“Lâm huynh, hai ngày nữa, kỳ sát hạch tuyển sinh của Cửu Huyền tông sẽ diễn ra. Nếu như huynh muốn thì có thể tới tham gia.”

Dường như Vệ Quý Nguyên có ý muốn thuyết phục hắn: “Với thiên phú võ học của huynh, nhất định huynh sẽ vượt qua kỳ sát hạch này một cách dễ dàng, thậm chí còn được các tiền bối cao cấp trong tông môn coi trọng.”

Kỳ sát hạch tuyển sinh của Cửu Huyền tông ư?

Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình, hiển nhiên hắn cũng có ý muốn tham gia. Tuy hắn từng là thành viên của Chấp Sự đường nhưng bây giờ hắn đã quay trở về vạn năm trước nên đối với tiền bối ở Cửu Huyền tông, hắn cũng có chút cảm tình.

“Được, vậy ta sẽ thử xem.”

Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng gật đầu.

Hiện tại ưu thế duy nhất của hắn chính là có thể biết trước những chuyện xảy ra trong tương lai.

Trong khoảng thời gian này, khi nói chuyện với Vệ Quý Nguyên, hắn biết được hiện tại Đại lục Thương Khung đang ở trong thời kỳ hòa bình. Nói cách khác, năm Hỗn Độn Phù Châu vẫn chưa giáng xuống.

Cho nên nhân lúc đại chiến giữa các chủng tộc còn chưa xảy ra, hắn phải nhanh chóng củng cố thực lực của mình càng nhanh càng tốt. Nếu không cho dù hắn có sủng vật cũng khó có thể tự bảo vệ mình.

Nếu như hắn muốn quay trở lại thời kì hoàng kim và kiếm thêm được nhiều tài nguyên thì trở thành đệ tử của Cửu Huyền Tông chính là sự lựa chọn tốt nhất của hắn.

“Hiện tại ngươi có bao nhiêu viên đá Linh Dương, có thể cho ta mượn một ít không?”

Lâm Lăng nói: “Đừng lo, lát nữa ta sẽ trả lại cho ngươi.”

Vệ Quý Nguyên cũng hơi ngạc nhiên khi Lâm Lăng mượn tiền mình.

Hắn thầm cân nhắc số tiền mà mình đang có trong ngân hàng xong thì nói: “Hiện tại ta có hơn 60 vạn đá Linh Dương, nếu như Lâm huynh muốn mượn thì ta có thể cho huynh mượn.”

Có thể thấy khi hắn nói lời này cũng không hề giả tạo.

Sau khi tiếp xúc với nhau được một thời gian, tuy lai lịch của Lâm Lăng vẫn còn là một điều bí ẩn nhưng Vệ Quý Nguyên cảm thấy người này rất đáng để làm bạn. Hơn nữa, gần đây khi trao đổi với Lâm Lăng về võ học, hắn cũng biết được rất nhiều điều. Có thể kết bạn được với một người như Lâm Lăng, 60 vạn đá Linh Dương chẳng hề hấn gì.

“Cảm ơn.”

Nghe Vệ Quý Nguyên sẵn sàng cho mình mượn tiền như vậy, Lâm Lăng cảm thấy rất vui mừng.

Sau đó, Vệ Quý Nguyên đưa tất cả đá Linh Dương cho Lâm Lăng rồi rời đi.

“50 vạn cộng thêm 60 vạn, vậy là được 110 vạn đá Linh Dương. Chắc là đủ rồi.”

Lâm Lăng nghĩ thầm trong lòng.

Mặc dù muốn kích hoạt trứng Hỏa Phượng Hỏa nở cần trăm vạn đá Linh Dương nhưng hiện tại Lâm Lăng vẫn chưa lo lắm mà trái lại hắn đang nghĩ tới Hỏa Phù Linh Thụ. Chi phí cho việc thúc cây ra linh quả cần phải tốn trăm vạn đá Linh Dương và sau khi ăn linh quả, hắn sẽ có được thể chất Hỏa Linh. Đây chính là sức mạnh mà Lâm Lăng cần lúc này.

“Hệ thống, thúc Hỏa Phù Linh Thụ ra quả.”

Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng dứt khoát ra lệnh.

“Bing, chúc mừng ký chủ nhận được một quả Hỏa Linh Phù. Ký chủ có thể hái xuống.”

Thanh âm của hệ thống vang lên.

Tiếp theo, trên Hỏa Phù Linh Thụ hiện ra một linh quả có hỏa văn.

Suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, quả Hỏa Linh Phù kia lập tức xuất hiện trong tay hắn. Dao động năng lượng ngọn lửa nóng rực từ từ rót vào trong lòng bàn tay hắn. Qua lần tiếp xúc này, Lâm Lăng cảm nhận Linh Anh đang uể oải trong cơ thể mình như bị kích thích có dấu hiệu hoạt động.

“Ngọn lửa này mạnh thật.”

Ánh mắt Lâm Lăng chợt lóe, hắn đưa quả tới miệng và cắn một miếng. Mùi hương ngào ngạt trong miệng, phảng phất có cảm giác ngọt ngọt.

Sau khi cắn một miếng, chất lỏng trong thịt quả nhất thời hóa thành một ngọn lửa thuần khiết giống như một dòng nước chảy cuồn cuộn đi khắp kinh mạch.

Lâm Lăng tăng tốc độ ăn, chỉ trong chốc lát hắn đã ăn hết linh quả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play