Nhìn chằm chằm bóng lưng của Lâm Lăng, hai mắt Chu Vân híp lại, trong lòng thầm phỉ nhổ.

Bên cạnh, ánh mắt của Lữ Hóa Đằng lạnh thấu xương.

So với nhưng người khác, ánh mắt của hắn ta nhìn về phía Lâm Lăng ngược lại tràn ngập một sự tự tin. Đó là một loại công nhận dành cho kẻ mạnh.

Cái hành vi tự mình thể hiện này của Lâm Lăng, Lữ Hóa Đằng có lẽ kinh thường.

Nhưng hiện tại, trong lòng hắn ta không hiểu tại sao lại mơ hồ có nghĩ người Chấp Sự áo trắng này thật sự có thể đi qua được cầu Hỏa Liêm!

Lâm Lăng tùy ý chọn một dây xích lửa, hai chân bao trùm linh khí, trực tiếp dẫm lên trên.

Xích sắt trĩu xuống cân đối, đi ở bên trên cũng không có cảm giác bị lắc lư. Có điều lửa ở trên đó có độ nóng kinh khủng.

Hai chân có giáp hộ thể khi đứng ở trên xích sắt lửa này không ngừng phát ra tiếng ‘xì xèo’.

Tình hình như thế, Lâm Lăng chỉ có thể điều động một phần linh lực của mình, để duy trì tiêu hao ở phần giáp bảo hộ dưới chân. Nếu không, bị cháy da thịt như thế sợ rằng trong nháy mắt sẽ bị nướng chín luôn!

Lúc này, bước chân của Lâm Lăng nhanh hơn vài phần, cấp tốc lao về phía đối diện.

Ước chừng khoảng cách mấy trăm trượng, không dài cũng không ngắn.

Nhưng chưa đi được bao xa, Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy một sự không bình thường.

Linh Khí của lửa xung quanh cuồn cuộn bốc lên càng lúc càng nhanh.

Ầm!

Tiếp theo đó, một mồi lửa rực cháy bỗng nhiên lao thẳng đến giống như lũ lụt chắn ở khu vực giữa cầu Hỏa Liêm.

Ở trong cơn lũ ngọn lửa ấy thấy một hồng tâm nhỏ bằng nắm tay đang từ từ ngưng tụ.

Mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, từ bên trong hồng tâm đó cảm nhận được luồng dao động linh khí cực kì kinh khủng.

Thoáng sau đó, bước chân của Lâm Lăng dừng lại, ánh mắt cảnh giác đánh giá xem.

Tâm của ngọn lửa này chẳng lẽ là…..Hỏa Tinh sao?!

Theo sự phỏng đoán, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rụt lại.

Giống như trong lòng đã đoán, rất nhanh sau đó đằng sau truyền đến tiếng kinh ngạc hô to của những đệ tử nội điện. . ngôn tình hoàn

“Hỏa Tinh xuất hiện rồi!”

“Hơn nữa còn là Hỏa Tinh vật phẩm cao cấp nữa, tên Chấp Sự áo trắng kia gặp phiền phức rồi!”

Thấy thế vẻ mặt Chu Vân kinh ngạc nhưng trong giọng nói lại có chút hả hê vui sướng.

Vừa nãy còn từ chối hợp tác cùng một đội, lần này cuối cùng cũng nếm sự cay đắng rồi!

Ngoài Lữ Hóa Đằng ra, tất cả bọn họ đều giống như đang xem kịch hay, nhìn chằm chằm một màn vui nhộn trước mắt.

Bởi vì vật phẩm của Hỏa Tinh càng cao, thì không chỉ linh tính mạnh mà thậm chí còn có thể thi triển ra thuộc tính kỹ năng ngọn lửa có lực công kích khủng bố.

“Một đám ngu xuẩn”

Đối với tiếng nghị luận chế nhạo xung quanh, trong lòng Lữ Hóa Đằng hừ lạnh một tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play