"Lão đại, lão tam, chúng ta ở đây!" Hai người một bên này phất phất tay, mừng như điên chạy về phía Lâm Lăng.

Nhưng điều này cũng dẫn đến phái đoàn đang phẫn nộ đuổi theo không rời ở phía sau, cũng đồng loạt chuyển hướng theo.

"Chạy đi, đừng chào hỏi bọn họ."

Nhìn thấy hai tên ăn hại kia chạy tới, ánh mắt Lâm Lăng hơi giật mình lúc này cũng thèm không quay đầu lại nhìn mà trực tiếp chạy về phía đài Kim Tự.

Lôi Mông hiểu ý, lập tức theo sát phía sau. Mặc dù làm huynh đệ hoạn nạn phải giúp đỡ nhau, nhưng tình hình trước mắt, thật sự không thể giúp được!

Cứ như vậy, rốt cục bốn huynh đệ Lâm Lăng hai trước hai sau, cũng thành công chạy vào khu vực đài Kim Tự, trong tiếng quát của nhiều thiếu nữ xinh đẹp.

Khu vực này có bao phủ một tầng ánh sáng nhàn nhạt như ẩn như hiện. Bất kể là người dự thi nào đã tập hợp đủ mười tấm Linh Phù ấn ký sẽ có thể thuận lợi đi qua mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Về phần người không đạt được điều kiện, tất cả đều bị nhốt ở bên ngoài mặc cho bọn họ có công kích như thế nào, cũng không có cách nào lay động bức màn ánh sáng.

"Hoàn hảo, xem như thoát được một kiếp."

Nhìn đám mỹ nữ ở ngoài bức màn ánh sáng này, Tần Vũ thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Kiếp Đào Hoa, quả nhiên là không tầm thường." Cổ Vân Nhạc liếc mắt một cái, bất ngờ phát ra một tiếng cảm khái.

"Hai người các ngươi, nếu làm bọn họ bụng to nhất định phải chịu trách nhiệm." Lâm Lăng cười mắng một tiếng, trách cứ nói.

"Lão đại ngươi yên tâm, khi làm chuyện kia chúng ta đều có dùng biện pháp an toàn." Tần Vũ nhếch miệng cười, chớp chớp mắt với Lâm Lăng.

Nghe vậy, Lâm Lăng cười nhạt lắc đầu, không muốn cùng bọn họ bàn luận về đề tài này nữa.

Bỗng dưng ánh mắt hắn hơi suy tư, đánh giá tòa chiến đài khổng lồ trước mắt. Toàn thân xám trắng ước chừng cao hơn trăm trượng, mà ở dưới đáy chiến đài có thể nhìn thấy không ít thông đạo dẫn vào.

Đưa tầm mắt ra rộng hơn, thấy bao quanh bên ngoài, dọc theo chiều cao của chiến đài là nhiều đài đá nhỏ dùng để chiến đấu.

Nhìn sơ qua kết cấu của chiến đài, bên trong có vô số thông đạo ngang dọc đan xen nhau. Nơi giao nhau ở cuối mỗi cặp hai thông đạo là một đài đá. Càng lên trên số lượng đài đá và thông đạo sẽ dần dần giảm bớt.

Đặc biệt là ở khu vực trung tâm chỉ có 20 đài đá nhỏ. Rõ ràng ở trận đấu xếp hạng này chỉ chọn ra 20 người cuối cùng từ trong số thí sinh đủ tư cách dự thi trước đó. Loại phương thức cạnh tranh này khiến Lâm Lăng cảm thấy có chút hứng thú.

Một cỗ khát vọng dần dần bốc lên trong lòng, cuối cùng biến thành ý muốn chiến đấu hừng hực.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn lên đỉnh đài Kim Tự. Nơi đó không chỉ là điểm cuối của cuộc thi Bách Viện lần này, mà còn là bàn đạp để hắn leo lên đỉnh cao của võ đạo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play