Đây là quán cơm tỉnh Xuyên chính thống, mặc dùng không thể so với khách sạn có sao, nhưng từ tỉ lệ chỗ ngồi có thể nhìn ra tay nghề đầu bếp không tệ.
Trợ lý Địch làm việc với Trần Kiêu còn chưa lâu, lúc gọi đồ ăn, Trần Kiêu nói một câu: "Bảo nhân viên phục vụ, không ăn rau cần."
Cừu Siêu Quần chậc lưỡi lắc đầu: "Quả nhiên vẫn giống hồi bé, bao nhiêu năm rồi vẫn không ăn rau cần như cũ." Nhớ năm đó hai nhà ăn cơm với nhau, tên nhóc này mỗi lần đều giả vờ ngoan ngoãn, nếu không phải anh ta thận trọng, chỉ sợ không phát hiện được nó không thích ăn cái này.
Lộ Nam liếc Trần Kiêu, nghĩ tới lúc ăn cơm ở Hải Lâm.
Hai người họ mỗi lần nhìn nhau hoặc có ăn ý ngầm nào đó, Cừu Siêu Quần liền cảm thấy mình thật dư thừa, bèn lớn tiếng thở dài một cái, nói với trợ lý Địch: "2 đĩa thịt bò xào ớt, 1 đĩa có rau cần, 1 đĩa không, đổi thành... mầm tỏi đi." Anh ta bỏ tiền, muốn ăn gì thì ăn, muốn gọi thế nào thì gọi.
Nói xong, Cừu Siêu Quần cười với Lộ Nam: "Kệ cậu ta không ăn rau cần, hai ta ăn đĩa kia. Thịt bò xào ớt sao lại không cho rau cần? Không cho không đúng vị gì cả."
Lộ Nam khó xử a~ một tiếng, cười nói: "Anh Cừu, món đó... em cũng không ăn rau cần."
Cừu Siêu Quần:!
Trợ lý Địch hết sức chuyên nghiệp cũng không nhịn được, cúi đầu.
Gọi xong đồ ăn, trợ lý Địch biết điều ra ngoài sảnh ăn, lái xe cũng đã gọi sẵn đồ ăn cho hai người họ.
Trong phòng riêng chỉ có 3 người Trần Kiêu, trò chuyện không cần e dè.
Cừu Siêu Quần hỏi Lộ Nam: "Thế nào, em gái, em ở BK ổn không? Có ai bắt nạt em không?" Dù nói vậy, nhưng ánh mắt lại liếc sang Trần Kiêu, đại khái ý tứ là: anh hỏi thay em đấy, hỏi xem con gái nhà người ta trong công việc, cuộc sống có chịu tủi thân gì không, có khó khăn gì cần giải quyết không.
"Anh Cừu nghĩ đi đâu thế, ai dám bắt nạt em." Lộ Nam vươn tay lấy ấm trà, định rửa qua bát đũa - cửa hàng đông khách thế này, đừng mong chờ có nhân viên phục vụ riêng.
Trần Kiêu hết sức tự nhiên xách lấy ấm trà, nghiêng người lại gần Lộ Nam, rửa bát đũa thìa cho cô.
"Cảm ơn anh Kiêu." Lộ Nam cười với anh ấy, thản nhiên nhận.
Cừu Siêu Quần ho hắng hai tiếng, tần ngần nhìn bộ đồ ăn trước mặt mình.
Đại khái suy xét tới bữa ăn này ai trả tiền, Trần Kiêu cũng mỉm cười, rửa qua bộ đồ ăn trước mặt mình, khi Cừu Siêu Quần sắp tức giận (đương nhiên là giả vờ) mới đẩy bộ đồ ăn đó qua, sau đó chuyển bộ chưa rửa cuối cùng về phía mình.
Cừu Siêu Quần cũng được Trần tổng phục vụ rất hài lòng, quay sang trò chuyện tiếp với Lộ Nam: "Nhân viên trong công ty anh lại không hiểu? Thích bắt nạt người mới. Em trẻ tuổi, lại là con gái, khó tránh khỏi có kẻ thấy em e thẹn, muốn chiếm hời." Chiếm hời ở đây không phải chỉ nam nữ khác biệt dẫn tới bị quấy rối x, chủ yếu là bởi vì thâm niên không đủ lâu dẫn tới tài nguyên bị xâm chiếm...
Kỳ thực có thì có, nhưng Lộ Nam quá bận, bận tới nỗi một tuần tối thiểu 4-5 ngày đều họp xong là chạy ra ngoài, làm cho Lương Hi Minh muốn dạy quy củ cho cô năm lần bảy lượt đều không tìm được người, làm cho Lý Hạo Bạch vốn muốn mỉa mai cũng hoàn toàn tìm không thấy cơ hội.
À, hai người này cũng không phải không có tí cơ hội nào, nếu chịu hạ mình ngày ngày theo dõi văn phòng Lộ Nam, kỳ thực sẽ nâng cao khả năng nhìn thấy người.
Nhưng hai người họ một thì tự cao, một thì suốt ngày khoe khoang, còn biết sĩ diện, ngẫu nhiên gặp nói 1-2 câu là đủ, đặc biệt theo dõi rồi nói mấy lời này - bọn họ cũng biết hành chính và kế toán ưa bát quái thế nào.
"À, giám đốc Lý trách cứ em vài lần, nói em không hòa đồng." Lộ Nam thản nhiên cười: "Giám đốc Dư đốp lại một câu, nói mấy cái trò xoa bài, ngâm chân của họ toàn sương khói mịt mù, đừng tai họa em."
Cừu Siêu Quần thoáng nhìn Trần Kiêu, nói: "Phải, Lão Dư còn tốt." Tốt gần bằng anh ta.
"Nhưng mà." Cừu Siêu Quần vẫn nói giọng thấm thía: "Bọn họ như bây giờ, bởi vì không hiểu bản lĩnh của em, hơi coi thường em. Nếu rượu Hài Hòa xoay người, bọn họ có thể sẽ đỏ mắt ghen tị, sẽ đòi em mời cơm gì đó, em đừng đồng ý, loại chuyện này sẽ lặp đi lặp lại."
Năm ngoái ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa miễn cưỡng hoàn thành mức hợp đồng 100 triệu, ban Nhãn hiệu ở tổng công ty năm nay chỉ tăng mức hợp đồng cho văn phòng BK thêm 5%, Cừu Siêu Quần bởi vì biết Trần Kiêu thích Lộ Nam, cho nên cũng quan tâm tới việc của cô ấy, biết cô ấy có bản lĩnh, lăn lộn một hồi ở BK khéo lại thật sự lấy được tiền thưởng xa xỉ.
Lúc nói lời này Cừu Siêu Quần còn không biết mấy tháng kế tiếp Lộ Nam lăn lộn ra động tĩnh lớn thế nào, nội tâm anh ta sẽ chấn động thế nào.
Trần Kiêu biết Cừu Siêu Quần lo lắng cũng có lý, bèn nói với Lộ Nam: "Em và hội Lương Hi Minh cùng cấp bậc, nếu bọn họ muốn gây khó dễ cho em, căn bản không thể chặn lại kinh phí hay hoạt động, đại khái chính là nói lời châm biếm, hoặc tới Nhà tiêu thụ hiện có gây rối loạn. Nhưng cũng chưa chắc sẽ không ra hôn chiêu, những Nhà tiêu thụ hiện có còn đỡ, sau này tất cả khách hàng mới khai thác, trước khi ký hợp đồng đừng để cấp dưới tiếp xúc vội, trừ khi là người mà em tín nhiệm."
Vế trước chẳng hạn họ sẽ bảo nghiệp vụ viên dưới trướng đưa vài quà tặng đính kèm thường xuyên hơn cho Nhà tiêu thụ; hồi khoản theo quý, nửa năm, sẽ thúc giục Nhà tiêu thụ hồi khoản mau chóng hơn, hoàn toàn không suy nghĩ những loại rượu khác cũng cần hồi khoản.
Vế sau thì Trần Kiêu chỉ còn kém nước không nói thẳng "ban Nhãn hiệu khác sẽ cướp khách hàng mới của em."
Lộ Nam gật đầu.
Cô hiểu.
Khung văn phòng đặc thù ở BK khiến cho 5 ban Nhãn hiệu lớn tồn tại quan hệ đối lập cạnh tranh, trong tình hình chung, bởi vì rượu Hài Hòa căn bản không có sức cạnh tranh, cho nên vẫn còn có thiện ý, nhưng nếu là khách hàng mới chất lượng tốt ký hợp đồng vài chục triệu, các ban Nhãn hiệu khác chưa chắc đã hạ thủ lưu tình - mọi người đều cho rằng, cùng với để Nhà tiêu thụ tốn nhiều tiền ký loại rượu Hài Hòa khó bán, thì chi bằng ngay từ đầu để họ bán loại rượu dễ bán, coi như là cái cớ hợp lý để cướp khách hàng.
Văn phòng không có bí mật, trong 6 nghiệp vụ viên người có năng lực mạnh nhất là Nghiêm Quan Thành, nhưng Lộ Nam cũng tin tưởng có độ với anh ta.
Cừu Siêu Quần tinh ý, ăn xong nói mình đi trả tiền, thuận tiện ra ngoài hút điếu thuốc.
Trần Kiêu hết sức xin lỗi bảo Lộ Nam, bởi vì kế tiếp anh ta hẹn tới thăm khách hàng, cho nên biết buổi chiều cô bay, cũng chỉ có thể nhân tiện đưa cô tới cửa khách sạn mà thôi.
Lộ Nam sao lại để ý cái này?
Suy bụng ta ra bụng người, lúc cô bận công việc, cũng thà rằng nghiêm túc xin lỗi mà không phải phùng má giả làm người mập, tốn 2-3 tiếng làm một chuyện mà tài xế hoàn toàn có thể thay thế.
"Nhưng anh Kiêu, nếu Trần nữ sĩ thật sự tiếp xúc với xưởng rượu trắng nổi danh khác, chúng ta cũng phải nhanh hơn bước chân, nếu không đợi bọn họ nhanh chóng trải hàng ra ngoại quốc, tất nhiên sẽ dẫn tới hiệu ứng đi kèm, chưa tới mức chèn ép rượu Hài Hòa ở hải ngoại - dù sao thị trường hải ngoại rất lớn, nhưng những người không hiểu duyên cớ sẽ lan truyền tin đồn, trấn an Nhà tiêu thụ các nơi cũng phải tốn không ít sức lực."
Thời điểm này, chuyện công ty bất động sản Nguyên Xuyên coi như đã dẹp xong, nhưng giá cổ phiếu của tập đoàn vẫn thấp, theo Lộ Nam biết, vẫn luôn giữ mức này, thậm chí còn thấp hơn một thời gian nữa. Cô tin tưởng vào thị trường rượu Hài Hòa nước ngoài, nhưng cô biết rõ hơn, thêm hợp đồng mấy trăm triệu e rằng vẫn không thể giúp tăng giá cổ phiếu tập đoàn Nguyên Xuyên lên được.
Trần Kiêu hiểu phong cách hành sự của mẹ anh ta, nhất định một đòn trúng đích, bèn ghi tạc lời Lộ Nam nhắc nhở vào lòng, trịnh trọng đồng ý: "Anh sẽ điều tra nhanh nhất có thể. Sau đó vào buổi họp tháng này tranh thủ nới lỏng những yêu cầu ký kết Nhà tiêu thụ nước ngoài."
Lúc này, anh ta rất may vì mình tới ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, bằng không nếu vẫn làm việc ở ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển, muốn nhúng tay vào bên này quả thật danh không chính ngôn không thuận. Bây giờ tốt rồi, anh ta ở đây, đá đi mấy tên lười biếng và bướng bỉnh, ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa vốn không có ai có bối cảnh hùng hậu (có hùng hậu tới đâu cũng kém thái tử gia), cho nên Trần Kiêu hiện giờ ở ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa về cơ bản là nhất ngôn cửu đỉnh.
"Đi thôi, anh Cừu chờ chúng ta ở ngoài cửa." Trần Kiêu thoáng nhìn di động.
...
Lộ Nam trở về từ Dung thành, xử lý rất nhiều chuyện vụn vặt ở BK.
Đầu tiên là 4 ngày không mở họp sáng, phải siết chặt tinh thần làm việc của mọi người.
Kênh phân phối Nhà hàng hết thảy như thường, Lộ Nam nhìn Hà Đào ngày ngày sung sướng sờ cá, thầm nghĩ đợi Cừu Siêu Quần tới, có thể sắp xếp Hà Đào đi theo, dù anh ta không phải người tỉnh Xuyên, nhưng là nhân viên xưởng rượu chuyển sang làm tiêu thụ, nhất định có thể trò chuyện (không dám lười biếng) với Cừu Siêu Quần, Cừu Siêu Quần tới đây tối thiểu cũng phải ở lại 1-2 tháng, sau này, Nhà tiêu thụ mới bố cục tốt, ép Hà Đào theo sát, không muốn làm cũng được thôi, quy củ rượu Hài Hòa BK nằm trong tay cô, nguyên tắc phân chia thưởng cuối năm là làm nhiều có nhiều, phân chia dựa theo điểm mà giám đốc chấm. Hà Đào nếu không để ý tới tiền, vậy Lộ Nam cũng có thể chịu đựng anh ta.
Kênh phân phối Đoàn mua không có quá nhiều việc, salon văn hóa rượu trắng của Bác Duyệt Tửu Nghiệp hoàn hảo kết thúc, nghe Lâm Ngữ Ninh nói Vạn tổng hết sức hài lòng, hơn nữa đã bắt đầu lựa chọn địa điểm tổ chức hoạt động cho tháng 4 - tháng 5; Công ty của Trì Yến thì đã làm xong hết thủ tục, lô rượu đầu tiên cũng sắp tới BK. Trợ giúp Nhà tiêu thụ nhập rượu vào kho là việc mà Đường Thi vẫn có thể làm được, Lộ Nam gật đầu: "Được, cô kiểm tra tỉ mỉ. Tư liệu huấn luyện chuẩn bị tốt chưa? Lúc rảnh tôi sẽ kiểm tra đấy."
Kênh phân phối Danh yên tửu dồn sức phát động, Nghiêm Quan Thành chủ động báo cáo: "Ông chủ Mạc và Mạc tổng nói, ngài trở về từ hội Đường rượu thì tới chỗ họ một chuyến."
Lộ Nam biết, một loạt hoạt động trị giá 2 triệu tệ cơ mà, cô đương nhiên là để tâm: "Tôi sẽ gọi điện thoại cho họ sau, hẹn thời gian ngày mai, anh và Lưu Tử Hằng cùng tôi tới."
"Vâng, giám đốc Lộ."
Sáng hôm sau, 3 người của rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên tới Vinh Bảo Tửu Nghiệp, vào văn phòng, phát hiện cha con Mạc tổng đều có mặt.
[Tình huống gì đây?]
Lộ Nam cho rằng xác định hợp tác xong, ông cụ nhà họ Mạc sẽ duy trì trạng thái ẩn cư, không ngờ ông ấy lại rất hào hứng với hoạt động này.
Dù trong lòng có nghi hoặc, Lộ Nam vẫn nhiệt tình chào hỏi hai người họ.
Ông chủ Mạc nói: "Giám đốc Lộ đi công tác về rồi?"
"Vâng, tới hội Đường rượu chơi."
"Tôi nghe nói, Nguyên Xuyên của cô tình hình dạo này không tốt lắm..." Ông chủ Mạc vỗ nhẹ gậy chống, giọng nói hơi sốt ruột, vẻ mặt thì lại bình thản.
Lộ Nam bụng bảo dạ: công ty bất động sản mới bị phạt 180 triệu, BK đã biết tin tức rồi? Thật là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.
Cô bình tĩnh giải thích: "Cây lớn nhiều cành, khó tránh khỏi có mạnh có yếu, có tươi có khô. Tập đoàn Nguyên Xuyên quả thật có nhiều nghiệp vụ, nhưng rượu trắng mới là nghiệp vụ căn bản nhất, chỉ cần sản lượng, phẩm chất và giá bán lẻ của rượu trắng ổn định, còn lại chẳng qua là sóng gió nhỏ thôi. Ông chủ Mạc thấy có phải không?"
Lộ Nam nói đầy ẩn ý, mấy năm trước có một xưởng rượu trắng nổi danh bị phơi bày pha chế cồn vào rượu, cổ phiếu hạ lia lịa, kết quả qua mấy năm đầu sóng ngọn gió, chặt bỏ loại rượu gặp chuyện đó, các sản phẩm khác của xưởng vẫn bán chạy như thường.
Ông chủ Mạc không nghĩ Lộ Nam chẳng cần phí công giải thích, trực tiếp bốn lạng đẩy ngàn cân đá vấn đề trở lại.
Ông ta trả lời thế nào? Ông ta không hề muốn ngừng hợp tác với Nguyên Xuyên, hỏi như vậy, chỉ muốn xem xem Lộ Nam vừa trở về từ tổng công ty có phản ứng gì thôi - kết quả là: giọt nước không lọt, không nhìn ra sâu cạn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT