Có thể thấy, đạo diễn Du bây giờ rất rảnh, còn đoạt công việc của nhân viên hậu kỳ.

Lộ Nam có thể làm thế nào?

Cô không thể gào lên rằng: ê, tôi chính là tác giả tạm dừng sáng tác kia, nếu anh thật sự muốn mua bản quyền, có thể bàn bạc với tôi?

Đừng đùa nữa, bây giờ cô có thời gian sáng tác chắc?

Nếu nói thật, đạo diễn Du chưa chắc đã có thể quay - còn Tần Nghiên cùng với đội ngũ của anh ta đại khái sẽ có ý kiến với cô.

Lộ Nam không muốn vì vậy mà trở mặt với Tần Nghiên.

Vả lại, có những lúc, con người đừng quá coi trọng bản thân mình. Hướng Bắc từng nói, đạo diễn Du trước kia trầm mê tiểu thuyết mạng để trốn tránh hiện thực, đó là bởi vì đời sống thực của anh ta có nhiều chuyện không như ý. Nhưng bây giờ đạo diễn Du là người mới giành giải thưởng lớn, muốn quay gì mà chẳng được? Không cần được duyệt cũng có thể kéo tới đầu tư. Anh ta cảm thấy "Trên trời sẽ không rơi xuống bánh thịt" không tồi, kỳ thực chỉ là không tồi mà thôi.

Sau này có tiểu thuyết mạng hay hơn, thích hợp chuyển thể thành phim, nổi tiếng hơn, "Bánh thịt" cũng coi như đi vào quên lãng.

Nếu là 2 năm trước, Lộ Nam nhất định sẽ nắm chặt cơ hội này.

Nhưng bây giờ, cô không sống giật gấu vá vai như hồi mới sống lại.

Lộ Nam định thần lại, cảm ơn đạo diễn Du, hẹn qua đợt này ăn cơm với nhau, coi như là làm xong công tác chuẩn bị cho quảng cáo trên màn hình lớn ở Quảng trường Thời đại, chỉ còn thiếu hẹn thời gian với thư ký của PCT Trần mà thôi.

[Ngày mùng 8 mới là ngày làm việc, vậy buổi chiều hôm đó ta mới hẹn, để tỏ ra không quá gấp gáp... đi.]

...

Trưa 5/7, Lạc Tuấn Kiệt (vốn là quản lý kênh phân phối Thương siêu văn phòng Hoa An) tới BK, hành chính Tề Tĩnh đã liên lạc trước với anh ta, gửi địa chỉ văn phòng, địa chỉ ký túc xá, gửi phương thức liên hệ với Lưu Tử Hằng và Bành Thắng Nguyên ở cùng nhà với anh ta.

Đã 26-27 tuổi, Lạc Tuấn Kiệt thuận lợi tìm được ký túc xá, làm quen với bạn cùng phòng trong tương lai.

Ngày nghỉ này bạn gái Lưu Tử Hằng tới BK chơi, cho nên anh ta không về nhà, một tiếng trước mới tiễn bạn gái, đang nằm ườn trên sofa ký túc xá, nghe thấy tiếng gõ cửa, đi ra mở cửa nhìn thấy đồng nghiệp mới.

Lưu Tử Hằng rất nhiệt tình làm quen với Lạc Tuấn Kiệt, còn chỉ phòng cho anh ta: "Anh ở phòng kia, ở cùng phòng với anh Bành. Anh ấy về nhà rồi, chắc là ban đêm mới đi tàu về. Ký túc xá chúng ta không có quy định gì, chỉ là mỗi người đổ rác một ngày, ai nấu cơm thì người đó dọn bếp... Anh về phòng lấy đồ ra đi, lát nữa tôi đưa anh đi dạo xung quanh, nhận đường?"

Lạc Tuấn Kiệt biểu thị cảm ơn, cho dù trước khi điều động hay sau khi điều động chức vụ của anh ta đều cao hơn Lưu Tử Hằng, nhưng mới đến, anh ta vẫn rất khách sáo.

Lưu Tử Hằng đưa Lạc Tuấn Kiệt vòng quanh khu nhà nửa vòng, giới thiệu qua những cửa hàng đồ ăn sáng, tiệm fastfood, chợ rau... xung quanh, lại chỉ về con đường nhỏ phía Bắc khu nhà: "Đi đường này tới văn phòng gần lắm, lên xe bus chỉ qua 9 trạm, tới nơi chưa tới 40p."

Đầy đủ nhận thức cái sự "gần" của BK khác biệt thế nào với Hoa An, Lạc Tuấn Kiệt thầm ghi nhớ: sau này không phải đi bộ 5p là có thể từ ký túc xá chạy tới văn phòng, phải dậy sớm.

Loanh quanh mười mấy phút trong khu nhà, Lưu Tử Hằng đề nghị đi ăn cơm trưa.

Các nghiệp vụ viên làm lâu năm ở Nguyên Xuyên bất kể có phải tới từ tỉnh Xuyên hay không, đều sẽ có thói quen ra cửa ăn món Xuyên, coi như là bị ảnh hưởng bởi các tiền bối.

"Anh và anh Bành ở cùng phòng, mặc dù anh ấy kiệm lời, nhưng là người rất tốt. À, anh ấy ưa sạch sẽ, vốn dĩ mọi người thống nhất mỗi ngày một người dọn vệ sinh, nhưng anh biết đấy, khụ khụ, tôi ở trường và ở nhà cơ bản là không có kinh nghiệm dọn vệ sinh bao giờ, có khi sẽ sơ ý, anh Bành luôn lẳng lặng thu dọn rác..." Lưu Tử Hằng vừa rửa bộ đồ ăn, vừa hết sức thần bí nói: "Đúng rồi, anh Lạc, anh biết trên cả nước có 2 thị trường rất khó thêm người vào không?"

Lạc Tuấn Kiệt cười nói: "Biết, một là trụ sở, hai là BK. Nhưng tôi còn nghe nói, trong văn phòng BK, ngoại trừ ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa."

Lưu Tử Hằng hơi khó xử cười: "Trước là vậy, nhưng năm nay BK ta có lẽ không có "ngoại trừ" nữa đâu."

"Sao?" Lạc Tuấn Kiệt đặt bộ đồ ăn chỉnh tề, còn khép đũa lại, độ dài song song - cái này do làm việc với giám đốc Lộ 2 năm, thường xuyên ra ngoài liên hoan tạo thành thói quen, văn phòng Hoa An, ngay cả Hoàng Đạt Phương không mấy chú ý cũng sẽ làm vậy.

Lưu Tử Hằng ra vẻ "người quang minh không nói tiếng lóng": "Anh Lạc trước kia làm việc với giám đốc Lộ, không biết bản lĩnh của cô ấy à? Năm nay hợp đồng của ban Nhãn hiệu đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ rồi."

Lạc Tuấn Kiệt cũng không phải tên ngờ nghệch của 2 năm trước, nghe vậy liền biết anh bạn cùng phòng này có ý gì, bèn cười nói: "Đúng vậy, giám đốc Lộ giỏi lắm, đi theo cô ấy, nghe lời cô ấy nỗ lực làm việc, chúng ta sẽ tự có lợi ích." Anh ta là người phương Nam, bỗng cảm nhận được vai trò của từ "chúng ta" trong tán gẫu của người phương Bắc.

Thấy đồng nghiệp mới trả lời kín không kẽ hở, Lưu Tử Hằng cũng không để ý lắm.

Anh ta nghĩ dù sao mọi người đều ở cùng nhà, năm rộng tháng dài, sẽ nhận ra anh Lạc mới tới này có bản lĩnh hơn người gì, có thể khiến giám đốc Lộ trực tiếp điểm danh gọi tới BK, mà không phải đề bạt từ những nhân viên hiện có, rồi bổ sung những nghiệp vụ viên tầng dưới chót lại đây.

...

Họp sáng ngày mùng 8, ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK có thêm một đồng nghiệp mới; ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ đổi một vị giám đốc thành phố mới.

Không sai, trước nghỉ lễ 1/5, tổng công ty đưa ra quyết định xử phạt với giám đốc Lý Hạo Bạch của ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ BK: giáng chức và triệu hồi trụ sở.

Tính thời gian, hai ngày này Lý Hạo Bạch sẽ được thả ra.

Đường Thi không biết nên hỏi: "Giáng chức? Tôi thấy công ty thông báo giám đốc Lý điều tới "ban dưỡng lão" (tục xưng của nhân viên), tiền thưởng và phụ cấp không thể so với nghiệp vụ viên như chúng ta, còn không bằng từ chức đâu..."

Hà Đào nhìn cô ta một cái, bật cười: "Cô không hiểu hả? Anh ta bây giờ muốn từ chức cũng không được."

"Vì sao không được?"

Hà Đào vừa chuẩn bị khoe khoang tin tức linh thông nghe thấy tiếng giày cao gót, bèn im miệng, đổi giọng: "Tiểu Đường, nghe nói Nhà tiêu thụ của cô đầu tháng sau tổ chức buổi Phẩm rượu lớn. Cố lên nhé!"

"Ừ, giám đốc Lộ bảo tôi đổi bản kế hoạch tận 3 lần! 3 lần đấy!" Đường Thi ngây thơ ra dấu ngón tay, nhấn mạnh chính mình lần này hết sức nghiêm túc hoàn thành công việc, sau đó tiếp tục chất vấn: "Vì sao giám đốc Lý lại không đi được?"

Hà Đào ho nhẹ: "Chào buổi sáng giám đốc Lộ!" Giọng rất to, sợ Lộ Nam nghe rõ ban nãy họ đang nói chuyện gì.

Lộ Nam gật đầu với mọi người: 7 nghiệp vụ viên + 1 hành chính, 8 người đều tới đủ.

"Chào mọi người, vào họp đi."

Cô bảo Lạc Tuấn Kiệt tự giới thiệu với mọi người, sau đó một lần nữa làm rõ chức trách và phạm vi công việc của Lạc Tuấn Kiệt: "Sau này những Nhà tiêu thụ ký hợp đồng hải ngoại đều do anh phụ trách, quy trình và nội dung làm việc chủ yếu nhân viên hành chính sẽ gửi mail cho anh. Họp sáng kết thúc anh nán lại chút, sáng nay, tôi dẫn anh tới gặp Nhà tiêu thụ. Chỗ Nhà tiêu thụ tháng này đang tiến hành công việc chuẩn bị, nhân cơ hội này anh lần lượt theo các đồng nghiệp chạy tiêu thụ một vòng, có thể mau chóng, trực quan hiểu biết thị trường."

Lạc Tuấn Kiệt gật đầu thật mạnh, trải qua 3 năm làm kênh phân phối Thương siêu nhạt nhẽo, chỉ cần cho anh ta phụ trách khách hàng lớn, tùy tiện kênh phân phối nào cũng được! Cần dùng tiếng Anh? Không có vấn đề, anh ta bắt đầu tăng cường học các từ chuyên ngành rồi!

Phần này kết thúc, Lộ Nam bố trí nhiệm vụ cho các thủ hạ:

Kênh phân phối Đoàn mua, tháng này tiếp tục tiến hành hoạt động salon rượu trắng của Vạn tổng, Lộ Nam đề nghị: "Bởi vì hai buổi hoạt động trước thanh danh không tồi, tháng này chi phí tăng thêm 5 nghìn tệ, cùng với thời tiết bắt đầu nóng, chênh lệch đêm ngày, có thể suy xét tới những nơi có thể qua đêm ở ngoại ô BK." Lâm Ngữ Ninh nhanh chóng ghi lại, dự định họp sáng xong tới Bác Duyệt Tửu Nghiệp bàn bạc với Vạn tổng.

"Còn Dạ Yến Tửu Nghiệp - Đường Thi, thời gian diễn ra buổi Phẩm rượu lớn đã xác định trước ngày nghỉ. Ngày mai chập tối, cô tới chỗ Nhà tiêu thụ chọn khách sạn, ngày kia đặt chỗ. Sau đó dựa theo hành chính gửi quy trình chuẩn bị cho buổi Phẩm rượu lớn mà làm. Những chương trình giải trí có thể đa dạng nhưng phải chú ý tới dự toán, đặc biệt cần để tâm phần rút thăm trúng thưởng, quà tặng cầm tay, Trì tổng và Củng tổng lần đầu tiên tổ chức buổi Phẩm rượu lớn, nhất định hi vọng hễ làm là thành công, có thể sẽ tương đối bắt bẻ với quà tặng cầm tay, cô dự bị sẵn mấy loại đi." Đường Thi mặc dù còn muốn nhờ giám đốc Lộ nêu ví dụ quà tặng cầm tay, nhưng nhìn trái nhìn phải mọi người đều nghiêm túc họp, bèn không nói nữa, chỉ hỏi: "Vậy đồng nghiệp mới cũng sẽ chạy thử kênh phân phối Đoàn mua ư?"

Lộ Nam đương nhiên nói: "Tất nhiên là cần."

"Nhưng, bình thường làm Đoàn mua đều là con gái nha." Đường Thi đại để chỉ quản cái miệng được dăm bữa nửa tháng, hễ bất cẩn là lại buột miệng nói ra.

Lộ Nam nhìn cô ấy: "Công ty trước nay không quy định cứng nhắc như vậy. Những nhân viên trong tay tôi, cần bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần chuyển tới vị trí nào cũng có thể triển khai công việc thuận lợi."

Đường Thi le lưỡi: "Vâng vâng."

"Còn ý kiến gì không?" Lộ Nam hỏi nhân viên Đoàn mua.

Đường Thi và Lâm Ngữ Ninh, hai người họ đồng loạt lắc đầu.

"Tốt, như vậy chúng ta tiếp tục."

Kênh phân phối Danh yên tửu luôn có lượng tiêu thụ ổn định, Nghiêm Quan Thành cũng rất lão luyện, nhịp điệu xuất hàng và hồi khoản Lộ Nam không có gì phải bận tâm, chỉ dặn dò thêm: "Chú ý hướng đi của rượu Lệnh Dương dạo này trên thị trường."

Còn kênh phân phối Nhà hàng, cảm giác tồn tại thấp nhất, Lộ Nam trực tiếp giao bài tập: "Quản lý Hà, tháng sau có tiệc tạ sư, tiệc học lên, trước ngày 15 anh tới Đông Hưng tìm hiểu, giao phương án khuyến mại cho tôi."

Hà Đào "A? A.", cũng không biết cuối cùng người làm việc là ai.

Trước khi họp sáng kết thúc, Lộ Nam nhìn lướt qua mọi người: "Giám đốc Lý trở về trụ sở, công ty có rất nhiều đồn đãi vớ vẩn. Tôi hiểu là người đều tò mò, chỉ là lần sau bàn luận những việc này phải chú ý mấy điểm: trường hợp và dùng từ. Mỗi người đều phải có trách nhiệm với lời nói của mình, hiểu không?"

...

Hôm nay xe về ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa sử dụng, Lộ Nam mang Lạc Tuấn Kiệt ra ngoài, hỏi một câu: "Có bằng lái xe không? Bình thường có lái không?"

Lạc Tuấn Kiệt lắc đầu: "Thi nhiều năm rồi nhưng không chạm tay lái bao giờ."

[A... Được rồi.]

"Lên xe." Như cũ là Lộ Nam lái xe: "Tứ Phương Kiến Trúc mở công ty con ở BK, Tứ Phương Tửu Nghiệp hiện tại dùng chung văn phòng với Tứ Phương Kiến Trúc, sau này anh liên hệ với tiểu Chương tổng, cứ tới đây."

Lạc Tuấn Kiệt biểu thị đã biết, cười nói: "Không ngờ tôi tới BK rồi, còn có thể liên hệ với khách hàng cũ ở Hoa An." Điều này khiến anh ta an tâm vài phần.

Hơn 1 tiếng sau, Lộ Nam và Lạc Tuấn Kiệt tiến vào cổng công ty Tứ Phương Kiến Trúc.

Lễ tân dẫn họ vào văn phòng Tổng giám đốc.

Cửa văn phòng mở ra - lại thấy người quen.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play