Tề Tĩnh rất hâm mộ Khương Viện.

Ngoài Khương Viện, cô ta còn rất hâm mộ những người ngang hàng với mình trước kia như hành chính rượu Kinh Điển, kế toán rượu Kinh Điển, và kế toán 4 ban Nhãn hiệu dùng chung.

Các cô gái này có một điểm chung, đều là người tỉnh Xuyên.

Trong mắt Tề Tĩnh, con gái tỉnh Xuyên há mồm nói phương ngôn, đối diện với lãnh đạo cùng quê, không sợ hãi tí nào, nếu lúc bận rộn, còn dỗi vài câu bằng phương ngôn. Nhưng như thế, lãnh đạo lại không tức giận, ngược lại còn cười ha hả: "Vẫn là con gái tỉnh ta lợi hại."

Cô ta cảm thấy, đây là ưu thế quê quán mà cô ta vĩnh viễn không có.

Nếu Khương Viện biết mình "gặp chuyện bất bình" sẽ khiến Tề Tĩnh sinh ra nhiều suy nghĩ như vậy, nhất định sẽ rất vô ngữ: tôi có thể lớn tiếng hay nhỏ nhẹ với lãnh đạo, đương nhiên là bởi vì tôi không phạm sai lầm gì trong công việc. Trái lại, cô nhìn thấy những kế toán, hành chính hay ồn ào với lãnh đạo như chúng tôi, về cơ bản đều là chiếm lý, hoặc do lãnh đạo đưa tư liệu chi trả kinh phí không đầy đủ, hoặc do lãnh đạo ném công việc giấy tờ vốn không thuộc bổn phận của họ cho chúng tôi làm, nói cách khác, do lãnh đạo tăng thêm lượng công việc cho chúng tôi, chúng tôi dỗi vài câu thì đã sao?

Nhưng Tề Tĩnh không phải Đường Thi với tính cách có gì nói đó, cho nên chỉ im lặng thu thập vật tư văn phòng nhỏ lẻ.

Khương Viện thực thi chính nghĩa xong, nhìn đống thùng giấy dưới đất, thản nhiên bảo Lưu Tử Hằng và Bành Thắng Nguyên: "Những vật tư này và bình rỗng tôi đã thống kê xong, ngoài thùng có đánh số. Các anh đi taxi tới kho dự trữ, đặt xuống nhẹ thôi, để về chỗ cũ là được. Lúc đi nhớ khóa kỹ cửa, sáng sớm mai nhớ trả tôi chìa khóa."

Khương Viện sắp xếp xong cảm thấy mình thật thông minh: hôm nay ngoài 2 người này phải tới kho dự trữ, còn có một nghiệp vụ viên cu li của ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển, ba hòa thượng không uống nước - à không phải, ba người đi cùng nhau, vừa vặn giám sát lẫn nhau, tuyệt đối phù hợp với quy định "mỗi lần tới kho dự trữ cần 2 người trở lên" của công ty. Đồ không quý trọng, ta không cần thiết phải đi cùng.

Nhóm Bành Thắng Nguyên gật đầu đồng ý, không hề cảm thấy Khương Viện dặn dò như vậy có gì không đúng.

Hành chính mà, làm vậy mới khiến mọi người cảm thấy bình thường.

Lương Hi Minh bị dỗi một câu, còn hơi ân cần hỏi Khương Viện: "Có cần đi nhờ xe tôi không?"

Khương Viện liếc Tề Tĩnh: "Giám đốc Lương hôm nay muốn làm người tốt, chúng ta cho anh ấy cơ hội. Lên xe lên xe."

Tề Tĩnh nhìn thấy Lương Hi Minh thì khao khát cách thật xa, nhưng trong trường hợp công chúng không tiện biểu hiện quá rõ, chỉ có thể đi theo Khương Viện cùng ngồi vào hàng sau.

Một chiếc xe con ngồi đủ 5 người.

Đằng trước là tài xế của Lương Hi Minh và 1 nghiệp vụ viên không cần làm cu li, hàng sau 3 người, từ trái qua phải lần lượt là Lương Hi Minh, Khương Viện, Tề Tĩnh.

Tề Tĩnh co ro, im lặng nghe Lương Hi Minh hỏi thăm Khương Viện về chuyện của ban Thị trường nước ngoài: thủ đoạn lôi kéo này giống hệt với mình lúc trước. Nói câu công bằng, Tề Tĩnh có phần "thương" giám đốc Lương - bởi vì anh ta không cùng đẳng cấp với Lộ tổng, thất bại nhiều lần như vậy, sao vẫn không rút kinh nghiệm nhỉ? Chẳng lẽ cho rằng Khương Viện mới tới từ tỉnh Xuyên, không rõ cục diện BK, sẽ niệm tình đều là đồng hương, hoặc nhìn vào thân phận cháu trai Chủ tịch mà "quy hàng" anh ta hay sao?

Căn bản không thể, chỉ nghe Khương Viện trả lời là biết.

Cô ta nói kín không kẽ hở, một chữ không đề về Lộ tổng bố trí công việc thế nào cho các nghiệp vụ viên khi họp.

Khương Viện thầm nhủ: đùa chắc, vốn dĩ bên cạnh Lộ tổng luôn có Lý Thanh đi theo, hành chính như ta biểu hiện có hạn, bây giờ còn có Tề Tĩnh ở đây, ai biết Tề Tĩnh có phải muốn "thượng vị" thay thế ta không? Dù sao 2 cô gái tới từ tỉnh Xuyên khác đã nhắc nhở ta, bọn họ đều cảm thấy Tề Tĩnh có vẻ là lạ, có vẻ quá dính Lộ tổng.

...

Nhóm Lộ Nam trực tiếp tới khách sạn mà Hạ tổng và Trần Kiêu đang ở đợi người, hai đại boss tham dự Diễn đàn tơ lụa chập tối 5h tan họp, từ Đại lễ đường nhân dân tới đây rất gần, chưa tới 5h30, bốn người đã thành công chạm trán.

Trần Kiêu nói: "Trợ lý Địch đã chuẩn bị xong rượu ngon, dựa theo Lộ Nam dặn, 2 rương rượu Hài Hòa 12 năm, 1 bình rượu Xa hương 50 năm "Tử khí đông lai"."

Hạ tổng có phần không hiểu, hỏi: "Sao phải mang thêm rượu Xa hương?"

Lộ Nam giải thích: "Vị Lâm lão tiên sinh này tác phong làm việc có vẻ cũ kỹ, lúc trước tán gẫu, ông ấy vô tình nói dự định vốn có - mua chút bình rượu hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu để cất giữ. Cho nên tôi đoán, ngày thường ông ấy hay uống rượu trắng, còn có khả năng cao thích tương hương. Hơn nữa khách sạn Kells đồ ăn định giá không rẻ, cho nên tôi và Trần tổng thương lượng, quyết định mang thêm một bình rượu Xa hương."

Đây đều là việc nhỏ.

Cho dù Xa hương tửu 50 năm giá bán cao tới 16.888 tệ, với chức vụ của Lộ Nam hiện tại, vẫn dễ dàng xin dùng.

Hạ tổng nghe Lộ Nam phân tích, hết sức yên tâm gật gù: "Tiểu Lộ trước kia đã gặp gỡ trò chuyện với Lâm lão tiên sinh, phán đoán của cô nhất định đáng tin."

Lộ Nam cười khiêm tốn, trong lúc vô tình cùng Trần Kiêu liếc nhau, nụ cười càng rạng rỡ hơn chút.

Cừu Siêu Quần: Tinh! Ánh mắt này không ổn, xảy ra chuyện gì ta không biết sao?

Cho dù Lão Cừu dáo dác nhìn rất khẽ, nhưng Trần Kiêu vẫn chú ý tới ánh mắt hứng thú của anh ta.

"Khách sạn Kells mặc dù không xa, nhưng bây giờ là giờ tan tầm, chúng ta vẫn nên đi sớm, kẻo lại tới muộn." Trần Kiêu ho nhẹ một tiếng.

Lão Cừu lộ ra nụ cười ngầm hiểu: "Phải phải phải, đi sớm đi, chính sự quan trọng." Kế đến, anh ta thuật lại sắp xếp ban sáng của Lộ Nam.

Hạ tổng cũng đồng ý, bổ sung: "Tiểu Lưu và Tiểu Địch, Tiểu Lý cùng nhau ăn buffet đi." Tiểu Lưu, chính là thư ký của Hạ tổng.

Nhóm họ tới nơi sớm hơn 15p so với giờ hẹn.

Lộ Nam nói phòng riêng với nhân viên phục vụ.

Trong thang máy, Cừu Siêu Quần nghe điện thoại, sau khi nghe xong vẻ mặt nghiêm túc nói với mọi người: "Vừa nãy, Di tửu mới ký hợp đồng 2 triệu đô, với HQ."

Như vậy tính ra, Di tửu bây giờ tổng hợp đồng cũng tới 6 triệu đô, chặt chẽ đuổi theo Nguyên Xuyên.

Hạ tổng cau mày, nhìn về phía Lộ Nam.

Lộ Nam bình tĩnh nói: "Ngày mai là ngày cuối cùng của Diễn đàn tơ lụa, chưa tới bế mạc, chuyện gì đều có khả năng xảy ra. Tôi đoán, từ chiều nay tới giờ, Quốc tửu chắc cũng tăng thêm mấy hợp đồng nữa."

Miệng cô như thể khai quang...

Mới nói xong, Cừu Siêu Quần liền nhận được tin nhắn.

Lão Cừu đọc xong tin nhắn ngẩng đầu lên: "Đúng vậy, Quốc tửu tổng hợp đồng tích lũy vượt qua 10 triệu đô rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play