Trong phòng ngủ, Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường, trầm tĩnh như lão tăng nhập định.

Nhưng mà, sự im lặng này chỉ là vẻ bề ngoài.
Trong cơ thể của hắn, đang diễn ra một trận chiến vô cùng kịch liệt.
Lâm Lăng hết sức chăm chú, điều động năng lượng của ba linh mạch, dốc hết toàn bộ sức mạnh, để nó cuồn cuộn không ngừng luyện hóa Long Viên tinh huyết.
Quá trình này, lại diễn ra vô cùng thuận lợi, vượt xa dự tính của Lâm Lăng.

Nhưng, dù là như thế nào, Lâm Lăng rất nhanh đã phát giác ra điều thất thường.
Linh lực đang điều động trong ba linh mạch, đang dần hao hết dưới sự điên cuồng luyện hóa này, từ từ xuất hiện dấu hiệu sắp khô kiệt.

Mắt thấy quá trình luyện hóa Long Viên tinh huyết chỉ còn lại giai đoạn cuối cùng, đương nhiên Lâm Lăng sẽ không có ý định vì vậy mà bỏ cuộc giữa chừng.
Hắn vội vàng lấy ra hơn một trăm khối Linh Dương Thạch từ trong túi trữ vật.
Cũng may lần này thu hết tiền tài của Dương Thần Cơ, trong đó còn có mấy trăm khối Linh Dương Thạch.

Có giá trị hàng ngàn vạn lượng.
Vốn dĩ hắn định giữ lại dữ phòng cho sau này thăng cấp tu vi, nhưng bây giờ luyện hóa Long Viên tinh huyết, có thể nói là cấp thiết như lửa xém lông mày.
Làm sao có thể bận tâm nhiều về chuyện mai sau nữa.
Cho nên, hai tay Lâm Lăng đưa ra, linh khí trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, nhất thời bộc phát ra một lực hút mạnh mẽ.
Nhanh chóng rút hết linh lực trong từng viên Linh Dương Thạch, như biến thành từng dòng nước trong con sông chảy xiết mà ùa vào đan điền trong cơ thể.
Mà theo từng dòng linh khí viện trợ, Long Viên tinh huyết cũng bị áp chế ở đan điền huyệt hải, trong nháy mắt bị đã bao phủ trong đó.
Một lát sau linh lực tản đi, chỉ thấy Long Viên tinh huyết kia, không còn mang khí tức thô bạo, mạnh mẽ bài xích nữa.
Dường như, từng luồng ánh sáng màu vàng phát ra từ trong giọt máu.

Quan sát ánh sáng tỏa ra, thoạt nhìn vô cùng hiền hoà, nó chứa đựng một sức mạnh huyết thống mạnh mẽ xuất phát từ viễn cổ.
"Thành công!"
Lâm Lăng hơi giật mình, sau đó trên mặt hiện lên nét vui mừng rõ ràng.
Dưới sự phụ trợ của Linh Dương Thạch, cuối cùng cũng hắn đã triệt để luyện hóa thành công Long Viên tinh huyết ẩn chứa khí thế cuồng bạo kia!
Đã hoàn thành bước này, kế tiếp, mới xem như là bước mấu chốt nhất để tu luyện Viên Thú Biến.
Đó chính là hấp thu và dung hoà số máu này.
Chỉ khi khiến cho Long Viên tinh huyết dung hợp hoàn toàn với huyết mạch trong cơ thể, hình thành một loại ý thức đồng loại.
Như vậy, lúc thi triển công pháp, mới có thể điều động được lực lượng huyết mạch chân chính của Long Viên tinh huyết.
Dưới tác dụng của huyết mạch, kết hợp với bí quyết công pháp, thân thể Lâm Lăng mới có thể đạt được hiệu quả của năng lực thú hóa từ trong ra ngoài!
Trong lòng âm thầm tính toán, Lâm Lăng thu hồi lại cảm xúc, ý niệm một lần nữa kéo dài đến đan điền huyệt hải trong cơ thể.
Chỉ thấy viên Long Viên tinh huyết kia, đang an tĩnh lơ lửng trong đan điền, dường như có sự sống riêng mà chậm rãi nhúc nhích, phát ra ánh sáng ôn hoà.
Nhẹ nhàng, không còn nóng nảy và mãnh liệt như lúc trước, cũng không kháng cự sự khống chế của Lâm Lăng nữa.

Bởi vậy, tâm thần chỉ hơi khẽ động Lâm Lăng, Long Viên tinh huyết lập tức ngoan ngoãn xẹt ra khỏi đan điền, trong nháy mắt phân tách thành vô số tơ máu, dung nhập vào mạch máu trong người Lâm Lăng, từng tia từng bắt đầu dung hoà lại với nhau vào.
"Xoẹt xoẹt!!"
Nhanh chóng, toàn bộ quá trình Long Viên tinh huyết dung nhập, hoàn toàn là suôn sẻ không chút trở ngại mà hoà cùng một chỗ với máu huyết của Lâm Lăng.
Trong nháy mắt sau khi dung hợp thành công, Lâm Lăng lập tức dựa theo tâm quyết của công pháp Viên Thú Biến, từ từ vận chuyển linh lực.
Ngay sau đó, Lâm Lăng có thể nhận ra rõ ràng, dường như cơ bắp toàn thân hắn đang to phồng lên, trở nên cường tráng trong nháy mắt.
Kinh mạch dưới da, như đang bao bọc một sức mạnh cường hãn, từ ngoài nhìn vào y như từng con rồng có sừng,lao đi điên cuồng, tràn đầy cảm giác vừa mạnh mẽ vừa cực kỳ hung dữ.
Cùng lúc đó, trên hai tròng mắt Lâm Lăng, ngoại trừ đồng tử vẫn hiện lên vòng xoáy xám trắng như trước, phần còn lại đều trở nên đỏ tươi.
Một đôi răng hổ sắc nhọn cũng dần mọc ra từ hai bên khóe miệng của hắn.
Trên trán, cũng có một cái sừng mọc ra giữa lớp thịt trơn láng, mang theo một cảm giác đau đớn mà chậm rãi trồi lên.
Cái sừng này, chính là đặc điểm của Độc Giác Long Viên, mặt trên phủ đầy phù văn, giống như bẩm sinh đã hình thành, ẩn chứa một năng lượng đáng sợ đang dao động.
Mượn thị giác của Tứ Bảo, Lâm Lăng rõ ràng nhìn thấy ngoại hình trên thân thể mình biến đổi ra sao, nhất thời âm thầm kinh ngạc.
Cảm nhận được sức lực dồi dào trong cơ thể, Lâm Lăng nắm chặt nắm tay.
Loại tăng thực lực này, so với hình thức dẫn động Long hồn tiến hành Long hoá, có trình độ ngang ngửa nhau!
Long Viên, Long tộc, hai loại hung thú viễn cổ đứng đầu thú giới này, vốn dĩ đã có nguồn gốc huyết mạch tương quan với nhau.
Cho nên, nếu dẫn động lực lượng của Long hồn, cùng lúc với quá trình dung nhập Long Viên tinh huyết vào trong cơ thể, sẽ có thể đạt được độ phù hợp càng cao hơn.
Vừa suy nghĩ, Lâm Lăng ôm tâm tính thử nghiệm, dẫn động linh hồn của Ma Long trong Phệ Long kiếm.
"Ầm ——!"
Thoáng chốc, một cỗ năng lượng đen tối cực kỳ cuồng bạo, mãnh liệt như thủy triều xâm nhập vào trong cơ thể Lâm Lăng.
Cơ bắp trên người Lâm Lăng lại phồng lên lần nữa, giống như tiêm thuốc giãn nở, từng khối từng khối nhô lên.
"Bùm bùm!"
Ngay sau đó, gân cốt cả cơ thể Lâm Lăng, cũng truyền ra từng đợt tiếng vang nho nhỏ, dáng người vốn dĩ cường tráng hơn bởi vì có Viên Thú biến, giờ lại càng cường tráng hơn gấp bội.
Cùng lúc đó, làn da nhanh chóng nhúc nhích, vẩy rồng màu đen hiện lên.
Nhưng mà lúc này đây, cũng không phải chỉ giới hạn ở cánh tay, mà rõ ràng nó đã bao trùm cả toàn thân.
"Phốc!"
Một cái đuôi phủ đầy vẩy rồng màu đen, đột nhiên xuất hiện từ điểm cuối cột sống ở mông Lâm Lăng.
Cái đuôi rồng này, giống như roi sắt dài, lộ ra ánh sáng đen bóng lạnh như băng.
"Thật sự là tăng hơn không ít rồi."
Sau khi thử nghiệm, lần lột xác hoàn toàn mới này, đã làm Lâm Lăng hoàn toàn khϊếp sợ.
Rõ ràng chính hắn cũng không ngờ rằng, Viên thú biến cộng thêm Long hóa, thật sự mang đến màn lột xác vô cùng hoàn hảo như vậy
Dáng vẻ này, y như hứng thú hình người đến từ viễn cổ!
Bây giờ , tuy tu vi của hắn chỉ là Chiến sĩ cấp 3, nhưng dựa vào hai loại thú hóa kết hợp lột xác này, cho dù đối mặt với Chiến sĩ cấp 5, hắn vẫn tự tin mình có thể đối kháng một trận!
"Phanh!"
Lâm Lăng đứng lên, lấy ra một thanh thiết kiếm từ trong túi trữ vật.
Vảy rồng bao trùm cả hai bàn tay, nắm lấy lưỡi kiếm, trực tiếp vặn vặn.
Chỉ nghe tiếng "rắc rắc", lưỡi kiếm ma sát với vẩy rồng, lóe ra một chút ánh lửa, nhưng mà nó không có cách nào làm tổn thương bàn tay kể cả một chút.
Mà thanh thiết kiếm kia, trong lúc bị Lâm Lăng mạnh mẽ vặn, đã bị xoắn thành hình bánh quai chèo.

"Loảng xoảng~!" Lâm Lăng ném thiết kiếm trên mặt đất, vẻ mặt có chút hài lòng.
Dưới trạng thái lột xác này, cho dù không dùng đến linh lực cũng có hiệu quả mạnh như thế.
Bất kể là sức mạnh, hay là là phòng ngự, hiện giờ binh khí bình thường đã không có cách nào thương tổn đến hắn.
"Lão đại, ngươi trở nên mạnh hơn rồi." Bên cạnh, ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
Có lẽ là bởi vì có liên kết về mặt huyết mạch, lần đầu tiên nó cảm nhận được một loại hương vị thân thiết từ trên người Lâm Lăng.
Nhất là cái sừng trên trán, làm cho Tiểu Bạch xuất hiện một cảm giác, cho rằng Lâm Lăng và nó là đồng loại.
"Nếu không mạnh, sẽ lãng phí máu của ngươi." Lâm Lăng lạnh nhạt cười, nói: "Tiểu Bạch, đa tạ.”
Tiểu Bạch nhếch miệng cười nói: "Chỉ cần lão đại cần ta, dù muốn thế nào cũng được.”
Nghe được lời này, trong lòng Lâm Lăng có chút cảm thán.
Hiện tại Tiểu Bạch còn đang ở trong giai đoạn con non, tâm tư thuần khiết.

Nếu sau này trưởng thành, đạt tới giai đoạn thành niên, thì theo như truyền thống phát triển của Độc Giác Long Viên, chắc chắn sẽ càng ngày càng thô bạo, hung tàn.
Cũng không biết sau này Tiểu Bạch trở nên mạnh mẽ, có nguyện ý đi theo mình hay không, duy trì quan hệ bạn bè như bây giờ hay không?
Tuy rằng bảo hệ thống thu nhận nó làm sủng vật, sẽ không cần lo lắng về mặt trung thành nữa.
Nhưng trải qua thời gian ở chung, Lâm Lăng đã thiết lập quan hệ đồng đội với Tiểu Bạch.
Nếu như thu nó thành sủng vật, chắc chắn nó sẽ được hệ thống cải tạo lại một lần nữa, chuẩn bị cho việc tiến hoá.
Chỉ cần Lâm Lăng đủ tiền bạc, rất nhanh thôi, nó sẽ có thể không ngừng tiến hóa.
Nhưng làm vậy lại gặp phải tác dụng phụ trí mạng nhất, đó chính là Tiểu Bạch sẽ bởi vậy mà mất đi ý thức tự chủ, giống như một con rối không hồn, chỉ biết nghe Lâm Lăng ra lệnh.
Không thể hoạt bát hiếu động như bây giờ, thậm chí không có suy nghĩ của riêng mình.
"Thu nạp loại linh thú đỉnh cấp như Tiểu Bạch, ít nhất cần một triệu vạn, cứ để đó, sau này có tiền lại suy nghĩ sau." Thầm suy nghĩ một hồi, Lâm Lăng tạm thời bỏ đi suy nghĩ biến Tiểu Bạch thành sủng vật trong hệ thống.
Huống hồ, với loại linh thú có cấp bậc đặc biệt như Tiểu Bạch, chỉ riêng việc thu nạp đã phải tiêu tốn một triệu vạn tiền vốn.

Nếu muốn lựa chọn tiến hóa, chẳng phải sẽ phải tiêu hao một số tiền càng khổng lồ hơn nữa sao?!
Đối với việc này, Lâm Lăng vẫn giữ thái độ bảo thủ.

Thay vì như thế, chi bằng để cho Tiểu Bạch tự do trưởng thành.
Vừa miễn phí lại vừa có một sủng vật trung thành làm đồng bọn.
Xem xét từ góc độ lợi ích, Lâm Lăng cảm thấy cách này càng có lợi hơn.
"Lại hừng đông rồi." Lâm Lăng nhìn ngoài cửa sổ, bóng đêm đã lui đi, bầu trời bắt đầu xuất hiện ánh sáng mông lung.
Đêm nay, Lâm Lăng cảm thấy có thật nhiều chuyện xảy ra.
Hoà ly, nướng thịt, làm quen với công chúa, ám sát Dương Thừa Cơ, cộng thêm luyện hóa máu huyết của Độc Giác Long Viên.

Nhiều chuyện như vậy, vậy mà tất cả đều hoàn thành hết trong một đêm.

May mắn thay, mấy chuyện lộn xộn như vậy tụ tập cùng một chỗ, ngược lại không trở nên phức tạp, mà tất cả đều tiến hành có trật tự, từ từ được giải quyết ổn thoả hết.
Đối với việc này, Lâm Lăng không khỏi âm thầm cảm thán.
Từ khi có được hệ thống tiến hóa động vật thần cấp, cuộc sống của hắn rõ ràng đã phong phú hơn rất nhiều.

Không còn giống như trước đây, không làm gì cả, không thể nhìn thấy bất kỳ tia hy vọng nào cho tương lai.
Sau đó, Lâm Lăng lấy ra một tờ truyền âm phù.
Đây là thứ Tử Dạ cho hắn lúc đầu, nàng nói có thể dùng cái này truyền tin tức.

Lâm Lăng lắc đầu, loại đồ chơi này, tuy nói rất đặc sắc, nhưng nói về chức năng này nọ vẫn kém hơn so với điện thoại di động của kiếp trước.
Sau đó, Lâm Lăng điều động linh lực, rót vào truyền âm phù trong tay.
Lát sau, canh lúc truyền âm phù đang bốc cháy, Lâm Lăng lẩm bẩm: "Con mồi đã chết, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành.”
......
Lúc này, cửa sau Chu phủ, một người phụ nữ áo tím lướt ngang như u hồn, thân thủ nhanh nhẹn.

Người phụ nữ dung nhan xinh đẹp nhưng lạnh lùng này chính là cấp trên trực tiếp của Lâm Lăng trong tổ chức Minh Các, Tử Dạ.
Nàng vừa mới chấp hành một nhiệm vụ, ám sát một vị quan viên Lại bộ* tứ phẩm.

Nhà họ Chu này, vị Chu phu nhân vận dụng phòng binh của thành ngăn cản Lâm Lăng mấy ngày trước ở cửa thành đế đô trước kia, chính là thê tử của vị quan viên Lại bộ này.

[*Bộ Lại hoặc Lại bộ là bộ giữ việc quan tước, phong tước, ân ban thuyên chuyển, lựa chọn, xét công, bãi truất và thăng thưởng, bổ sung quan lại, cung cấp người cho các nha môn; tương đương với Bộ Nội vụ ngày nay.

Đứng đầu Bộ Lại là Thượng thư Bộ Lại (Lại bộ Thượng thư).]
Sau khi nhân viên tình báo của tổ chức Minh Các điều tra, phát hiện tên họ Chu này và Dương Thừa Cơ có liên quan đến chuyện mưu quyền phản quốc, nhưng giờ không có đủ chứng cứ công khai xử tử hắn.
Cho nên, Viêm Vương đã vận dụng lực lượng bí mật, Minh Các này, thực hành lệnh xử tử, do Tử Dạ tiếp nhận nhiệm vụ.
Nhiệm vụ đêm nay rất thuận lợi, hơn nữa trong quá trình ám sát, Chu phu nhân ngủ cùng giường đột nhiên tỉnh lại, nhưng trước khi phát ra tiếng kêu sợ hãi, đã trực tiếp bị Tử Dạ cắt đứt hầu họng.
"Xẹt!"
Đúng lúc này, trữ vật giới của Tử Dạ đột nhiên phóng ra một tấm truyền nhạc phù.

Sau đó, truyền âm phù chợt lóe ánh sáng, trực tiếp lơ lửng rồi bốc cháy ở trước mặt nàng.
Cùng lúc đó, một thanh âm lạnh nhạt cũng vang lên trong đầu Tử Dạ.
"Con mồi đã chết, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành."
Nghe được tin tức Lâm Lăng truyền đến, trên mặt Tử Dạ hiện lên một tia kinh ngạc.
Không ngờ Lâm Lăng mới vừa tiến vào học viện Thiên Diễn, mà chưa qua hai ngày đã hoàn thành nhiệm vụ.

Hiệu suất này, thực sự làm cho người ta kinh ngạc.
Tử Dạ vô cùng rõ ràng, Dương Thừa Cơ làm người vô cùng giảo hoạt, đầu óc linh hoạt, giỏi lợi dụng các thủ pháp che mắt khác nhau để đánh lừa nhân viên tình báo.
Mấy năm nay, Minh Các đã cử ra hai thành viên tới hành thích hắn, ai ngờ lại rơi vào cái bẫy mà đối phương đã sớm bày ra, dẫn đến cái chết thê thảm.
Ngoại trừ những thứ này ra, Dương Thừa Cơ không có hoạt động đặc biệt gì, rất ít khi đi ra khỏi học viện Thiên Diễn, càng thêm khó có thể hành thích.
Bởi vì trong học viện Thiên Diễn có rất nhiều đạo sư cao thủ, cùng với đội chấp pháp có tu vi cường đại.

Hơn nữa còn có viện trưởng Ứng Nguyên Tử, cộng thêm Kiếm thánh mắt mù "Mạc lão" thực lực sâu không lường được kia.

Dưới loại đội hình này, muốn lẻn vào học viện Thiên Diễn hành thích thật khó như lên trời.
Dù sao để đào tạo ra mỗi một thành viên tổ chức Minh Các, sẽ hao phí lượng lớn tài nguyên.

Tùy tiện chết một người thôi, cũng tương đương với chuyện tổn binh hao tướng đối với Viêm Vương.
Đây cũng là lý do, cuối cùng tổ chức chỉ có thể cử một người mới đến học viện Thiên Diễn thử, vừa hay lúc ấy Lâm Lăng đã nhận nhiệm vụ sát hạch kia.
Nhưng mà điều khiến nàng không ngờ tới là, một thích khách mới như Lâm Lăng lại thật sự thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.

Tình hình bây giờ, quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi!
"Để đảm bảo nhiệm vụ có được hoàn thành thật không, cần phải xuất trình tín vật liên quan đến Dương Thừa Cơ, đêm nay gặp mặt tại tửu lâu đế đô, Kim Hải Các."
Trong lòng Tử Dạ vẫn còn nghi ngờ, đưa tay lấy ra một tấm truyền âm phù.

Ngay khi giọng nói của nàng vừa dứt, cũng là lúc truyền âm phù cháy hết.
Học viện Thiên Diễn, khu ký túc xá tân sinh năm nhất, ký túc xá số 008.
Trong phòng ngủ, Lâm Lăng nhìn truyền nhạc phù đang cháy trước mặt, khóe miệng lại dâng lên một chút độ cong.
Tín vật liên quan đến Dương Thừa Cơ?
Đuôi lông mày Lâm Lăng khẽ nhíu, đương nhiên hắn đã sớm biết Tử Dạ sẽ yêu cầu như thế.

Một cái đầu, tuyệt đối là minh chứng rõ ràng hơn tất cả các tín vật nào khác.
"Xem ra qua đêm nay, ta có thể chính thức trở thành thành viên của Minh Các rồi." Khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên, bắt đầu suy nghĩ về cuộc gặp mặt tối nay, hắn cần phải nói đến chuyện tăng lương.
Bây giờ hắn có năm con sủng vật phải nuôi.

Tiểu Bạch thì tạm thời không đề cập tới.

Nhưng bốn con Hỏa Lân Hổ, Tứ Bảo, Công Phu Tiểu Dăng, Lang Chu, số tiền cần chi mỗi một con, đều là cực lớn.
Ví dụ như Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu đều là quân chủ lực hành động ám sát, hiện tại chúng đang dừng ở cường hóa vương cấp cấp A, muốn thăng cấp lên cấp S, nhất định phải chi một triệu lượng.
Cần số tiền khổng lồ như vậy, đủ để làm hai tay hắn lại phát ra gió mát lần nữa trong nháy mắt.

(trắng tay ó)
Mà ông chủ đứng sau tổ chức Minh Các là đế quân của Vương triều Đại Viêm, gia sản hùng hậu.
Nếu sau này có nhận thêm mấy loại nhiệm vụ khó giải quyết cỡ này, có đòi thêm mấy ngàn vạn, chắc số tiền này đối với Viêm Vương mà nói cũng chỉ là mưa bụi mà thôi.
Vừa nghĩ, Lâm Lăng vừa thay quần áo sạch sẽ, sau đó đơn giản rửa mặt một phen, lập tức ra khỏi phòng ngủ.
Chương trình giảng dạy của lớp chiến thuật hôm nay vẫn tổ chức tại điện Võ Học.
Lâm Lăng đã chọn ra thân pháp Du Long Bộ, hơn nữa hiện tại hắn còn có được Cửu Phù Kiếm Quyết, cùng với tàn quyển* Thôn Phệ Tinh Không võ học chưa tu luyện.

Vừa đủ rồi.

( ý à bộ công pháp này không nguyên vẹn)
Cho nên hôm nay, Lâm Lăng cũng không muốn đi điện Võ Học nữa, hắn chuẩn bị đi theo Tần Vũ đến lớp pháp thuật đi dạo một vòng.
Gần đây, hắn chỉ một mực tu luyện linh lực, đối với pháp thuật, cũng có chút trì trệ, giờ hắn cần phải tới đó hấp thu một ít tri thức về phù văn pháp thuật.
Nhưng mà không biết, đạo sư lớp pháp thuật, có chịu để cho người ngoài như mình vào học tập hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play