"Vượt gió rẽ sóng cũng có lúc, giương thẳng buồm mây vượt biển khơi."

Trần Kiêu nhìn tin nhắn, ấn lưu.

Trong xe, Cừu Siêu Quần và Dư Trụ câu được câu chăng tán gẫu về những chuyện thú vị xảy ra trong Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng, đương nhiên khó tránh khỏi khen đi khen lại Lộ Nam.

Dư Trụ nghĩ: Cô ấy còn trẻ, nhưng rất tài năng, ngoại hình lại còn dễ nhìn, hiếm thấy ở Nguyên Xuyên, Trần tổng "tiếc tài" cũng là nên, phải không?

Cừu Siêu Quần nghiêm trang gật đầu: "Hoặc phải nói, Trần tổng của chúng ta ưu ái nhân tài nhất."

Bị hai anh em tốt chế nhạo, tai Trần Kiêu hơi nóng lên, vội vã đổi đề tài: "Anh ở BK gần tháng rồi, có phát hiện gì không?"

Cừu Siêu Quần thoáng nhìn trợ lý Địch đang lái xe - anh ta lấy chìa khóa xe từ chỗ Lộ Nam, nhưng có trợ lý, sao tới lượt anh ta phải lái xe?

Bây giờ đang dùng xe công của văn phòng BK, giá hơn 200.000 tệ, không có kính cách âm, nói chuyện có phần không tiện.

Trần Kiêu khẽ gật đầu, ra hiệu Cừu Siêu Quần cứ nói.

Như vậy, Lão Cừu và Lão Dư liền biết, trợ lý Địch có thể tin tưởng - cho dù lúc này không trung thành với Trần Kiêu, cũng nhất định trung thành với Nguyên Xuyên.

Cừu Siêu Quần vỗ đầu: Chú Thẩm sao có thể để người lai lịch không rõ, không biết chi tiết bên cạnh Trần Kiêu được chứ, trợ lý Địch mặc dù thoạt nhìn trẻ tuổi, nhưng có khi lại là trợ lý toàn năng mà chú Thẩm tìm người dạy dỗ mấy năm đây. Dù sao tên nhóc Trần Kiêu này từ nhỏ đầu óc đã lanh lợi, nó bảo không sao, vậy chính là không sao.

Nghĩ thông điểm này, Cừu Siêu Quần yên tâm nói: "Em nói đám Lệnh Dương chủ yếu nhằm vào chức vụ giám đốc thành phố của bên ta mà đào người, nhưng chưa chắc không bỏ qua cấp bậc Tổng giám đốc cấp tỉnh, đặc biệt là mấy thị trường trọng điểm. Địa vị của thị trường BK đủ quan trọng, quả thực là vùng giao tranh của binh gia, giám đốc BK lại có tài nguyên nhiều hơn nơi khác, cho nên đám Lệnh Dương nhất định sẽ nghĩ cách tiếp xúc, xúi giục những giám đốc ban Nhãn hiệu. Dùng cách loại trừ, Lộ Nam và Lão Dư khẳng định không có vấn đề."

Trần Kiêu đồng ý.

Cừu Siêu Quần cười nhẹ với Lão Dư vẻ mặt kinh dị: anh em, không phải tôi cố ý giấu nha.

"Anh đừng trách anh ấy, là em bảo anh ấy làm việc cẩn thận. BK không nên đánh rắn động cỏ, cho nên anh ấy cũng chỉ lén điều tra thôi, Lộ Nam và anh đều không biết." Trần Kiêu giải thích một câu hộ Cừu Siêu Quần.

Dư Trụ nghe thấy Trần tổng nói vậy, liền biết anh ta và Lộ Nam được đối xử ngang nhau, trong lòng cũng không để ý.

Cừu Siêu Quần tiếp tục: "Còn lại 3 người, Lương Hi Minh, kiêu căng ngạo mạn, chí lớn nhưng tài mọn, song quả thật là tận tâm kinh doanh thị trường rượu Kinh Điển, hơn nữa anh ta là anh họ em, có tầng quan hệ này, đám Lệnh Dương biết hạ thủ từ chỗ anh ta quá khó, đại để chỉ có chia cổ phần mới có thể đả động được."

Cừu Siêu Quần trêu đùa nho nhỏ, kết hợp với nhận xét dành cho Lương Hi Minh, đám Lệnh Dương trừ khi bị điên mới tìm tới anh ta: "Cho nên giám đốc ban Nhãn hiệu Lưu thông Lâm Khải Hàng và giám đốc ban Nhãn hiệu Nan Đắc Hồ Đồ Lý Hạo Bạch mới là đối tượng được anh chú ý nhiều nhất."

Trần Kiêu gật đầu, cũng giống với phán đoán của anh ta.

"Lâm Khải Hàng không phải người tỉnh Xuyên, mà là người tỉnh Mân, nếu Lệnh Dương muốn làm anh ta động tâm, như vậy sẽ bắt đầu từ quê quán, dù sao tập đoàn ta quả thực bài ngoại." Nói tới đây, Cừu Siêu Quần bất đắc dĩ nhún vai, lập tức "sửa chữa" một câu: "Nhưng tình hình này đang được cải thiện rồi, Lâm Khải Hàng mới 33-34 tuổi, lên tới vị trí này không dễ. Chỉ là ngày thường anh ta kiệm lời, anh cũng không biết anh ta nghĩ thế nào về Lộ Nam, người không tới từ tỉnh Xuyên, trẻ tuổi hơn nhưng lại ngồi ngang hàng với mình."

Không ngoài hai loại, một loại cảm thấy công ty tuyển chọn quản lý tầng trung và cao không coi trọng quy tắc ngầm như trước nữa, sau này có cơ hội thăng tiến; một loại khác cảm thấy mình làm việc nhiều năm thế rồi còn không bằng một người mới, tiến tới tâm sinh không phục.

Trần Kiêu biểu thị đã biết, sau đó phán đoán: "Ban Nhãn hiệu Lưu thông định giá sản phẩm không cao, Lâm Khải Hàng nắm giữ tài nguyên khách hàng không đủ quan trọng."

Cừu Siêu Quần vẻ mặt "em đoán như thần", nói ra thông tin mà lần này anh ta điều tra cẩn thận được: "Phải, anh cũng nghĩ vậy. Cho nên tới đây vài ngày anh bắt đầu tập trung chú ý Lý Hạo Bạch - anh nghe Hà Đào nói, Lý Hạo Bạch có nhà ở BK."

Câu này, chứa lượng thông tin quá nhiều.

Đừng nói là 3 người ngồi hàng sau, ngay cả trợ lý Địch đang lái xe cũng phân thần một chút.

Nơi này là BK đấy!

Đầu tiên phải thỏa mãn điều kiện đóng thuế và bảo hiểm 5 năm, mới có tư cách mua phòng - Cừu Siêu Quần bổ sung: "Lý Hạo Bạch ở BK đã sang năm thứ 6." Cho nên phù hợp điều kiện này.

Tiếp theo là giá nhà BK không tầm thường, dựa theo Lý Hạo Bạch đủ tư cách mua nhà tới tính, năm ngoái giá nhà ở BK tầm 40 nghìn tệ/m2. Cho dù Lý Hạo Bạch mua một căn nhà nghèo, vị trí hẻo lánh chút, thì cũng phải tốn hơn 3 triệu trở lên, đồng nghĩa với việc trả trước tối thiểu 1 triệu tệ.

Quản lý cấp trung ở Nguyên Xuyên có mức thu nhập đúng là hết sức khả quan, nhưng chỉ áp dụng cho những Tổng giám đốc, giám đốc thành phố hoàn thành vượt mức nhiệm vụ mà thôi.

Mọi người đều biết thành tích của Nan Đắc Hồ Đồ và rượu Hài Hòa ở BK là hai anh em cùng chung hoạn nạn, ban Nhãn hiệu tính cả Lý Hạo Bạch tổng cộng chỉ có 9 nghiệp vụ viên, dựa theo mức hoàn thành hợp đồng mấy năm trước tới tính, cả ban Nhãn hiệu thưởng cuối năm chỉ tầm trên dưới 2 triệu tệ trước thuế, trong đó còn phải chia chút tiền cho nhân viên hành chính, kế toán, nhân sự.

Trừ khi Lý Hạo Bạch hàng năm đều giữ lại gần hết tiền thưởng cho chính mình - nhưng đó là không thể, nếu chỉ giữ lại 1 năm thì không sao, nhưng hàng năm lấy đi 90% thì thuộc hạ của anh ta nhất định sẽ tạo phản.

"Đúng rồi, Hà Đào còn nói, Lý Hạo Bạch năm trước đã đưa vợ con tới BK, bây giờ con trai anh ta đang học cấp 2 ở BK." Cừu Siêu Quần bổ sung.

Dư Trụ giật mình nói: "Lý Hạo Bạch không phải thuê nhà ư? Chúng tôi trước kia đều tới chỗ anh ta ăn cơm..." Nhưng, anh ta bỗng dưng nhớ ra, dạo này có lần, quả thật nghe Lý Hạo Bạch nói phải về nhà giúp con trai làm bài tập. (Đầu chương 239)

Dư Trụ thầm nhủ: Nếu như chỉ là mua phòng, khi thỏa mãn điều kiện nộp thuế và bảo hiểm, ta cắn răng cũng có thể làm được, nhưng mua phòng rồi còn đưa vợ con tới BK...

Anh ta khó tin: "Lão Cừu, sao anh biết?" Tôi suốt ngày nhìn thấy anh ta còn không biết.

Cừu Siêu Quần "hừ" một tiếng: "Không biết có phải do nhân phẩm tôi tốt, cho nên may mắn. Lộ Nam bảo Hà Đào làm dẫn đường cho tôi, thuận tiện nhờ tôi siết chặt cái tên lười biếng này. Nào ngờ Hà Đào lười biếng thật, nhưng nắm rõ bát quái của văn phòng BK từ trên xuống dưới trong lòng bàn tay, tình hình trong nhà Lý Hạo Bạch, anh ta hết sức rõ ràng."

Cái này đại để là rắn có đường rắn, chuột có đường chuột.

Trần Kiêu nhếch miệng: "Chưa chắc là trùng hợp, cô ấy rất giỏi nhìn người dùng người."

Cừu Siêu Quần cố nén ghê răng, nói chính sự: "Mấy hôm tới em về tổng công ty, anh ở BK theo dõi sát sao Lý Hạo Bạch. Hắn ta đừng tưởng mua phòng ở BK, coi như trời cao hoàng đế xa, gốc rễ còn ở tỉnh Xuyên, lại dám làm chuyện có lỗi với Nguyên Xuyên!"

Trần Kiêu liếc Lão Cừu.

"Hiểu hiểu hiểu, xã hội pháp trị, anh sẽ không xằng bậy." Cừu Siêu Quần bảo đảm.

Dư Trụ lên tiếng: "Vậy tôi theo dõi Lâm Khải Hàng, để ngừa vạn nhất."

Chuyện này quyết định như vậy.

Trước khi lên máy bay, Trần Kiêu kiêu ngạo nghĩ: Nam Nam thật sự không biết ta bảo anh Cừu tới BK đảm nhiệm nhiều trọng trách ư? Chưa chắc, dù sao cô ấy thông minh lắm!

...

Người gọi điện thoại cho Lộ Nam là người mà gần đây cô mới gặp, là "bạn cũ".

Cô nói qua điện thoại rằng mình muốn mời khách, gặp mặt ở quán trà.

Lúc tới chỉ thấy Chương Lễ, Lộ Nam cười tủm tỉm hỏi: "Tiểu Chương tổng, lại tới BK công tác à?"

[Hay là, anh trai anh lại đi xã giao, anh nhàm chán nên mới tìm tôi?]

[Nếu là vậy, tôi sẽ không khách sáo đấy, dù sao tôi cũng rất bận.]

Chương Lễ vẫn là điệu bộ bất cần đời, lão tử soái nhất, mau hỏi ta đi, ta rất lợi hại: "Giám đốc Lộ lần này đoán sai rồi."

Lộ Nam từ tốn rót cho mình một chén trà: "Sao?"

[Trình độ này đủ rồi, anh ta chỉ nhận được một chữ trả lời cũng sẽ nói tiếp.]

"Anh trai tôi quả thật đang làm việc, anh ấy đã ký hợp đồng với Nhất Thành Kiến Trúc, đấu thầu xây dựng kỳ ba TTTM quốc tế Ô thành vừa kết thúc, lần này chủ thể kiến trúc do Nhất Thành Kiến Trúc và Tứ Phương Kiến Trúc chung tay thiết kế, xây dựng." Chương Lễ nhìn đồng hồ: "Tôi vừa tới là lúc bọn họ đã ký xong hợp đồng, chắc là anh trai tôi sắp tới rồi."

[Wow, lợi hại nha.]

Lộ Nam thành tâm thành ý nói: "Đợi lát nữa nhìn thấy Chương tổng, tôi nhất định phải chính miệng nói tiếng chúc mừng."

"Còn có chuyện này." Chương Lễ cười khì: "Ngoài ra, sau này tôi cũng cư trú ở BK, anh trai tôi bảo, phải mở phòng làm việc ở đây, bảo tôi tới tọa trấn."

Dễ hiểu thôi, Chương Lễ bây giờ đã tách khỏi phạm trù vô dụng, Tứ Phương Kiến Trúc có gốc rễ ở Hoa An, BK là thị trường mới khai phá, đánh hổ thân huynh đệ, không để Chương Lễ tới, chẳng lẽ để người cha già của họ ra tay?

Không thấy đối phương tỏ ra giật mình, Chương Lễ hơi thất vọng.

Trong lúc nói chuyện, Chương Kỳ đã tới.

Lộ Nam gọi Thiết Quan Âm cho anh ta.

Anh ta cởi bỏ nút thắt âu phục, cười nhẹ với Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, đã lâu không gặp. Kỳ thực lần này mạo muội hẹn cô, là muốn bàn chuyện ký hợp đồng tiêu thụ - đương nhiên, không phải ở Hoa An, mà là ở BK." Phát triển nghiệp vụ tới đây, BK cần xã giao nhiều hơn, cũng cần dùng rượu nhiều hơn.

Lộ Nam thầm nhủ: cho nên ta đang buồn ngủ có người đưa gối đầu phải không. Ta may mắn quá đi?

Lộ Nam không phải lần đầu tiên hợp tác với anh em họ Chương, quá trình đàm phán hợp đồng hết sức thuận lợi.

Chương Kỳ nói thẳng: "Kỳ thực tôi vẫn muốn làm rượu Kinh Điển, nhưng em trai tôi nói làm rượu Hài Hòa ở nước ngoài thuận tay. Nghiệp vụ ở BK tôi dự tính giao cho nó phụ trách, cũng phải nghe theo ý kiến của nó."

Chương Lễ kiêu căng ngó Lộ Nam.

Lộ Nam luôn luôn thành tâm lúc khen thần tài gia, khen tới mức khiến "thiếu niên" (?) có tuổi tâm lý không bằng cô hơi ngại ngùng.

[Thật là, kẻ sĩ ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn. Chương Lễ lựa chọn rượu Hài Hòa, đúng là ngoài dự đoán của ta, đây là đánh bậy đánh bạ, hay là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc? Ký hợp đồng với ta, ta còn có thể khiến anh ta thiệt?]

Mức hợp đồng cũng dễ thương lượng, Lộ Nam đề nghị hợp lý: "Nếu chỉ dùng rượu thương mại trong phạm vi BK, tôi nghĩ ký hợp đồng 3 triệu cũng đủ rồi, vừa vặn đạt tiêu chuẩn Nhà tiêu thụ cỡ vừa, chuyện kinh phí tôi sẽ xin giúp tiểu Chương tổng, sẽ lấy được ưu đãi lớn nhất."

Chương Kỳ nói: "Ừ, điểm này tôi yên tâm tuyệt đối ở giám đốc Lộ."

Lộ Nam cười nhẹ, nói tiếp: "Nhưng, nếu Tứ Phương Kiến Trúc muốn dần dần tách nghiệp vụ rượu khỏi tổng công ty, vậy tôi đề nghị Chương tổng hãy ký thêm một hợp đồng tiêu thụ nước ngoài nữa."

Chương Kỳ nhướn mày: "Giống như hợp đồng ở Singapore?"

Lộ Nam trả lời: "Phải, giống như ở Singapore." 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play