Những chấp sự áo trắng còn lại lập tức hành động, trực tiếp áp giải huynh đệ Hồng Dương đi.

Đến lúc này thì trò khôi hài này mới hạ màn.

Nhưng trải qua trận chiến này, chiến lực dũng mãnh của Lâm Lăng đã để lại ấn tượng đáng sợ mãnh liệt đối với đám đệ tử ngoại điện của Hỏa Vân Tông!

Không ai còn dám nghi ngờ, thậm chí khinh miệt quán quân cuộc thi Bách Viện bên ngoài này nữa.

“Ta không nói nhiều lời vô nghĩa, nếu ai phạm kỷ luật nữa thì nghiêm trị không tha!”

Sau khi Hồng Dương bị bắt đi, tên chấp sự áo trắng có kinh nghiệm cao hơn kia nghiễm nhiên trở thành người phụ trách của tháp thí luyện Huyễn Minh lần này.

Lâm Lăng tập trung nhìn lại, chỉ thấy chấp sự áo trắng này chừng hơn ba mươi tuổi, mặt chữ điền trông rất cương nghị chính trực. Để hắn ta phụ trách chức vụ thí luyện thì ngày sau sẽ không xảy ra chuyện tương tự vừa rồi nữa.

“Thí luyện bắt đầu!” Một tiếng quát lạnh vang lên.

Các đệ tử ngoại điện của Hỏa Vân Tông lập tức tự giác sắp xếp đội ngũ, chuẩn bị tiến vào tháp thí luyện Huyễn Minh.

Có lẽ do sức uy hiếp của Lâm Lăng mang đến, những đệ tử ngoại điện đó đều xếp hàng phía sau Lôi Mông, để hắn ta trở thành người đầu tiên tiến vào tháp thí luyện.

Lâm Lăng cũng không để ý, vẫn tuân theo thân phận cháp sự thực tập, đi theo bên cạnh Đào Linh trợ giúp.

Công việc cũng không phức tạp, giống như bảo vệ, tuần tra khắp nơi, giữ gìn trật tự ở đây, cực kỳ thảnh thơi nhàn nhã.

Trong nhất thời, Lâm Lăng đột nhiên thấy hơi nhàm chán.

“Công tác ngày thường của chấp sự chính là như vậy?” Lâm Lăng nhìn thoáng qua Đào Linh bên cạnh, nhịn không được mà hỏi.

“Đúng rồi.” Đào Linh gật đầu, cười hì hì và nói: “Ta nhìn trúng điểm này nên mới chọn tiến vào Chấp Sự Đường.”

Lâm Lăng thản nhiên nói: “Vậy chẳng phải quá nhàm chán sao?”

“Sao có thể.” Đào Linh lập tức phản bác, buông lời trêu chọc với Lâm Lăng: “Chuyện vừa rồi không phải rất kích thích à.”

Lâm Lăng lắc đầu và cười: “Đó chỉ là ngoại lệ, không giống nhau.”

Đào Linh duỗi một ngón tay trắng nõn ra rồi lắc lắc: “Ngươi nói sai rồi, bình thường cũng không thiếu gì mấy chuyện như vậy.”

Nghe vậy, Lâm Lăng hơi kinh ngạc: “Xin chỉ giáo cho?”

Đào Linh hơi nhấp môi đỏ, trầm ngâm một lúc rồi là nói: “Bình thường công việc của chấp sự nhìn như đơn giản buồn tẻ, nhưng cũng có nguy hiểm tiềm tàng.”

“Giống vậy lần trước, ở Hắc Ám Điện Tông truy tra ra có đệ tử nội điện tu luyện tà công, thường xuyên bắt cóc nữ tử ở khu bình dân để cưỡng ép song tu, hấp thụ tinh huyết của các nàng, do đó ngưng luyện khí âm sát.”

“Bởi vì tên kia có thực lực mạnh mẽ, có vài chấp sự áo trắng trong quá trình bắt giữ đã bị giết chết ngay tại chỗ.”

“Thậm chí có một nữ chấp sự bị trực tiếp bắt đi, đợi khi tìm được thì đã bị hại.” Nói đến này, trên gương mặt xinh đẹp của Đào Linh mơ hồ có chút tức giận, đôi bàn tay trắng như phấn siết chặt: “Tên đáng chết kia, tốt nhất đừng để ta tìm được, nếu không nhất định phải thiến hắn!!”

Nghe xong Đào Linh kể lại, Lâm Lăng kinh ngạc nói: “Còn chưa bắt được người nọ?!”

Đào Linh nhíu mày liễu lại, lắc đầu và nói: “Chưa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play