Đúng lúc này, một tiếng mắng thô bạo đột nhiên vang lên từ sảnh trong. Ngay sau đó, một đệ tử tạp dịch mặt xám mày tro đầy chật vật chạy ra ngoài. Sức uy hiếp của tiếng mắng này cũng rất mạnh, hắn ta không dám dừng lại nửa bước mà trực tiếp chạy ra khỏi cổng Luyện Khí Các.

Hình như các đệ tử tạp dịch xung quanh đã sớm quen với chuyện này, họ vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên mà bận rộn làm những việc đang dở dang.

Lâm Lăng hơi kinh ngạc, nhìn về phía khu vực dẫn đến sảnh trong. Hắn lập tức nhìn thấy một người đàn ông to lớn có khuôn mặt tục tằng đang hùng hùng hổ hổ đi ra.

“Vật liệu ông đây chuẩn bị nửa tháng mà bị chà đạp như vậy!”

“Thu phải một tên tạp dịch ngu ngốc thế này, con mẹ nó thật đen đủi!!”

Nhìn thấy người đàn ông to lớn mang vẻ mặt vẻ mặt phẫn nộ đi ra, đệ tử tạp dịch xung quanh hơi rùng mình, ai cũng chôn đầu, không dám đối diện với ông ta.

Bởi vì người đàn ông này chính là sư phụ của bọn họ, Khổng Võ. Trong tất cả luyện khí đại sư của Hỏa Vân Tông, tính tình của ông ta có tiếng là táo bạo, cứ cách một khoảng thời gian thì sẽ có đệ tử tạp dịch bị mắng đi.

Nhưng trừ tính tình thối này ra thì tài nghệ luyện khí của ông ta cũng được công nhận là tốt nhất trong cấp đại sư, cho nên đa số những đệ tử tạp dịch bị mắng đi đều sẽ dày mặt trở về, tiếp tục đi theo Khổng Võ tu tập.

“Người của Chấp Sự Đường đến Luyện Khí Các của ta làm gì?”

Lúc này, Khổng Võ đại sư cũng chú ý tới Lâm Lăng, ánh mắt sáng rực trực tiếp quét về phía hắn.

“Xin hỏi ngài là Khổng đại sư à?” Lâm Lăng lập tức đi đến gần đó, khách sáo mà hỏi.

Khổng Võ rất nóng nảy mà nói: “Có chuyện gì thì mau nói, ta rất bận.”

“Ta tên là Lâm Lăng, tính theo ngài học luyện khí một thời gian.” Lâm Lăng hơi mỉm cười, chắp tay ôm quyền, hành một lễ vãn bối.

Ấn tượng đầu tiên của hắn đối với Khổng Võ đại sư là người này tính tình nóng nảy giống như trong lời đồn.

“Thì ra ngươi chính là tên mà lần trước Đào Linh giới thiệu đến.”

Nghe vậy, ánh mắt sáng rực của Khổng Võ không khỏi đánh giá Lâm Lăng thêm vài lần.

“Ngươi hiểu luyện khí bao nhiêu?” Ông ta hỏi gọn gàng dứt khoát.

“Còn chưa nhập môn.” Lâm Lăng trả lời đúng sự thật.

“Chưa nhập môn? Vậy tức là không hiểu cái gì hết.”

Hình như Khổng Võ có ý từ chối.

“Chỗ của ta không thu nhận thứ vô dụng cái gì cũng không hiểu.”

Nhưng nghĩ đến Đào Linh chuẩn bị cho mình không ít rượu ngon, ông ta lại đột nhiên thay đổi lời nói: “Đừng nói ta không chịu nể tình, như vậy đi, cho ngươi mười ngày.”

“Nếu có thể học được Khống Hỏa Thủ Ấn thì sẽ cho ngươi một cơ hội.”

Nói xong, ông ta lấy ra một ngọc giản đỏ đậm từ nhẫn không gian rồi đưa cho Lâm Lăng.

Trong tình huống bình thường, luyện khí sư có Khống Hỏa Thủ Ấn đặc biệt của mình, thông qua biến hóa thủ ấn để khống chế độ mạnh yếu và nhiệt độ cao thấp của ngọn lửa.

Hơn nữa, tinh luyện vật liệu khác nhau thì Khống Hỏa Thủ Ấn tương ứng cũng hoàn toàn khác biệt.

Cho nên, kỹ năng tu luyện này không chỉ là nhập môn, cũng là phương thức tốt nhất để thử thách thiên phú luyện khí cá nhân.

“Trong mười ngày, nếu như học không được thì đừng lại đây tìm ta, để tránh lãng phí thời gian của mọi người.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play