"Hắn đang nói cái quái gì vậy..." Alpha mặt sẹo dùng sức nắm chặt khẩu súng AK trong tay, ánh mắt ý bảo hai vệ sĩ đi ứng phó.
Tên alpha ninh miêu và alpha mèo rừng nhận được mệnh lệnh, mỗi người cầm
súng cẩn thận sờ đến trước cửa chống đạn, lỗ tai dán lên cửa nín thở
nghe vị trí địch nhân.
Tin tức tố Brandy nồng đậm từ trong khe hở thấm vào, cảm giác áp bách càng
thêm mãnh liệt phá vỡ phòng tuyến thẳng đến tuyến sau gáy của hai alpha
cấp M2, hai người tựa hồ bị một bàn tay vô hình nắm lấy cổ, đột nhiên cả người cứng ngắc, không thể động đậy.
Hoa văn ở giữa cửa chống đạn tựa hồ bắt đầu biến hình, trung tâm dần dần
nhô lên một khối, giống như có thứ gì đó sắp phá tường mà ra, đầu nhô
lên trước đó bắt đầu mỏng đi sáng lên, "Rầm" một tiếng nổ lớn, một tay
trái thon dài rõ ràng xương khớp đột nhiên chọc thủng cửa chống đạn, ở
trước mắt bao người bắt lấy cổ linh miêu alpha.
"Không--"
Một chữ sau của linh miêu alpha còn chưa nói ra khỏi miệngthif ngay lập tức phải kêu lên một tiếng đau đớn, xương cổ dùng một góc độ quỷ dị vặn vẹo bị bẻ gãy, trong nháy mắt mất mạng.
Bàn tay dễ dàng xuyên thủng cửa chống đạn kia ném đi thi thể nắm chặt ở
lòng bàn tay, tìm kiếm trong cửa trong chốc lát, tìm được khóa cửa, vặn
trái phải vài cái, cửa chống đạn đáp ứng mà mở ra.
Bạch Sở Niên đứng ở ngoài cửa bẻ răng rắc cổ tay, trên người tản ra tin tức
tố Brandy có mùi cay, tin tức tố áp bách cường thế tràn ngập căn phòng,
trong nháy mắt ngoại trừ bốn alpha cấp M2 còn lại còn có thể miễn cưỡng
đứng thẳng, còn lại cấp thấp alpha toàn bộ thống khổ đỡ tuyến thể của
mình bị áp bách, thân thể ngã trái ngã phải, thậm chí có người trực tiếp ngã xuống đất.
Bạch Sở
Niên giống như về nhà mà thân thiết đi vào, thuận tay đóng cửa chống đạn lại, nhìn thoáng qua cái lỗ đâm ra trên cửa, tiện tay cầm khối sắt thép bổ sung trở về, khối thép cứng rắn ở trong tay hắn mềm mại như bùn cao
su.
Khả năng phân biệt J1 của tuyến thể sư tử trắng- thép xương: Sự phân chia lớn của các tế bào
tuyến làm cho độ cứng xương cao hơn tất cả các kim loại và hợp kim.
Người cá trong bể trưng bày dựa vào san hô chết, nồng độ alpha trong phòng
tăng vọt càng làm cho hắn mệt mỏi, đuôi cá không có khả năng quét dòng
nước.
Pheromone lan rộng
trong nước chậm hơn nhiều so với trong không khí, vì vậy phải mất một
thời gian dài nhân ngư mới nhận ra mùi Brandy độc đáo này, ngẩng đầu lên như chết, mắt mất độ dài tiêu cự mà chậm chạp tìm kiếm chủ nhân của
pheromone này.
Bạch Sở
Niên không có hứng thú đánh giá mấy alpha cấp hai còn lại, dùng chân
tách mấy gã chân đã mềm nhũn trên mặt đất, lười biếng đi về phía bể
trưng bày nước, khẩu đại bàng sa trong tay nhắm ngay bể thủy tinh bóp
cò.
Bể trưng bày nổ tung, dòng nước lớn cuồn cuộn thủy tinh vỡ triều cường ra, nhân ngư theo dòng nước cuồn cuộn bị cùng nhau xông ra, nặng nề ngã xuống đáy bể trưng bày khô cạn.
Bạch Sở Niên
thờ ơ lạnh nhạt, thống khoái nhìn chằm chằm nhân ngư nửa chết nửa sống
trên mặt đất như thưởng thức cừu gia bị bắn chết.
Nhân ngư giãy dụa cong người ngồi dậy, mái tóc vàng nhỏ giọt dán lên gò má,
lông mi ướt sũng dâng lên, suy yếu ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Sở Niên.
Dây thanh âm của hắn cùng cấu tạo nhân loại bất đồng, chỉ biết dựa vào bóp
hầu họng phát ra một ít âm điệu dài không linh, nghe qua thảm thương lại bi thương.
"A......"
Đây là lần đầu tiên nhân ngư chủ động giao lưu với nhân loại trong mấy ngày nay.
Bạch Sở Niên từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt đáng hận này, muốn đạp hắn ra
xa một chút, nhưng yết hầu gian nan giật giật, cuối cùng lựa chọn lui ra hai bước.
Nhân ngư thì hoàn toàn tín nhiệm đưa tay dài của mình qua cho hắn.
Biểu tình ra vẻ lạnh lùng của Bạch Sở Niên rốt cục không nhịn được tan vỡ,
lông mày nhíu lại một chỗ, theo bản năng ngồi xổm xuống, vươn tay, không biết làm sao nên lại dừng lại giữa không trung.
Nhân ngư ý thức được bạch Sở Niên do dự, thu hồi tay phải ở trước mắt quan
sát vài giây, đột nhiên há miệng đem toàn bộ màng trong suốt giữa năm
ngón tay cắn xé ra, cùng mười ngón tay của Bạch Sở Niên đan cùng một
chỗ.
Đầu ngón tay Bạch Sở Niên run rẩy, do dự hất tay hắn ra, chỉ bắt lấy cổ tay hắn, đem cả con cá nhấc lên một tay ôm.
Nhân ngư đối với Bạch Sở Niên cự tuyệt có chút ngoài ý muốn, lúc này cái
đuôi mảnh khảnh còn kéo trên mặt đất, đành phải yên lặng cuốn đến bên
hông Bạch Sở Niên.
Làn da của hắn cũng lạnh như trước, Bạch Sở Niên hỗn loạn nghĩ, anh là cá biển sâu, yếu đuối sợ nóng, cùng nhiệt độ cơ thể con người chênh lệch quá
nhiều, trước kia chỉ cần hôn một cái sẽ bị nóng đến thét chói tai, hôn
thêm vài cái sẽ khóc lên, sáng hôm sau có thể thấy được một viên trân
châu hình dạng không quy tắc từ lông mi anh rớt xuống.
Dây xích sắt trên cổ nhân ngư vang lên lộ ra tuyến thể sau gáy bị vòng thép mài mòn da, vết bầm tím nhìn đến không chịu nổi, một cái máy ức chế thí nghiệm mang số hiệu đang ghim thật sâu ở trung tâm tuyến thể, dùng để
phòng ngừa năng lượng tuyến thể quá dồi dào, cơ thể thí nghiệm nổi giận
lên làm người bị thương.
Ánh mắt Bạch Sở Niên dừng lại trên tuyến thể bị thương của anh một hồi lâu, dễ dàng vặn đứt nút thép trên cổ nhân ngư, chính mình cũng không chú ý
đến hàm răng sau khi mình cắn đến đau đớn, ánh mắt hung hăng quét qua
tất cả mọi người ở đây.
Hắn rút ra một khẩu súng sa mạc chi ưng đặt trên tay nhân ngư, cười lạnh một tiếng: "Ai làm, đem hắn tìm ra!"
Alpha mặt sẹo vẫn trốn sau ghế phát hiện tình huống đối với mình thập phần
bất lợi, thừa dịp còn có khí lực xoay người bỏ chạy, nhưng nhân ngư híp
mắt, sa ưng trong tay ngắm nhìn cửa, trong nháy mắt alpha mặt sẹo chạy
ra khỏi cửa chống đạn đánh nổ gáy hắn.
Ngay sau đó, nhân ngư đẩy lên nòng xoay họng súng, viên đạn lướt qua bên tai Bạch Sở Niên gào thét mà qua, đem lính đánh thuê sờ đến gần người Bạch
Sở Niên ý đồ đánh lén dẫn đầu bắn chết.
Đợi đến khi đi ra khỏi khu Hải Dương Quán bỏ hoang, phía sau một đường ngổn ngang ngã xuống mấy chục người, trên người mỗi một thi thể đều chỉ có
một lỗ đạn, ít nhất có hai phần ba thi thể bị trúng đạn vào đầu, sa ưng
uy lực cực lớn trong tay nhân ngư làm bọn chúng nổ tung nửa cái đầu.
Nhân ngư tóc vàng ướt sũng dán bên tai, mặt không chút thay đổi cúi đầu ngồi trong ngực Bạch Sở Niên lấp đầy từng viên đạn.
Bạch Sở Niên một tay ôm omega, từ trên dây súng giữa hông dỡ một quả bom
dính ném ra phía sau, quả bom vững vàng hấp phụ vào cửa vào phế liệu của Hải Dương Quán, nhạc điện tử bom dính vang lên vài giây, "Uỳnh" một
tiếng nổ ở các góc phế tích.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng ngậm gáy yếu ớt của nhân ngư, cắn lấy bộ ức chế cắm ở trung tâm tuyến thể, vừa phóng thích pheromone trấn an vừa chậm rãi rút dụng cụ tinh vi ra, nôn vào lòng bàn tay ném vào trong túi.
Sau khi thuốc ức chế rời khỏi tuyến thể, đồng tử hai mắt nhân ngư một lần
nữa bao trùm một tầng kim loại màu lam, giữa nhãn cầu ngẫu nhiên bò qua
vài tia điện quang, đuôi dài khẽ giương lên, khiến cho tầng mây trên phế tích cấp tốc tụ thành dông bão, cuồng phong bao trùm ngọn lửa nổ tung
nuốt chửng phế tích cùng tất cả dấu hiệu sinh mệnh bị vây trong phế
tích, tia chớp tàn phá bừa bãi trong tầng mây, hỗn loạn vô quy tắc đánh
trúng kiến trúc trong phạm vi bạo phá.
Khả năng phân hóa J1 của tuyến cá quỷ điện quang, hạ kích bạo lưu: Khả năng phân hóa phá hoại độc đáo của cơ thể thí nghiệm tác chiến đặc biệt
thường được sử dụng dưới nước để yểm trợ cho các tay súng bắn tỉa và
biệt kích xâm nhập vào hậu phương của đối phương để phá hủy vũ khí chính xác.
Ngọn lửa trùng lẫn
với tiếng sấm chớp đinh tai nhức óc chiếu sáng nửa bầu trời, Bạch Sở
Niên mượn vụ nổ trùng kích nhảy xuống đài cao, ở trong không khí thiêu
đốt vặn vẹo bước lên xe máy, mang theo omega nhanh chóng chạy đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT