*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

“Quá quý giá rồi ta không thể nhận.”

Vệ Quý Nguyên lắc đầu, mỉm cười nói: “Huống hồ trước đó ra cũng đã nói qua rồi, đó là tiền ta cho huynh dùng lúc khẩn cấp chứ không phải là cho vay.”

Lời nói này, nhìn ta được hắn là thành tâm thành ý muốn làm bạn với Lâm Lăng.

“Vậy viên Thánh Linh Đan này, ta cũng rất là thành tâm thành ý muốn cho ngươi mà.”

Một đan dược nho nhỏ có thể dựa hơi được Chấp Sự Trưởng tương lai này là hoàn toàn đáng.

Hơn nữa hiện tại hắn đang ở Cửu Huyền Tông, các phương diện như quan hệ nhân mạch đều cực kì ít ỏi.

Muốn ngồi được vào vị trí thánh tử chỉ dựa vào năng lực cá nhân thì còn thiếu trình độ.

Chỉ khi ở trong tông môn thành lập được một thế lực thuộc về mình mới có thể ổn thỏa nắm chắc được phần thắng.

“Được, vậy ta đây cung kính không bằng tuân mệnh vậy.”

Nghe thấy Lâm lăng nói như vậy, Vệ Quý Nguyên hơi do dự một chút, nhưng cũng không thể làm gì khác là nhận lấy.

Hắn cũng không ngốc, sáu mươi vạn đá Linh Dương đối lấy một Thánh Linh Đan lục phẩm.

Tuy nói là được lợi nhiều hơn nhưng khi xét theo ý nghĩa nào đó, sau này khi ở trong thế lực phức tạp rắc rối như tông môn phải cùng một phe với Lâm Lăng.

Nhớ lại màn gặp gỡ Lâm Lăng lúc trước khi ra ngoài du ngoạn rồi đến bây giờ là đệ tử đồng tông. Dường như trong mơ hồ là ý trời.

Chợt hai người đối diện nhau, bất chợt vô cùng ăn ý đồng thời lộ ra ý cười.

“Quy mô của phòng đấu giá thế nào?”

Lâm Lăng chuyển hướng nội dung câu chuyện, dò hỏi.

“Tạm được, đẳng cấp cao hơn so với Đông Huyền Châu.”

Vệ Quý Nguyên gật đầu một cái, lạnh nhạt nói. “Nơi đó tên là ‘Đào Phách Các’, thuộc sản nghiệp của Đào Gia.”

“Gia chủ của Đào Gia chính là các chủ của Phong Linh Các, sản nghiệp gia tộc bậc đó người bình thường không dám đến làm loạn.”

Đào gia sao?

Nghe thấy vậy, nét mặt Lâm Lăng hơi xúc động.

Xem ra thời đại từ vạn năm trước, gia thế của Đào gia đã không hề kém rồi.

“Mỗi tháng ở Đào Phách Các đều sẽ tổ chức một lần hội đấu giá.”

Vệ Quý Nguyên cười nhạt nói. “Vận khí của ngươi không tồi, tối nay đúng lúc đến ngày.”

Lâm Lăng thầm gật đầu, nghĩ rằng hai viên Thánh Linh Đan lục phẩm của mình rất có thể sẽ bán được giá cao.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play