“Tôi là nam.”

Sau khi Lộ Dương nói xong câu đó, trong kênh lặng ngắt như tờ. Trâu Kỳ nghe được cũng phải ngạc nhiên khẽ nhướng mày, Lộ Dương bất ngờ thú nhận, đúng là ngoài dự liệu.

Sau mấy giây trầm mặc, trong kênh giống như nồi nổ tung.

Tiện Phong Chỉ: “Chị nói gì? Em không nghe lầm chứ!!”

Cô Kiếm Thập Tam: “Ôi mẹ ơi! Làm tôi sợ muốn chết!!”

Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta: “Ơ, vậy chị dâu đâu?”

Lạc Thủy Đào Yêu: “Để tôi đoán trúng thật á!”

Diêu Tri Cúc Hoa Hương: “Ông sát! Muội tử của ông đâu? Vì cớ gì người ca cảm thấy là muội tử cuối cùng đều biến thành đàn ông!”

Mỗi người anh một câu tôi một lời thi nhau oanh tạc, chỉ có Quân Lâm và Quan Sơn Cảnh Luật là không nói gì, Quân Lâm đã sớm biết, mà Quan Sơn Cảnh Luật hình như không có cái gì dậy nổi hứng thú của anh, từ khi vào đã rất ít nói chuyện.

Trước khi mở mạch Lộ Dương đã dự liệu được tình huống hiện tại, cậu cũng không để ý, chơi acc nữ thôi mà, không phải việc gì ghê gớm, huống chi cậu cũng không lợi dụng điểm này lừa tình khắp nơi, hoặc lấy nó làm phương tiện bất chính kiếm lợi ích, còn về lời Lạc Thủy Đào Yêu nói giả trang nhân yêu lừa gạt Quân Lâm các loại trước đó thì càng không thể, mới bắt đầu Quân Lâm cũng biết cậu là nam chơi acc nữ rồi.

Chờ nhóm Diêu Tri Cúc Hoa Hương từ “Sao chị lại là nam!” trở thành “Sư Môn Quật vốn nhiều nhân yêu, ngoạn nhân yêu cũng không có gì kỳ quái!”, Lộ Dương đang định mở miệng, nhưng chưa kịp lên tiếng, Cô Kiếm Thập Tam đã la lên, “A, vậy nói cách khác kỳ thực chị dâu là nam!”

Lộ Dương: “…”

Quân Lâm: “…”

Cô Kiếm Thập Tam: “Ô ô, thật muốn biết chân tướng!!”

Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta: “Em không ngờ luôn đấy, thặc đáng sợ!”

Diêu Tri Cúc Hoa Hương: “Nghe các cậu nói như vậy, hình như tôi cũng ngộ ra một chút….”

Tiện Phong Chỉ: “Mọi người đang nói gì vậy? Em không hiểu gì hết.”

Lạc Thủy Đào Yêu: “Đã là nam thì lấy đâu ra chị dâu, một đám nhị hoá!”

“Thật không phải chị dâu.” Lộ Dương dở khóc dở cười nói, luôn cảm thấy logic mấy người này đã chạy đến địa phương kì quái.

“A, em hiểu rồi!” Cô Kiếm Thập Tam lại thình lình vỗ tay một cái, như bừng tỉnh đại ngộ nói, “Nhất Lộ Du Dương là chị dâu, tiếp đó chị dâu là nam, nói cách khác, kỳ thật anh đại anh ấy…”

Diêu Tri Cúc Hoa Hương, Tiện Phong Chỉ, Ba Nghìn Giai Nhân: “Cậu nói như vậy, hình như tôi cũng hiểu ra rồi!”

Quan Sơn Cảnh Luật: “A, đã hiểu.”

“Hiểu cái gì chứ,” Lạc Thủy Đào Yêu đùng đùng nổi giận, “Ai cho phép Thập Tam nhà cậu ở đây nói hưu nói vượn?”

“Tôi đâu có nói hưu nói vượn, chị xem chị dâu và anh đại đều không lên tiếng thầm thừa nhận kìa.”

“Tiểu Thập Tam đừng hiểu lầm, tôi thật không phải chị dâu cậu,” Lộ Dương sợ bọn họ hiểu lầm đến Quân Lâm, vội vàng làm sáng tỏ, “Tôi xin thề tôi và lão đại các cậu hoàn toàn trong sạch không có bất kỳ quan hệ nam nam bất chính nào cả, nghìn vạn lần đừng hiểu lầm, lão đại các cậu so với thép còn thẳng hơn!”

“…” So với thép còn thẳng hơn? Đây là ví dụ rách nát gì. Trâu Kỳ bị so sánh của cậu chọc cười. Từ trước đến nay, đối với tính hướng bản thân anh chưa từng cảm thấy mất mặt hay phải giấu diếm, chỉ là bình thường không đề cập vấn đề này nên không nói với mấy người Diêu Tri Cúc Hoa Hương, nếu vừa rồi bọn họ hỏi tới, anh cũng không che đậy, nào biết bản thân còn chưa mở miệng, Lộ Dương đã tự chủ trương tuốt anh từ cong thành thẳng.

Giỏi lắm, so với thép còn thẳng phải không. Trâu Kỳ ‘ha’ một tiếng, có trời mới biết anh chờ mong nhìn thấy khuôn mặt biểu cảm lúc nhị hoá này biết được chân tướng nhường nào, hình ảnh kia chắc chắn rất thú vị.

Mã Đại Cáp ghé vào cạnh chân anh dường như cảm nhận được nguy hiểm, cong đuôi, im lặng tạo khoảng cách.

“So với thép còn thẳng á?” Nghe lời của cậu Tiện Phong Chỉ giật cả mình, bật thốt, “Cậu tuốt rồi?”

Mọi người: “Phốc!”

Lộ Dương: “…” Đệch, tuốt rồi là cái quỷ gì? Người anh em, tên nick cậu quả nhiên danh xứng với thực!

“Tiện Phong câm miệng.” Trâu Kỳ nói.

“Dạ Đại Vương, chị dâu bớt giận.”

“… Thật không phải chị dâu mà.” Lộ Dương đỡ trán, thấy càng giải thích càng rối, dứt khoát bỏ qua luận điểm này, thay bằng luận điểm mới, kể lại nguồn gốc tài khoản của mình, “Tôi mới chơi game lần đầu, tài khoản đều do bạn bè đăng kí giúp, mới đầu đám bạn muốn tôi luyện vú em nên mới tạo acc nữ, không nghĩ tới sau này tôi lại vào Minh Tà.”

“A ∼” Đến phiên Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta cất giọng điệu em biết ngay mà, “Phu xướng phụ tùy, hiểu hiểu.”

Phu xướng phụ tùy: Quân Lâm — Minh Tà, Lộ Dương — Minh Tà.

Sát, cậu lại cảm giác càng tô càng đen!! Lộ Dương chỉ biết quỳ lạy kết cấu não của đám người này, sư huynh sao anh không lên tiếng nói gì đi a!!

Trâu Kỳ hoàn toàn không cảm nhận được oán niệm của Lộ Dương, anh nhàn nhã tựa lưng vào ghế, muốn nghe xem Lộ Dương làm cách nào giải thích.

“Mấy người im lặng đi, có để cho cậu ấy nói nữa không.” Lạc Thủy Đào Yêu lên tiếng. Kể từ khi biết Lộ Dương là nam nhân không phải tình địch, lại tự bạo thân phận nhân yêu thái độ cô nàng mới tốt lên một chút. Song, em gái à em quá thơ ngây rồi, thắp nến vì em.

“Chuyện rất đơn giản, tôi cảm thấy thao tác Minh Tà rất lợi hại.” Nhưng thật ra là thao tác Quân Lâm rất lợi hại. Lộ Dương thầm nói trong lòng, sau đó tiếp tục giải thích, “Thế là vào Minh Tà, trở thành sư đệ của Quân Lâm đại thần, thực ra anh ấy đã sớm biết tôi là nhân yêu, từ đó đến giờ vẫn chiếu cố tôi mọi chuyện, tôi thật sự rất cảm kích anh ấy.”

Tiện Phong Chỉ: “Biết là nhân yêu vẫn không ngại, anh đại đúng là nam nhân tốt!”

Cô Kiếm Thập Tam: “Nói cách khác chính là lâu ngày sinh tình.”

Quan Sơn Cảnh Luật: “Giấu đầu hở đuôi.”

Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta: “Không tin anh đại lại vô duyên vô cớ mang tiểu hào.”

Diêu Tri Cúc Hoa Hương: “Cuối cùng tớ vẫn không có muội tử.”

Lạc Thủy Đào Yêu: “Mấy người các anh não nhét trong túi à? Người ta đã nói không phải loại quan hệ đó rồi mà.”

Trâu Kỳ: “…”

Lộ Dương: “…”

Lộ Dương bày tỏ những ảo tưởng bản thân đối với Thất Sát hoàn toàn sụp đổ, những người cho rằng bọn họ cao lãnh khó gần mà biết được sự thật chắc sẽ khóc thành sông mất? Quả nhiên không cùng tần số thì không thể câu thông được!! Đành chịu cậu không thể làm gì khác hơn là tiếp tục lái sang chuyện khác, “Mọi chuyện chỉ có vậy, còn có vừa rồi tôi không trợ giúp gì được mọi người, vậy nên [Nghịch Thủy Dao] kia không thể nhận được, cảm ơn ý tốt của mọi người.”

“Muội tử nói gì thì nói, chúng ta…” Diêu Tri Cúc Hoa Hương ngập ngừng nói, có chút không quen, “Không đúng, là huynh đệ, ha ha, đột nhiên đổi cách xưng hô có chút chưa quen.”

“Không sao, gọi tôi Dương Dương cũng được.” Lộ Dương cười nói, giọng mang áy náy, “Thật xin lỗi, giấu anh lâu như vậy.”

“Không không không, nghìn vạn lần đừng nói vậy, mọi người đều là người một nhà, không có gì phải khách sáo, phần thưởng này cậu cứ cầm lấy.”

“Đúng vậy, chị dâu, nhận đi.” Cô Kiếm Thập Tam phụ hoạ.

“Nhận đi, khách sáo cái gì, giữ bộ váy ngắn ngủn đó lại đám đàn ông bọn tôi cũng chẳng mặc được.”

“Dao Dao, em thấy thế nào?”

“Hỏi em làm gì, người nào mở rương người đó lấy.”

“Nhưng tôi…”

“Đưa tôi.” Quân Lâm bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang bọn họ, “Đừng lãng phí thời gian, ra ngoài rồi nói.”

[Hệ thống nhắc nhở]: Đội trưởng [Diêu Tri Cúc Hoa Hương] đã phân bộ [Nghịch Thủy Dao] cho [Quân Lâm]

Sau khi vấn đề được giải quyết, mọi người chuẩn bị rời đi. Diêu Tri Cúc Hoa Hương bắt đầu tiến hành vẽ truyền tống trận, sau khi kết trận hoàn tất mọi người bước vào truyền tống, Lộ Dương vừa đi mấy bước, bỗng nghe một tiếng “Đinh —” quen thuộc từ tai nghe truyền tới, theo sau là giọng nữ hệ thống cũng quen nốt, “Chúc mừng ngài đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng [Phu thê tình thâm], thời gian hoàn thành trong vòng mười ngày, khen thưởng chưa rõ, nhiệm vụ đã mở, xin chú ý kiểm tra.”

Lộ Dương sửng sốt một chút, danh sách nhiệm vụ trên giao diện loé sáng thông báo có nhiệm vụ mới, cậu mở xem.

Nhiệm vụ:  Phu thê tình thâm

Kiểu nhiệm vụ:  Nhiệm vụ ẩn tàng, nhiệm vụ phu thê

Giới hạn nhiệm vụ:  Người chơi phu thê

Nội dung nhiệm vụ:  Trong vòng mười ngày hoàn thành nhiệm vụ phu thê, giao [Thiên Tuyệt Sơn] tới Nha Cô Tử.

Khen thưởng nhiệm vụ:  Chưa rõ.

NHIỆM! VỤ! PHU! THÊ! Lộ Dương một lần nữa bị doạ đến ngu ngốc!! Ai tới nói cho cậu biết vì sao một chó độc thân như cậu lại kích hoạt ra nhiệm vụ ngược cẩu thế này! Là muốn cậu trong vòng mười ngày phải đi kén rể hả? Hệ thống mi lăn ra đây ông tuyệt đối đập chết mi!!

Trong lúc cậu rối loạn, hệ thống lại “Đinh —” một thông báo mới, “Nhiệm vụ đã xác định người chơi, xin mời kiểm tra.”

Tự nhiên Lộ Dương có dự cảm xấu, tay cậu run lên, mở thông báo.

[Hệ thống nhắc nhở]: Nhiệm vụ ẩn tàng [Phu thê tình thâm] đã mở, người chơi nhiệm vụ xác định – [Quân Lâm].

Vừa mới thề thốt quan hệ giữa Quân Lâm là hoàn toàn trong sáng, bây giờ lại cùng đối phương dây dưa nhiệm vụ phu thê, Lộ Dương cảm giác như mặt bị tát vài cái choáng váng.

“Dương Dương cậu làm gì đấy? Đi.” Tai nghe truyền đến thanh âm của Diêu Tri Cúc Hoa Hương, Lộ Dương hoàn hồn đuổi theo, vị trí vừa vặn đứng bên cạnh Quân Lâm. Nhìn phản ứng của mọi người hẳn chưa biết việc cậu kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng, có lẽ chưa bị hệ thống công khai, ngắm Quân Lâm đứng bên cạnh, Lộ Dương không biết vận khí như vậy rốt cuộc có tốt hay không nữa.

Sau khi rời phó bản mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, Cô Kiếm Thập Tam và Quan Sơn Cảnh Luật vừa ra đã out, sau đó Quân Lâm cũng đánh tiếng lui đội, Lộ Dương cũng lui cùng anh.

Lần này ai nấy cũng không có ý định đánh tiếp, dứt khoát giải tán tại chỗ, Lạc Thủy Đào Yêu muốn theo Quân Lâm chơi, bị Diêu Tri Cúc Hoa Hương xách mang đi. Lúc rời YY Lộ Dương còn nghe tiếng lầu bầu con gái nhà người ta, không khỏi tiếc nuối thay cô, nói cho cùng vẫn là sư huynh mình phụ người ta. Cơ mà suy đi ngẫm lại như vậy còn tốt chán, ít ra người ta là người quen của nhau, mình và sư huynh mặt mũi còn chưa gặp nữa là, vậy hoá ra bản thân mình còn thảm hại hơn.

Chỉ còn hai người trên YY, Lộ Dương lười đánh chữ, trực tiếp mở mạch nói chuyện phiếm, hỏi anh có muốn đi Vân Lâm Tuyết Hải ngắm phong cảnh không, Quân Lâm tỏ vẻ không thành vấn đề.

Vân Lâm Tuyết Hải là địa phương duy nhất tại Sư Môn Quật có thể thấy cảnh tuyết rơi, từng ngọn cây trên núi quanh năm tuyết đọng, bởi vậy khi nhìn từ trên xuống sẽ thấy một mảnh trắng xoa kéo dài, vô cùng xinh đẹp. Lộ Dương đã sớm muốn thăm thú, tiếc rằng trước chưa đủ cấp, hiện tại đột phá cấp 90, nhất định phải chơi một trận thoả thích.

Sau khi cả hai tới nơi, Lộ Dương thu hồi tiên hạc, sau đó nhận được giao dịch từ Quân Lâm, vật phẩm giao dịch chính là [Nghịch Thủy Dao] ban nãy.

Kỳ thực ngay khi Quân Lâm lên tiếng Lộ Dương cũng đoán được dụng ý của anh, nhưng thời điểm anh tận tay đưa cho cậu vẫn có chút xúc động.

Nếu như cậu đoán không lầm, nguyên nhân Quân Lâm đánh Ngũ Cung Cách hôm nay cũng là vì cậu.

Lộ Dương điểm chấp nhận, thu đồ vào túi, nói, “Sư huynh, chờ tôi mãn cấp, mặc Nghịch Thủy Dao khiêu vũ anh xem.”

“A?” Âm cuối Quân Lâm hơi đề cao, “Muốn tỏ tình?”

Ở Đế Thích có một phong tục, khi người chơi nam muốn bày tỏ với người chơi nữ sẽ phóng pháo hoa, mà người chơi nữ muốn bày tỏ cùng người chơi nam sẽ khiêu vũ.

Thường thì mỗi môn phái sẽ có vũ đạo riêng biệt, tất cả đều phong cách và quyến rũ. Lộ Dương đã từng xem video nữ đệ tử Minh Tà khiêu vũ trên diễn đàn, thực sự rất xinh đẹp quyến rũ, không chỉ vậy, động tác giơ tay nhấc chân trong lúc khiêu vũ dường như muốn dâng hiến tất cả bản thân cho đối phương, khiến người khác nhìn không rời mắt.

Khi nói câu kia Lộ Dương không cân nhắc đến tầng ý nghĩa này, đơn giản vì cậu nghĩ vũ đạo Minh Tà phối cùng Nghịch Thủy Dao sẽ vô cùng động lòng người, Quân Lâm tặng cậu Nghịch Thủy Dao, cậu liền muốn dùng việc này cảm ơn anh, lại không ngờ Quân Lâm nhắc đến vấn đề này, nhất là Quân Lâm dùng giọng nói trầm thấp nhưng hơi nâng âm cuối nói ra, thực như muốn lấy mạng người ta, trong nháy mắt cậu cảm thấy mặt mình như bị lửa thiêu rụi, nhịp tim thật vất vả ngừng làm loạn ở phó bản lại càng thêm điên cuồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play