“Trùng hợp quá.” Lộ Nam mừng rỡ: “Tôi đang định gọi điện thoại cho ngài, tổng công ty cũng mới hoàn thành lưu trình xét duyệt, điều khoản hợp đồng không có bất cứ vấn đề gì, đã trao quyền tôi trực tiếp ký tên trên phiên bản hợp đồng hiện tại.”

Chương Kỳ hài lòng với hiệu suất của Nguyên Xuyên, nhìn lịch trình làm việc, nói: “Tôi rảnh từ 1h tới 1h30 chiều, sau đó phải tới Ô thành một chuyến, cho nên giám đốc Lộ nếu thuận tiện, chúng ta có thể ký hợp đồng trong thời gian này.”

Lộ Nam dứt khoát nói: “Đương nhiên thuận tiện, 1h chiều tôi sẽ có mặt đúng giờ ở văn phòng ngài.” Chuyện này sao có thể kéo dài, đương nhiên là tốc chiến tốc thắng.

Cô bổ sung: “Cùng với, nói cho ngài một tin tức tốt. Lúc trước Ngô tổng nghe tôi nói hai hôm nay ngài sẽ gia hạn hợp đồng, cho nên cố ý tới Hoa An từ trước. Thật trùng hợp, anh ấy hôm qua tới hơi muộn, nên tôi không cố tình nói với Chương tổng. Nhưng đợi lát nữa tôi mang Ngô tổng cùng tới thấy ngài. Chương tổng, ngài phải nắm chắc cơ hội đòi Ngô tổng nhiều thêm quà tặng đi kèm, anh ấy có quyền hạn cao hơn tôi, những thứ như tủ rượu, giá bày hàng, đừng khách sáo.”

Kỳ thực đây là tiền lệ từ trước, để lãnh đạo cao hơn một bậc tới thị trường địa phương thêm chút lợi ích cho Nhà tiêu thụ - không nhất định là đồ đắt tiền, lại có thể khiến khách hàng vừa lòng, cũng coi như là tiểu xảo. Lão tổng cấp tỉnh và lão tổng Đại khu hễ tới thị trường cấp thành phố, khẳng định sẽ ám chỉ thủ hạ giám đốc thành phố dùng chiêu này, cho nên Lộ Nam nói thế, hoàn toàn không lo lắng Ngô Xuyên trách cô tự quyết định.

Lời nói hàm ý “chúng ta cùng lập trường”, “tôi suy nghĩ cho anh” quả nhiên khiến Nhà tiêu thụ vui vẻ, Lộ Nam mới dứt lời, Chương Kỳ liền bật cười qua điện thoại: “Được, vậy tôi cảm ơn giám đốc Lộ nhắc nhở trước.”

Dùng cơm trưa xong, 3 người Lộ Nam xuất hiện ở văn phòng Chương Kỳ trước giờ hẹn 10p.

Kỳ quái, hôm nay vị tiểu Chương tổng kia không có mặt, chẳng lẽ bận chính sự? Lâm Yến thầm lẩm bẩm một câu, liền vứt ra sau đầu.

Chương Kỳ đứng dậy nghênh đón một chút, xin lỗi nói: “Làm phiền Ngô tổng và giám đốc Lộ tới đây vào thời gian nghỉ trưa, nhưng tôi cũng thật sự bất đắc dĩ - khách hàng ở Ô thành là hẹn trước, không tiện sửa đổi thời gian.”

Ngô Xuyên dọc đường đã nghe Lộ Nam kể nguyên do, anh ta hoàn toàn không quan tâm: “Chương tổng làm ăn lớn như thế còn vất vả như vậy, có thể thấy là doanh nhân trẻ trung làm thực chất, rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên có thể ký công ty ngài trở thành Nhà tiêu thụ của chúng tôi, quả là chuyện hết sức may mắn, càng là duyên phận đôi bên.”

Hai người họ khen qua khen lại, tiến hành tâng bốc một vòng, Lộ Nam lên tiếng nhắc nhở: “Ngô tổng, Chương tổng thời gian tương đối chặt chẽ, chi bằng chúng ta bắt đầu đi.”

“Phải phải phải, chính sự quan trọng.” Ngô Xuyên gật đầu, nhường lại: “Giám đốc Lộ, cô tới đi.”

Lộ Nam lấy ra bản hợp đồng đã in trong túi xách ra, phát hiện Chương tổng cũng lấy ra một bản hợp đồng tương tự từ ngăn kéo, quả nhiên đều là người chuẩn bị chu đáo.

Chương Kỳ cười cởi mở: “Vậy dùng bản giám đốc Lộ mang tới đi.”

Trước khi ký hợp đồng đương nhiên phải kiểm tra một lần tài liệu in ra, trong lúc này, văn phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng điều hòa chạy rì rì rất nhỏ.

Môi trường yên tĩnh quá mức kết hợp với nội thất trong văn phòng, khiến người ta vô cùng áp lực, hoặc giả ngồi không có vẻ khó xử, Ngô Xuyên bèn nhỏ giọng trò chuyện với Lâm Yến, đại khái hỏi tình hình những Nhà tiêu thụ khác trong Hoa An. May mà Lâm Yến bình thường đều chăm chú nghe họp sáng, chưa đến mức lắp bắp khi trả lời vấn đề của Ngô Xuyên.

Bọn họ nói chuyện rất khẽ, không ảnh hưởng tới Chương Kỳ và Lộ Nam đang xem hợp đồng.

Khi Chương Kỳ ký xong, đóng dấu công ty con - công ty rượu Tứ Phương, giao hợp đồng cho Lộ Nam, Ngô Xuyên mới cao giọng, cười ha hả: “Chương tổng ánh mắt độc đáo chọn lựa rượu Kinh Điển của Nguyên Xuyên chúng tôi, tôi thật quá cảm tạ ngài ủng hộ, không biết có tiện mời ngài ăn tối hay không?”

Chương Kỳ từ chối khéo: “Ngô tổng khách sáo quá, đã gia hạn hợp đồng, cơ hội ăn cơm còn có. Tối nay tôi phỏng chừng không về kịp, để lần sau đi.”

Người ta đã nói phải tới Ô thành, hiển nhiên không phải lấy cớ, thế là Ngô Xuyên chỉ có thể tiếc nuối nhấn mạnh Chương Kỳ lần sau mà tới Hải Lâm, nhất định phải liên lạc với anh ta. Những lời nhất định nhất định..., dù sao nghe qua là được.

Cơm không ăn thành, Ngô Xuyên ngược lại trịnh trọng nói với Lộ Nam: “Giám đốc Lộ, sau này nhất định phải phục vụ Chương tổng tận thiện tận mỹ!”

“Ngô tổng cứ yên tâm.” Lộ Nam cười gật đầu: “Cảm ơn Chương tổng tín nhiệm, tôi sẽ mau chóng thúc giục tổng công ty hồi đáp hợp đồng.”

Chương Kỳ khách sáo: “Đợt tới tôi sẽ chuẩn bị tiền hàng lô đầu tiên, sau này còn cần Ngô tổng và giám đốc Lộ để ý nhiều hơn.”

Tầm 1h20, 3 người họ ra khỏi Tứ Phương Kiến Trúc. Mãi tới khi lên xe, Lâm Yến đều cực kỳ yên tĩnh, đến khi ngồi vào ghế lái phụ, cô ấy mới không nhịn được - quay sang kích động, hưng phấn hỏi Lộ Nam: “Giám đốc Lộ, cô véo tôi một chút.” Ký xong rồi? Cô ta còn tưởng đang nằm mơ.

Ngô Xuyên ngồi hàng sau cười nói: “Tiểu Lâm vui vẻ ngốc rồi.”

Ngày mai là thứ Bảy, các nhân viên trong các huyện lân cận đều sẽ trở về tham gia họp tuần, Lộ Nam kiệt lực mời Ngô Xuyên ở lại Hoa An thêm một ngày, khích lệ mọi người một chút đồng thời tham dự liên hoan của văn phòng.

“Đúng là nên có tiệc mừng công. Giám đốc Lộ, hợp đồng 10 triệu của Tứ Phương Kiến Trúc có thể hoàn thành, cô giữ công đầu.” Ngô Xuyên gật đầu.

Lộ Nam bày tỏ đây là nỗ lực của mọi người.

“Giám đốc Lộ đừng khiêm tốn, cô tới Hoa An làm hết thảy đều là ai nấy đều rõ ràng.” Ngô Xuyên xua tay: “Đạt được thành quả này, quả thật phải có tiệc mừng công, bữa ngày mai tôi mời mọi người, nhưng tôi ở văn phòng tỉnh còn có việc, hợp đồng này trở lại tổng công ty, tôi dù sao cũng phải trước sau vẹn toàn theo dõi hộ cô, miễn cho bởi vì ngày nghỉ mà chậm trễ quá lâu. Bữa ngày mai các cô thoải mái ăn uống, hóa đơn để tôi trả.”

Lộ Nam giữ lại hai lần, Ngô Xuyên vẫn biểu thị chiều nay phải về thành phố Hải Lâm.

Lãnh đạo mời cơm, Lộ Nam đương nhiên không cướp nổi bật, cô gõ vào group công việc: “Trải qua nỗ lực không ngừng, văn phòng Hoa An chúng ta thành công gia hạn hợp đồng 10 triệu với Tứ Phương Kiến Trúc, vì chúc mừng, tối thứ Bảy Ngô tổng mời, khao mọi người.” Sau đó, trong group hoan hô ầm ĩ.

Hôm sau họp sáng trước sau như một ngắn gọn, hiệu suất cao, họp xong địa điểm liên hoan cũng ở nhà hàng mà văn phòng hay tới ăn uống - nơi này mức giá hơi cao, ăn ngon, nhưng cũng không tốn quá nhiều tiền.

Trước khi tới, Hoàng Đạt Phương cười hì hì hỏi: “Giám đốc Lộ, hôm nay chúng ta mang rượu có thể cao hơn không?”

Lộ Nam nhìn anh ta: “Sao, cảm thấy rượu Kinh Điển 10 năm không tốt?” Liên hoan trong văn phòng đều dùng rượu Kinh Điển 10 năm, tiêu chuẩn khá cao rồi.

“Không phải không phải, vì muốn chúc mừng ngài và Tiểu Lâm bắt được khách hàng lớn còn gì, nên uống loại khác đi...” Kỳ thực anh ta thèm rượu ngon.

“Được rồi! Trịnh Tinh, tối nay lấy cho tôi 2 bình rượu Kinh Điển 20 năm từ kho dự trữ.” Lộ Nam thỏa mãn yêu cầu của Lão Hoàng, thản nhiên nói: “Tôi vẫn câu đó, muốn uống thì uống, uống bao nhiêu tùy vào mọi người, đừng có ép đồng nghiệp uống là được.”

Hoàng Đạt Phương dáo dác nhìn, tức khắc hiểu ra: tình hình này, mọi người trừ chúc mừng giám đốc Lộ, còn cần chạm cốc với Tiểu Lâm. Giám đốc Lộ tửu lượng tốt, ai kính rượu đều không sợ, cho nên cô ấy đang kêu chúng ta không được khó xử Tiểu Lâm hả? Phải rồi, Tứ Phương Kiến Trúc làm Đoàn mua, khẳng định do Tiểu Lâm kết nối, năm nay thưởng cuối năm của Tiểu Lâm ước chừng cao nhất văn phòng, sao không khiến người khác ghen ghét chứ... A, ngay cả Lão Hoàng ta đều ghen tị.

Lâm Yến thoạt đầu không hiểu dụng ý của Lộ Nam, đến buổi tối ăn cơm, các vị quản lý giơ chén kính Lộ Nam xong liền tới tìm cô, cô mới hiểu.

Tình hình này trừ khi ngay từ đầu đã nói không uống - nhưng, vừa rồi Tiền Hâm rót rượu cho mọi người, cô chưa nói uống đồ ngọt, cho nên trước mặt có bình chia rượu. Hơn nữa không uống chính là đắc tội tất cả đồng nghiệp, Lâm Yến cắn răng: không thể để họ xem thường.

Cô vốn kiệm lời, suy nghĩ rõ ràng cũng không ngượng ngùng, 4 vị quản lý tìm cô uống 3 chén, cô đều dứt khoát cạn chén.

Bởi vì lượng rượu còn không quá mức, Lộ Nam coi như không nhìn thấy.

Khi mấy người Lý Tử Hằng làm kênh phân phối Lưu thông giơ chén rượu bắt đầu nói “chúc mừng quản lý Lâm”..., Lộ Nam liếc mắt nhìn Hoàng Đạt Phương.

Hoàng Đạt Phương tức khắc hiểu ra: “Lý Tử Hằng, đừng thêm phiền nữa, mấy người các cậu cùng kính một chén với quản lý Lâm là được.”

Lão Hoàng là chó săn số một của giám đốc Lộ, ý anh ta không khác gì ý của cô ấy? Nhóm người Lý Tử Hằng lén lút nhìn giám đốc Lộ đang tán gẫu với quản lý Quách, cuối cùng vẫn là không dám nghe theo lời quản lý của mình chuốc say Lâm Yến.

Ăn cơm tối xong, không có tăng hai như thường lệ, những quản lý nghiệp vụ nam có phải lén cùng nhau đi hát không thì Lộ Nam mặc kệ.

Cô tiện đường bảo lái thay chở Trịnh Tinh và Lâm Yến về nhà, trở lại nơi ở còn chưa tới 10h tối.

Hôm nay đối với Lộ Nam, kỳ thực không chỉ là ngày ký hợp đồng 10 triệu, còn là ngày tròn 1 năm cô kỳ lạ sống lại.

Suy nghĩ tới 1 năm trước, bản thân cho rằng chơi chứng khoán mua phòng là có thể nằm thẳng làm con cá mặn, Lộ Nam bật cười: ta quả nhiên còn khiếm khuyết chút nhận thức chính xác về thái độ công việc.

Di động có mấy tin nhắn chúc mừng, Trần Kiêu, Vương Hưng Long, Lý Lị, Trần Lộ..., Lộ Nam thống nhất gửi lại cảm ơn, bỏ di động sang một bên, nằm xuống ngủ.

...

Tháng 6, nhất định là một tháng bận rộn.

Tứ Phương Kiến Trúc gia hạn hợp đồng xong là một loạt lưu trình trả tiền hàng, giao hàng, kiểm tra hàng nhập kho, trong lúc này, Lâm Yến tạm thời liên lạc với thư ký của Chương tổng. Cô ấy lặng lẽ bảo Lộ Nam: “Nghe nói tiểu Chương tổng mang theo giám đốc Lưu xuất ngoại nghỉ phép, đúng là tạ ơn trời đất, anh ta không có mặt, cả công ty rượu đều có hiệu suất cao.”

Ngoại trừ khách hàng lớn này, Lộ Nam không xem nhẹ những Nhà tiêu thụ hiện có trong Hoa An. Đặc biệt là Điền Ái Trân làm kênh phân phối Nhà hàng và Đoàn mua cỡ nhỏ, vị Điền tổng này có ưu thế bản địa, Lộ Nam đã nhắc nhở chị ta tập trung tấn công vào tiệc tạ sư, tiệc học lên. Trong 3 tháng này, Ái Trân Rượu Nghiệp của Điền Ái Trân đã đi lên quỹ đạo, thuê thêm nhiều nhân viên bán hàng, dùng sức mọi mặt, bắt được trường cấp 3 tốt nhất Hoa An - tiệc tạ sư của Nhất Trung Hoa An, trong trường học còn có khá nhiều phụ huynh học sinh bắt chước phong trào mua rượu Nguyên Xuyên làm rượu trong yến tiệc. Tháng 6 Đặc Khúc và rượu Kinh Điển 10 năm bán ra cũng cao hơn so với 3 tháng trước.

Hồng tổng của Danh Tửu Thế Gia tài chính hùng hậu, quan hệ trên các con đường không chính thống lại cứng, các cửa hàng Danh yên tửu mới mở ở Hoa An đều vững vàng ổn định, ngoại trừ xuất hàng thông thường, còn tung hoành ngang dọc trên kênh phân phối Danh yên tửu.

Khách sạn lớn Ôn Tuy, đại khái ảnh hưởng bởi lượng tiêu thụ hừng hực sục sôi của những Nhà tiêu thụ khác trong thành phố, lượng bán hàng quý hai cũng có tăng lên.

4 nhà tiêu thụ kênh phân phối Lưu thông, 2 mới 2 cũ đi theo con đường tế thủy trường lưu, mặc dù hồi khoản không nhiều, nhưng xuất hàng ổn định, 4 ông chủ này khen không dứt miệng với sự phát triển mạnh mẽ của Nguyên Xuyên năm nay, dù sao thương hiệu cao cấp của Nguyên Xuyên trải hàng hàng loạt ở Hoa An, Lưu Thông Tiểu Tửu của họ cũng có lợi trong việc bán lẻ.

Duy nhất không mấy vui vẻ, chính là Hồng Đồ Tửu Nghiệp của Hàn Kiến Tân. Từ khi Hồng Đồ Tửu Nghiệp triệt để phân chia, kế hoạch của anh ta là ưu tiên bảo đảm lượng tiêu thụ rượu vàng, ổn định lượng tiêu thụ rượu trắng Nguyên Xuyên, nhưng thị trường năm nay toát ra quá nhiều Nhà tiêu thụ mạnh mẽ, Hàn Kiến Tân vốn ít đặt tinh lực vào rượu trắng, thị phần vốn thuộc về anh ta từ từ bị Hồng Lập Quân và Điền Ái Trân từng bước xâm chiếm. Hiển nhiên, thương trường giống dòng nước nghịch lưu, không tiến tắc lùi.

Cuối tháng 6, Lộ Nam còn tới một chuyến thành phố Hỗ, là nơi đặt phòng làm việc của Đại khu Hoa Đông - Nguyên Xuyên, hội nghị nửa năm của các giám đốc thành phố thuộc Đại khu đều tổ chức thường niên ở đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play