trải hàng rất nhiều ở Bờ Tây và những thành phố cảng xung quanh, chủ yếu dựa vào Nhà tiêu thụ là hậu cần Trung Tập. Bọn họ có kho hàng ở các thành phố cảng lớn ở Mỹ, chuẩn bị hàng, điều hàng, giao hàng đều rất thuận tiện, xét giá thành vận chuyển, so với những Nhà tiêu thụ nhỏ, rải rác thì tiết kiệm không ít. Nhưng mô hình một nhà độc đại sẽ khiến xưởng mất quyền khống chế giá trên thị trường nước ngoài, cho nên Nhà tiêu thụ cỡ nhỏ, cỡ vừa cũng cần phải tồn tại."
"Còn "rượu nồng độ vừa dễ xuất khẩu hơn rượu nồng độ cao, rượu Hài Hòa thích hợp xuất khẩu hơn rượu Kinh Điển", có thể gộp chung thành một vấn đề, kế tiếp tôi sẽ giao lại áp lực cho Hạ tổng và Trần tổng."
Lộ Nam diễn thuyết, số liệu chính xác, dùng từ nghiêm túc, nhưng cũng thường chêm truyện cười, giống như ban nãy châm chọc Lệnh Dương.
Cô biết ban nãy nhanh chóng diễn giảng một đống nội dung mang tính phán đoán thực chất sẽ khô khan thế nào, bây giờ cố ý nhắc tới hai đại boss của công ty, để ánh mắt mọi người nhìn vào hai người họ.
Hạ tổng cầm lấy micro trên bàn, cười ha ha: "Lộ tổng, khách sáo thế làm gì? Cô cứ nói đi!"
Lộ Nam cũng cười nói: "Mọi người nghe thấy rồi nhé, Hạ tổng bảo tôi cứ việc nói."
Kế tiếp cô chuyển giọng chính sự: "Tôi muốn mời hai vị lãnh đạo hỗ trợ, vì chuyện này. Rượu Hài Hòa của chúng ta đã là tiêu chuẩn loại rượu kết hợp nồng hương và tương hương trong ngành rượu trắng TQ, bây giờ chắc phải xin tiêu chuẩn quốc gia và quốc tế chứ? Như vậy, khi đàm phán với khách hàng, tôi lại có thêm một căn cứ thuyết phục họ."
Hạ tổng quay sang nhìn Trần Kiêu: "Vấn đề này, nên để Trần tổng trả lời cô thì hơn."
Trần Kiêu cười nhẹ, đáp: "Lộ tổng, tôi sẽ cố gắng nhanh nhất có thể."
"Vì sao là rượu Hài Hòa? Tiêu chuẩn quốc gia và quốc tế vì sao quan trọng như vậy?"
Lộ Nam tự hỏi tự đáp: "Đó là bởi vì rượu trắng TQ quá mức thần kỳ, công nghệ sản xuất bất đồng sẽ mang tới vật chất hương thơm và những nguyên tố vi lượng khó định lượng, đây là đặc sắc của rượu trắng TQ ta, càng là căn cứ để phân biệt mùi hương. Nhưng người nước ngoài - khụ khụ, thương nhân nước ngoài không hiểu điểm này, bọn họ không hiểu, đồng thời còn sẽ hoài nghi những loại vật chất kỳ quái này liệu có hại cho sức khỏe hay không."
"Cho nên bọn họ cần chúng ta cung cấp bảng nguyên liệu thành phần, chúng ta còn cần số liệu cụ thể hơn, đánh dấu từng loại thành phần, tính theo tỷ lệ. Đây là quy tắc của họ, rượu trắng TQ muốn xuất khẩu, phải tuân thủ quy tắc này, không còn cách khác." Lộ Nam bất đắc dĩ buông tay: "Cho nên, tôi thỉnh cầu, năn nỉ, mong mỏi Trần tổng, sớm ngày làm được, nhờ ngài!"
Lộ Nam cảm thấy mình bây giờ giống hệt như đang tấu hài độc thoại, còn phải bày ra áp lực.
Trần Kiêu mỉm cười nhìn Lộ Nam, hứa hẹn thêm một câu: "Nhất định nhanh nhất có thể hoàn thành Lộ tổng dặn dò."
Mọi người bật cười, nghe xong bừng tỉnh: Lộ tổng nói vậy, ta hiểu rồi.
Nhưng nghe hiểu mấy vấn đề này, còn có vấn đề khác.
Trong mắt Lộ Nam, những nhân viên quản lý cấp trung, cấp cao này đưa ra vấn đề có phần buồn cười, biểu hiện nổi bật nhất là, bọn họ không hề nhận thức được nguy hiểm chênh lệch tỷ giá, hỏi vấn đề đa dạng - [Được rồi, tốt xấu còn biết hỏi, tốt hơn nhiều không hiểu còn giả vờ hiểu.]
Chỉ là hỏi han không ngớt như vậy, mỗi người diễn thuyết xong, 5p thời gian đặt câu hỏi biến thành 10p, còn có xu thế kéo dài tiếp.
Lộ Nam giương ánh mắt mịt mờ với người ngồi hàng ghế đầu: người vốn diễn thuyết sau em liệu sẽ có ý kiến không?
Trần Kiêu lập tức quay sang thầm thì với Hạ tổng, phản ánh tình hình này.
Nào ngờ Hạ tổng vỗ mic, nói thẳng: "Tôi thấy mọi người đều tò mò về thị trường hải ngoại, như vậy đi, chúng ta để Lộ tổng trả lời thêm 10p, 10p sau tới lượt Hàn đại khu - người phụ trách Đại khu Hoa Bắc chia sẻ kinh nghiệm công việc cho mọi người, các bạn mau hỏi."
Lộ Nam có thể làm thế nào? Đây là Hạ tổng coi trọng và cất nhắc, cô phải tiếp tục giải đáp nghi hoặc cho mọi người thôi.
Nhưng Lộ Nam cũng phát hiện, trong số những người đặt câu hỏi, có một số người thật sự khiêm tốn thỉnh giáo; có một số người thì không có ý tốt, vặn vẹo hỏi han.
[Ha, nhưng ta có kinh nghiệm thực tế, còn sợ mấy người?]
Vừa chia sẻ vừa giải đáp nghi hoặc tốn tận 45p, Lộ Nam xuống sân khấu uống nước ùng ục.
...
Không những trong lúc diễn ra hội nghị, ngay cả bữa trưa, bữa tối, bên cạnh Lộ Nam đều bao quanh một đống người.
Đủ có thể thấy ban Thị trường nước ngoài hiện tại hưng thịnh thế nào.
Cừu Siêu Quần nhìn đám người vây lấy Lộ Nam, lại nhìn Trần Kiêu bên cạnh, chậc lưỡi hai tiếng: "Nhìn đi, cho em biết ai mới là anh trai."
"Lộ tổng, Lộ tổng, tôi tìm cô mãi. Vừa rồi Khương Viện gọi điện thoại cho cô, cô không nghe thấy à? Cô ấy còn gọi điện thoại cho tôi đây này, mau nghe máy đi." Cừu Siêu Quần bê chén rượu, cầm di động chen vào đám người, liếc mắt với Lộ Nam.
Mặc dù Lộ Nam xã giao như cá gặp nước, nhưng bị người bao quanh quả thật hết cách ăn cơm tử tế, cô ra khỏi vòng vây, chắp tay với Cừu Siêu Quần: "Cảm ơn anh Cừu."
"Haiz, anh chính là kẻ chạy chân. Người thật sự muốn giải cứu em không phải không tiện sao." Lão Cừu lại không ngốc, sau Diễn đàn tơ lụa, tên nhóc Trần Kiêu rõ ràng xuân tâm nảy mầm, anh ta còn chẳng cần hỏi "cô ấy" là ai - tên nhóc này cố chấp, đã theo đuổi Lộ Nam 3 năm rồi, tuyệt đối không thể đổi đối tượng.
Lộ Nam cười thản nhiên, không phủ nhận: "Quả thật phải chú ý ảnh hưởng." Hoàn toàn không bối rối khi bị trêu chọc.
Cừu Siêu Quần ngược lại nghiêm mặt: "Phải, các em nghĩ đúng. Sau này cần yểm trợ, cứ việc tìm anh!"
Tuân theo nguyên tắc làm việc tốt tới cùng, tiệc tối sắp kết thúc, Lão Cừu còn gọi Lộ Nam đi ăn khuya.
Nói tới cũng kỳ quái, nhân viên tổng bộ chưa bao giờ lan truyền tai tiếng về Cừu Siêu Quần và Lộ Nam, có lẽ bởi vì Cừu Siêu Quần quá có duyên với khác giới, lại luôn giữ đúng mực khi tiếp xúc với phái nữ?
Cừu cầu hỉ thước, thành công bắc cầu cho Trần Kiêu và Lộ Nam, giúp đôi tình nhân này trăm vội bên trong có thể rút ra thời gian hẹn hò.
...
Hội nghị nửa năm của tổng công ty diễn ra 2 ngày, Lộ Nam không sốt ruột trở về, cô bảo Lý Thanh mua vé máy bay vào trưa hôm thứ 3, bởi vì sáng hôm đó cô còn cần tới tổng công ty một chuyến.
Một, là để thúc giục kết quả xử phạt Tổng giám đốc Hoàng Hạo của ban Tài nguyên nhân lực làm trái quy định viên chức, trái quy định pháp luật.
Hai, Hạ tổng hẹn gặp, hình như định đích thân bàn về dự tính của cô khi hợp đồng nửa cuối năm hết hạn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT