Tứ Phương Kiến Trúc đương nhiên muốn gia hạn hợp đồng với Nguyên Xuyên.

Dựa theo dự định của Chương Kỳ, không những phải gia hạn, còn phải tăng giá trị hợp đồng.

Nguyên nhân như sau:

Một là, anh ta xem trọng nghề rượu trắng, cho dù từ năm ngoái bắt đầu zf càng ngày càng hạn chế dùng rượu khi tiếp đãi, nhưng ngày tết tặng lễ thì nhìn mãi quen mắt, hơn nữa nhu cầu dùng rượu trong thương mại càng ngày càng tăng, rượu trắng đỉnh cao như hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu được tung hô trên bàn tiệc là người thường khó có thể tưởng tượng.

Hai là, công ty Nguyên Xuyên sau tết Âm ở Hoa An có nhiều động tác lớn, bản thân Chương Kỳ không cố tình chú ý, dù từ miệng em trai nghe thấy một ít lời không quá hay ho, nhưng hiển nhiên Chương Kỳ nghe có chọn lọc; ngoài ra, anh ta cũng nhìn thấy rất nhiều poster Đặc Khúc và Tiểu Rượu của Nguyên Xuyên lúc đi qua phố lớn ngõ nhỏ.

Ba là, anh ta có chủ kiến riêng, mặc dù bán rượu trắng là bởi vì nhu cầu tự dùng, thuận tay, nhưng nếu tất cả Nhà tiêu thụ trong thành phố Hoa An đều đang kiếm tiền, chỉ Tứ Phương Kiến Trúc không lời không lỗ, thì trong mắt Chương Kỳ đã coi như là lỗ. Dù sao 2-3 triệu này cho dù gửi tiết kiệm cũng còn có lãi, huống chi dùng để đầu tư vào cái khác thì còn có lãi cao hơn. Chương Kỳ quả thật không để ý tới tăng giảm 1-2 triệu này, nhưng không thể chịu được cả ngành nghề đang kiếm tiền, sản nghiệp của mình lại đi ngược lại.

Tổng kết lại, kỳ thực Chương Kỳ đồng ý với tài trợ thi đấu golf, cũng đã dự định năm nay rút ra vài phần tinh lực, nhìn việc kinh doanh rượu trắng này, miễn cho Chương Lễ luôn lơ mơ, không hiểu tất cả việc xuất nhập, không hiểu giá bán, kiếm tiền còn không nhiều bằng tiêu tiền.

"Giám đốc Lộ nói quả thật có sức thuyết phục." Là người cầm lái công ty, ngoại trừ thời gian ngủ, Chương Kỳ gần như mỗi phút mỗi giờ đều đang suy tư, nhưng bất luận trong đầu cân nhắc thế nào, phân tích mau chóng ra sao, anh ta luôn từ tốn nói ra, dù sao tới vị trí này, nhỏ giọng hay lớn giọng đều không có ý nghĩa: "Nhưng, tôi là thương nhân, nếu đầu tư không thể hồi báo tương xứng, như vậy cũng chưa chắc không thể kịp thời ngừng tổn hại. Giám đốc Lộ hiểu ý tôi chứ?"

Lộ Nam đồng ý gật đầu: "Ngài đương nhiên suy nghĩ đúng đắn. Nguyên Xuyên chúng tôi cũng giống Chương tổng, quan tâm ảnh hưởng kế tiếp mà lần tài trợ thi đấu này mang lại, cho nên sau tuần lễ hoàng kim 1/5, ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển trong vòng 3 ngày làm việc sẽ đưa ra kinh phí hỗ trợ hoạt động. Tại đây, tôi hi vọng có thể thống nhất ý kiến với tiểu Chương tổng, tiền nào việc ấy duy trì nhiệt độ hiện tại của rượu Kinh Điển. Cố gắng cuối tháng 6, cũng chính là khi hợp đồng của quý công ty tới hạn, giao ra một đáp án mà đôi bên đều hài lòng. Ngài cảm thấy thế nào?"

Hài lòng?

Từ này hạn mức rất cao đấy.

Chương Kỳ rũ mắt, gõ nhẹ vào phiếu định mức em trai anh ta đặt trên bàn: "Vậy giám đốc Lộ cảm thấy, như thế nào là đáp án hài lòng." Dưới tiền đề anh ta đã bỏ ra nhiều chi phí phát triển như vậy.

Lộ Nam thoáng nhìn Ngô Xuyên, hiển nhiên Ngô Xuyên hài lòng với sự trả lời của Lộ Nam, không định nói xen vào.

Vậy nên Lộ Nam yên tâm tiếp tục: "Chương tổng hãy xem bảng biểu thống kê lượng tiêu thụ mà tôi làm."

Cô lấy tablet ra khỏi túi xách, mở ra tài liệu đã làm tốt trước đó, đây là thống kê trả tiền hàng, giao hàng từ cuối tháng 6 năm ngoái của Tứ Phương Kiến Trúc, thống kê công ty họ tự dùng, thống kê lượng tiêu thụ thực tế, thống kê tồn kho hiện tại.

Rõ ràng, trong 10 tháng này, lượng tiêu thụ của Tứ Phương Kiến Trúc gần như bằng không, mà bây giờ lượng tồn kho còn rất nhiều.

Chương Kỳ gật đầu, số liệu cơ bản là đúng, có thể thấy vị giám đốc Lộ này tốn thời gian và tâm sức làm thống kê, nhưng: "Vậy, giám đốc Lộ đối với tình hình đè hàng của công ty tôi có ý kiến gì?"

Đây là đề tài không thể tránh né.

Tiểu Chương tổng ho nhẹ một tiếng, muốn anh trai chừa chút thể diện cho mình, ít nhất, nói tới đây là được, đừng đề ra chuyện chi phí bị tham ô.

Chương Kỳ nhìn em trai ruột: "Cổ họng khó chịu thì uống trà đi."

Chương Lễ: "Phải, đột nhiên ngứa họng."

Lộ Nam thừa nhận: "Đây là đồng nghiệp năm ngoái vì công trạng hồi khoản mà gây ra việc bất hợp lý, cho nên hiện tại tôi phải giải quyết vấn đề này. Như vậy, tôi mới có đủ tự tin tiếp tục đàm phán gia hạn hợp đồng với ngài, phải không?"

Chương Kỳ đưa tablet cho Chương Lễ: "Chuyện của công ty rượu trước kia đều do em phụ trách, em cũng xem đi."

Bảng biểu rõ ràng, cho dù học dốt, Chương Lễ cũng dốt tới nghiên cứu sinh, anh ta xem qua vài lần, không biết vì sao, trên mặt hơi nóng lên.

Cuối cùng, Lộ Nam hứa hẹn, trong 1 tháng 25 ngày kế tiếp, trợ giúp Đoàn mua Tứ Phương Kiến Trúc xuất hàng 500.000 tệ trở lên.

Chương Kỳ hài lòng với hứa hẹn này, nói tới kết thúc, bảo Ngô Xuyên: "Ngô tổng có một vị can tướng đắc lực."

Ngô Xuyên cười cứ như thể anh ta là Bá Nhạc.

Bàn luận chính sự xong đã gần 5h chiều, đôi bên đều vừa lòng, Chương Kỳ tự nhiên sẽ không bỏ quên cơm tối, anh ta thậm chí chủ động đưa ra, mời cả những nghiệp vụ viên Nguyên Xuyên tới hiện trường hoạt động hỗ trợ mấy hôm trước.

Thế là Lý Lị vốn tới dự tiệc sau mang theo 3 người Lâm Yến đang định đi dạo chợ đêm Ô thành tới khách sạn lớn Ô thành.

Buổi chiều đàm phán, Lưu Dương không có mặt ở đây, tiệc tối chị ta mới xuất hiện. Chị ta ngồi cạnh Chương Lễ, đối mặt với cấp trên và đồng nghiệp trước kia, sắc mặt như thường, không hề mất tự nhiên.

Chương Kỳ ngồi cạnh Ngô Xuyên, tâm sự chính trị và tình hình kinh tế, Lộ Nam rõ ràng cảm thấy Ngô tổng có vẻ cố sức tiếp chuyện Chương tổng.

Lộ Nam không nói xen vào, chỉ thỉnh thoảng nâng ly kính một chút vị Chương tổng này.

Chương Kỳ nể mặt khi Lộ Nam kính rượu, còn những người khác của Nguyên Xuyên kính rượu thì anh ta chỉ uống một ly hoặc nhấp một ngụm.

Sau 2-3 lần, Chương Kỳ hiểu dụng ý của Lộ Nam, mỉm cười, bắt đầu đổi sang nói về hiện trạng ngành rượu trắng, chủ đề này khiến Ngô Xuyên lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Lộ Nam ẩn sâu công danh, cúi đầu tự rót rượu.

Cô muốn khiêm tốn, nhưng có người lại không muốn.

"Giám đốc Lộ, tôi nhất định phải uống với cô vài ly, vì lần hoạt động này chúng ta phối hợp ăn ý! Cạn ly!" Tửu lượng của Chương Lễ không vì anh trai ta có mặt mà đột nhiên tăng lên, vừa thích nhảy nhót vừa kém cỏi đại khái chính là anh ta.

Mấy lần trước ăn cơm với người của Nguyên Xuyên, Chương Lễ thấy Lộ Nam ít uống rượu thì cũng không mời rượu cô ấy - ép con gái uống rượu, trong mắt anh ta, có vẻ không phong độ, đương nhiên, nếu con gái thật sự có thể uống thì không tính.

Nhưng bây giờ, Lộ Nam trong mắt anh ta không xem như con gái nữa, hơn nữa cô ta kính rượu anh trai mình nhiều như vậy, lại chỉ kính mình một lần, khiến Chương Lễ thầm khó chịu.

Thấy Lộ Nam tự rót tự uống, anh ta không nhịn được, khiêu khích một chút.

Lưu Dương biết tửu lượng của Lộ Nam, nhưng chị ta càng hiểu tính nết Chương Lễ, cho nên chẳng nói chẳng rằng, chỉ im lặng rót rượu cho Chương Lễ.

Thông qua hai lần tiếp xúc, Chương Kỳ hiểu biết sơ qua về vị giám đốc Lộ này, anh ta không ngăn cản hành vi "tự tìm đường chết" của em trai mình, chỉ nhìn Chương Lễ sắc mặt đỏ bừng còn đang cố uống, quét mắt sang Lưu Dương.

Thế là, Lưu Dương cầm bình chia rượu, nói: "Giám đốc Lộ, tôi cũng phải kính cô mấy ly." Tự nhiên là uống hộ tiểu Chương tổng.

Chương Lễ được bậc thềm, líu lưỡi kêu: "Đúng đúng đúng, bạn gái tôi tửu lượng rất khá."

"Tiểu Chương tổng nói gì thế, giám đốc Lưu là người từ Nguyên Xuyên ra, tôi còn không hiểu tửu lượng của chị ấy?" Lộ Nam đặt bình chia rượu và ly rượu xuống: "Vốn cùng gốc rễ, không uống nữa."

Cô là con gái trẻ tuổi, chơi xấu đặt ly rượu xuống, Chương Lễ hết cách - ai bảo chính anh ta cũng không uống nổi nữa.

Lưu Dương nhìn Chương Kỳ, lại nhìn Lộ Nam, cuối cùng uống ly rượu Kinh Điển đã rót: "Vậy tôi cảm ơn giám đốc Lộ giơ cao đánh khẽ."

Nói tới đây, Chương Kỳ hứng thú hỏi: "Tửu lượng của giám đốc Lộ rất tốt?"

"Đúng vậy." Lưu Dương cười tủm tỉm: "Văn phòng tỉnh lưu truyền, giám đốc Lộ uống được 2.5 lít rượu trắng."

Lộ Nam nhìn Lưu Dương, hờ hững nói: "Kỳ thực cũng không hẳn là tốt, chỉ là còn chưa từng uống say, cho nên không biết cực hạn ở đâu. Nhưng giám đốc Lưu cũng không cần khiêm tốn, dù sao tiểu Chương tổng cũng chính miệng xác nhận tửu lượng của chị. Nếu giám đốc Lưu muốn thăm dò, tôi cũng có thể tiếp đón."

Lộ Nam không gây phiền toái, cũng không sợ phiền toái, cô đã giữ thể diện cho Lưu Dương, nếu chị ta không muốn, cho dù cô luôn bao dung hơn chút với con gái làm nghề này, cũng biết tức giận chứ.

May mà Chương Kỳ không phải hạng nhàm chán muốn thấy phụ nữ say xỉn trên bàn rượu, anh ta bỏ qua chủ đề này, nói sang chuyện khác.

Lưu Dương không lên tiếng nữa.

Từ Văn Đào là người yên tĩnh nhất trên bàn tiệc, anh ta im lặng ghi tạc đáy lòng toàn bộ chứng kiến và nghe thấy hôm nay.

...

Hôm nay ăn xong có hoạt động kế tiếp, Chương Kỳ hào phóng, bao phòng hát xa hoa.

Lộ Nam không muốn nhúc nhích, may mà Lý Lị cực kỳ thông minh, có chị ta, bầu không khí vô cùng sôi động.

Chừng 12h, Lộ Nam chào hỏi Chương Kỳ và Ngô Xuyên, xin lỗi nói muốn về trước, lý do cũng có sẵn, người nhà tới chơi, ngày mai dạo chơi Ô thành cùng họ.

Ngô Xuyên thuận thế nói sáng mai anh ta phải về văn phòng tỉnh, cần sớm một chút về khách sạn nghỉ ngơi.

Thế là tăng hai liền kết thúc như vậy.

Lộ Nam trở lại khách sạn, khẽ khàng mở cửa.

Phòng khách còn để một ngọn đèn, nghe thấy động tĩnh, Hoàng nữ sĩ ra khỏi phòng, cau mày: "Sao muộn thế?"

Lộ Nam cười xin lỗi: "Đánh thức mẹ à?"

"Ban ngày trên xe ngủ nhiều, buổi tối không ngủ được." Hoàng nữ sĩ chuyển một vòng quanh con gái, ngửi thấy trên người nó chỉ có một ít mùi thuốc lá và mùi rượu rất nhỏ, lại nhìn ánh mắt nó trấn tĩnh, nói năng rõ ràng, mới yên tâm hơn, nhưng vẫn trách cứ vài câu.

"Mẹ à, con có cần há mồm cho mẹ ngửi không?" Lộ Nam bật cười.

Hoàng nữ sĩ tức giận: "Con đã bảo, làm giám đốc thành phố thì xã giao sẽ ít đi."

"Ít không có nghĩa là không có. Đây là khách hàng lớn nha khách hàng lớn, anh ta mời ăn cơm cảm ơn bọn con trợ giúp tổ chức hoạt động, con có thể không tham dự sao?" Lộ Nam thúc giục Hoàng nữ sĩ về phòng: "Mẹ đi ngủ đi, con tắm xong cũng đi ngủ."

3 ngày sau, Lộ Nam cùng mẹ và em trai đi ngắm phong cảnh mấy nơi trong Hoa An, mặc dù những nơi này rất đông người, nhưng tự lái bớt được thời gian chờ xe, vẫn rất thuận tiện.

Hoàng nữ sĩ cảm thán: "Mẹ thi xong môn thứ 3 rồi, còn môn thứ 4 thôi."

"Tốt lắm, đợi mẹ lấy được bằng lái, mẹ muốn đi đâu thì không còn lo say xe nữa." Lộ Nam cũng vui vẻ thay cho Hoàng nữ sĩ luôn say xe.

Hoàng nữ sĩ hơi đắc ý kêu: "Mấy tháng này phía Từ Trừng Chi đặt hàng rượu Hài Hòa khá ổn, ngoài ra, mẹ cũng nhận mấy đơn đặt hàng nhỏ ở quốc tế, đến lúc đó mua một chiếc xe rẻ để luyện tập."

Lộ Nam và Lưu Dương đồng thời khen ngợi mẹ ruột.

Lộ Nam dặn dò: "Rẻ cũng được, nhưng nhất định phải suy xét tính năng an toàn. Đến lúc đó bảo em trai tra cứu trên mạng, chọn cho mẹ mấy loại xe." Chuyện này, giao cho em trai là được, con trai trời sinh thích thú những thứ này.

Lộ Dương vươn tay: "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ bà chị giao cho."

Sáng thứ 7, Lộ Nam đưa họ tới bến xe, trở về nơi ở đánh một giấc ngon lành.

1 tháng kế tiếp, áp lực của cô cũng không nhỏ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play