Hạ tổng có thể làm thế nào, ông ta và Trần Kiêu, trừ khi bệnh tới không dậy nổi, nếu không tuyệt đối không thể vắng mặt vào ngày cuối cùng của Diễn đàn tơ lụa. Ông ta chỉ có thể cầu khẩn trong lòng: Một cầu con vịt sắp chín ngàn vạn lần đừng có bay! Hai cầu Tiểu Lộ sáng mai tóm gọn Lâm lão tiên sinh!

Ông ta quay sang nhìn Trần Kiêu, phát hiện vẻ mặt cậu ta bình tĩnh hơn mình nhiều, trong lòng vui mừng vài phần: không hổ là con trai Chủ tịch, khí thế ung dung bình thản này rất giống Chủ tịch. Khụ khụ, cũng giống Trần nữ sĩ.

Bên kia, bị Hạ tổng và Trần Kiêu nhắc mãi, nhóm Lộ Nam làm xong thủ tục check-in.

Cừu Siêu Quần ở phòng riêng, Lộ Nam và Lý Thanh ở phòng đôi, hơn nữa bọn họ cuối cùng cũng không thành công từ chối ý tốt của Lâm lão tiên sinh - tiền phòng tính cho ông ấy.

Phòng khác nhau ở tầng khác nhau, lúc tách ra ở thang máy, Cừu Siêu Quần còn an ủi Lộ Nam: "Anh thấy Lâm lão tiên sinh có khả năng cao sẽ ký hợp đồng, đừng lo quá."

Lộ Nam nhìn vẻ mặt anh Cừu, bụng nghĩ: em quả thật không quá lo, cho nên câu này kỳ thật là anh tự nói với bản thân hả.

Phòng đôi ở tầng cao hơn, Cừu Siêu Quần ra khỏi thang máy trước.

Trong thang máy chỉ còn lại Lộ Nam và Lý Thanh, Lộ Nam bảo cô ta: "Tôi đã vài ngày không mở họp sáng cho họ, thông báo một chút 3h chiều mai sẽ mở họp, trước là ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, sau đó tới ban Thị trường nước ngoài, cô và Giang Hiểu Vân, Khương Viện sắp xếp thời gian, bảo họ thông báo cho nghiệp vụ viên. Lỡ như lúc đó tôi không ở văn phòng, thì mở họp qua video."

"Vâng." Lý Thanh gật đầu ghi lại.

"Còn nữa, bản thỏa thuận hợp tác trong túi cô có bản giấy không?"

Lý Thanh gật đầu: "Có một bản."

"Sáng mai copy ra mấy bản dự phòng." Lộ Nam dặn dò.

"Vâng, Lộ tổng."

Lên mấy tầng nữa, tới khu tầng cao của khách sạn, Lý Thanh quét thẻ vào phòng, kiểm tra sơ qua một lần, nói: "Lộ tổng, ngài đặt quần áo thay ra trong giỏ, lát nữa tôi bảo phục vụ giặt khô rồi mang tới."

"Tốt." Lộ Nam cũng quả thật mệt mỏi, phất tay ra hiệu đi đánh răng rửa mặt trước.

Tạm thời quyết định ở lại khách sạn, cô và Lý Thanh đều không mang quần áo tắm rửa..., may mà vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều không phải vấn đề.

Thư ký tố chất nghề nghiệp cao, khi Lộ tổng đang tẩy rửa, tìm được nến thơm trong phòng, đốt lên, lại bảo phục vụ mang tới một cốc sữa nóng.

Giúp dễ ngủ, tốt cho dạ dày.

Khi Lộ tổng ra khỏi phòng tắm, Lý Thanh lập tức hỏi cô có thích mùi lavender không, nếu không thích thì cô ấy đốt mùi khác, còn hai tay đưa cốc sữa.

"Cảm ơn, cô cũng nghỉ sớm đi." Những thứ này đều hợp ý Lộ Nam, cô bê cốc, cười nhẹ với cô ấy.

"Vâng, nếu có gì cần ngài cứ gọi tôi." Lý Thanh do dự hỏi một câu: "Lộ tổng, ngày mai mấy giờ gọi cô?"

"Không cần quá sớm, 7h30 là được." Đã ngồi canh cùng tầng ở khách sạn người ta, không cần theo đuôi quá chặt chẽ.

Lộ Nam trở về phòng, lấy ra di động, nhìn thấy Trần Kiêu gửi tin nhắn, anh ấy và Hạ tổng cũng trở lại khách sạn, dặn Lộ Nam đừng thức đêm, nghỉ sớm chút..., tóm lại sắm vai bạn trai tương đối nhanh.

[Nhưng, lúc trước khi thường gọi điện thoại cho ta, hình như cũng hay bận tâm mấy chuyện này? Khi đó nói uyển chuyển hơn chút thôi.]

Cho nên nghiêm khắc mà nói, cách thức ở chung giữa hai người họ không thay đổi nhiều.

Lộ Nam nhoẻn cười, gọi lại.

Đối phương bắt máy ngay.

"Kêu em nghỉ sớm còn gì? Thế anh thì sao?"

Trần Kiêu ậm ờ qua điện thoại, cuối cùng bất đắc dĩ cười: "Quả thật, vẫn muốn gọi điện thoại cho em." Lại sợ quấy rầy em nghỉ ngơi, cho nên cứ nhìn chằm chằm di động.

Lộ Nam "nghiêm túc" phê bình: "Có khi, quá mức sợ làm phiền tới người khác cũng là một khuyết điểm."

Trần Kiêu ngẩn ra, tiếp theo phản ứng ngay: "Ừ, anh sẽ sửa đổi. Nhưng em phải nhớ kỹ, đây cũng là điều anh muốn nói với em."

Trước kia bọn họ quả thật đều tương đối bận tâm tới riêng tư của đối phương, cho dù khi đó chỉ là bạn - thoạt đầu là Trần Kiêu thông cảm Lộ Nam "có chứng sợ hãi tiếng chuông điện thoại", sau đó là Lộ Nam hiểu Trần Kiêu ở trụ sở, ban ngày nghe điện thoại không tiện..., cho nên lúc mới liên lạc, ban đầu đa phần họ chỉ gửi tin nhắn qua lại, sau đó từ từ phát triển thành gọi điện thoại, cho dù là trò chuyện, cũng sẽ xác nhận trước đối phương liệu có tiện nghe máy không.

Thấy thế nào đều rất tri kỷ, nhưng quan hệ này đối với tình nhân thì có vẻ quá xa cách.

Đôi bên nghiên cứu, vào rạng sáng ngày thứ ba Trần Kiêu trở thành bạn trai, thống nhất ý kiến: sau này gọi điện thoại liên lạc với nhau ngoài thời gian từ "9h sáng tới 5h chiều", không cần gửi tin nhắn "hẹn trước", nếu ai bận, thì có thể ngắt máy, gửi tin nhắn mẫu không tiện nghe máy cài riêng cho nhau, sau đó gọi lại giải thích sau.

"Phải rồi, loại cocktail mà em bảo nhân viên thêm kẹo nổ và nước ngọt nhìn rất đẹp, đáng tiếc lần này không nếm được." Trần Kiêu hơi tiếc nuối.

Đương nhiên, Nam Nam đưa cho anh ly thêm nước dâu và đá cũng rất dễ uống, chua chua ngọt ngọt.

"Ngoài 3 loại nước trái cây, 4 loại khác đều trộn lẫn loại rượu khác, anh mà uống vào sẽ say đấy?" Lộ Nam cũng không nói ra tư tâm, Trần Kiêu vốn đã môi đỏ răng trắng, nước cocktail dâu dính lên môi quả thực vô cùng hấp dẫn - dừng lại! Lộ Nam dừng lại! Sắc đẹp là để tán thưởng nha.

Trần Kiêu "ừ" một tiếng, anh ta sẽ không nói mình hâm mộ cái tên người Thái Lan uống cocktail kẹo nổ và nước ngọt đâu.

"Vậy... lần sau ngày nghỉ em pha cho anh nhé? Hôm nay học được vài thứ, cách pha không khó, chắc sẽ ổn thôi." Học đương nhiên không phải hôm nay mới học, nhưng đời trước trải qua đã lâu, nói là học lần nữa cũng không phải bịa đặt.

Nghe thấy mấy chữ "lần sau" và "ngày nghỉ".

Trần Kiêu không biết vì sao, trong lòng đặc biệt chờ mong: "Ừ."

...

Sáng hôm sau, Lộ Nam và Lý Thanh xuống tầng ăn sáng, Cừu Siêu Quần quầng mắt hơi thâm xuất hiện.

"Anh Cừu tối qua ngủ không ngon?" Lộ Nam tò mò hỏi.

"Tất nhiên. Em bảo anh không cần dậy quá sớm, nhưng cả tối qua anh trằn trọc mãi, chả ngủ được tí gì." Cừu Siêu Quần phải thừa nhận, bản thân quá lo được lo mất, nhìn Lộ Nam xem, ổn định cỡ nào.

Lộ Nam cười bảo: "Vậy anh ăn xong lên ngủ bù đi, chắc muộn nhất là 9h30, Lâm lão tiên sinh sẽ liên lạc chúng ta."

"Không được, anh không ngủ được, thôi, anh uống hai cốc cafe để tỉnh táo vậy."

Lộ Nam đoán quả nhiên không sai, 9h15, Lâm lão tiên sinh gọi điện thoại hỏi cô liệu có tiện tới phòng trà nói chuyện không.

Lộ Nam vui vẻ đồng ý.

Trải qua suy nghĩ một buổi tối, hoặc giả Lâm lão tiên sinh còn gọi điện thoại cho người phụ trách những sản nghiệp của ông ấy, cuối cùng ông ấy nói: "Lộ tổng, tôi tin tưởng vào phán đoán của cô, quyết định nghe theo đề nghị của cô."

Lúc ông ấy nói lời này, trái tim Cừu Siêu Quần sắp nhảy tới cổ họng, bất giác siết chặt nắm tay.

Lâm lão tiên sinh cũng không úp mở: "Về mức hợp đồng, tôi điều chỉnh, cuối cùng quyết định ký hợp đồng 18 triệu đô la."

Trong đó tăng thêm 3 triệu đô là rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên và số lượng rượu Xa hương mà ông ta có thể lấy được trong phạm vi hợp đồng, giống như Lộ Nam từng nói, 3 triệu đô này rất giá trị, nhất cử tam đắc.

Nghe thấy mức hợp đồng này, Lộ Nam cũng hết sức hài lòng, cô cười bảo: "Lâm tiên sinh rất quyết đoán. Tôi đã chuẩn bị trước thỏa thuận hợp đồng - ngài cũng biết, nếu sáng nay có thể ký hợp đồng, đôi bên chúng ta còn có thể nhận được ưu đãi từ Diễn đàn tơ lụa, cho nên, chúng ta thông báo cho Bộ Thương mại nhé?"

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Lý Thanh tinh ý đưa bản mẫu thỏa thuận hợp tác từ trong túi xách, Lộ Nam vừa giảng giải mấy điều khoản nhường lợi tương đối quan trọng trong hợp đồng cho Lâm lão tiên sinh nghe, vừa chốt các chi tiết quan trọng như đặt hàng mấy lần, mỗi lần giá trị bao nhiêu.

[Mấy hôm trước kể khổ với Hạ tổng quả nhiên có lợi, ban Pháp lý quả nhiên trưa cùng ngày đã làm xong bản mẫu hợp đồng tiêu thụ hải ngoại.]

Mặc dù mỗi Nhà tiêu thụ đòi hỏi và điều khoản phụ đều sẽ có bất đồng nhỏ vụn, nhưng tốc độ Lộ Nam sửa điều khoản và hợp đồng rất nhanh chóng - đây chính là lợi ích của hợp đồng tiêu thụ ở nước ngoài, bớt được rất nhiều chi phí hoạt động và hỗ trợ vật liệu, chỉ cần nắm chắc thứ quan trọng nhất là giá cả.

Giá xuất xưởng của Nguyên Xuyên là không thể thay đổi, nhưng đối với khách hàng lớn, nhường lợi chính là biến tướng hạ giá.

Chừng 10h30, hợp đồng đã thống nhất sơ qua, còn lại vài chi tiết nhỏ, sau này đôi bên thỏa thuận nhượng bộ cho nhau là được.

Lý Thanh gửi lại bản thỏa thuận hợp tác giữa Lộ tổng và Lâm lão tiên sinh cho trụ sở và nhân viên văn phòng phụ trách kết nối với những công ty tham dự triển lãm của Diễn đàn tơ lụa.

Trụ sở khiếp sợ thế nào tạm thời không bàn.

Trước nói tới nhân viên văn phòng Bộ Thương mại phụ trách Diễn đàn tơ lụa, người nhận bản fax kinh ngạc: "Lão Vương, Diễn đàn này, chiều nay bế mạc phải không?"

Đồng nghiệp của anh ta vừa pha cốc cẩu kỷ, thổi hơi nóng, bất giác gật đầu: "Đúng vậy, sao thế?"

"Mau mau mau, sửa lại diễn văn tổng kết bế mạc của lãnh đạo đi, vừa nãy có công ty ngành rượu trắng gửi tới bản hợp đồng mới nhất."

Đồng nghiệp cẩu kỷ hờ hững: "Không sao, đơn nhỏ 500 nghìn, 1 triệu đô không cần sửa, cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới thống kê kim ngạch ngành nghề."

"Không phải! Không phải!" Nhân viên cầm tờ fax vẫy tờ giấy trong tay: "Là 18 triệu."

A, vậy đổi sang đô la cũng hơn 2 triệu, phải sửa lại bản thảo. Đồng nghiệp cẩu kỷ gật đầu, chuẩn bị uống hớp trà dưỡng sinh rồi làm việc!

"Là 18 triệu đô." Đồng nghiệp sửa đúng.

Đồng nghiệp cẩu kỷ cắn vào miệng bình giữ ấm: "Cái gì? Anh không nhìn lầm ký hiệu tiền tệ đấy chứ?"

"Sao có thể nhìn nhầm, chúng ta đều thống kê đơn vị đô la. Anh tự xem đi."

"Ha, thật là 18 triệu tệ. Nguyên Xuyên? Nguyên Xuyên năm nay trâu x (lợi hại) thế..." Đồng nghiệp cẩu kỷ không nhịn được nói câu th0 tục: "Vượt cả Quốc tửu à?"

Đồng nghiệp nhận fax kia gật đầu: "Há chỉ là vượt, còn vượt gấp đôi."

Bọn họ không biết, lát nữa Nguyên Xuyên còn gửi tới một bản fax nữa...

Lời tác giả:

Ai đoán được kế tiếp Krit sẽ ký hợp đồng?

Ôi, thật là, sao đoán được tình tiết giỏi thế... 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play