*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Nhưng vừa nhìn qua thì trên mặt bọn họ lập tức dâng lên một tia hoảng sợ. Bởi vì Phù Khôi vốn đứng yên bất động trong hang động lại như thức tỉnh vào lúc này, tứ chi vặn vẹo, truyền ra tiếng khớp xương ma sát quỷ dị. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủn, từng luồng dao động năng lượng đáng sợ cũng tràn ngập quảng trường nơi này.

Thấy thế, mọi người lập tức sợ ngây người. Nếu như đại quân Phù Khôi này bạo động tập thể thì khó có thể tưởng tượng cục diện sẽ tuyệt vọng đến cỡ nào!

“Chạy mau!”

Đến lúc này, còn ai dám nhớ thương bảo vật trong cái xác khô kia nữa.

Sau khi một tiếng kêu sợ hãi vang lên, mấy chục bóng người trên lưới sắt lập tức kinh hoảng chạy trốn, hoảng sợ điên cuồng lao tới lối ra của hang động.

Nhìn thấy thế cục không ổn, Lâm Lăng cũng không trì hoãn mà lập tức giẫm chân phải lên xích sắt, thân thể lui nhanh ra ngoài.

Phanh phanh phanh!!

Nhưng chỉ thoáng sau đó, hơn trăm Phù Khôi bỗng giẫm mạnh lên mặt đất, giống như đạn pháo lao vút đi.

Chỉ thấy thân thể khổng lồ của chúng ầm ầm đáp xuống lối vào hang động, trực tiếp lấp kín lại con đường duy nhất!

“Cái gì?! Đám Phù Khôi đáng chết này chặn đường đi rồi!”

“Làm sao bây giờ!!”

Tình hình này lập tức khiến những người dự thi ở đây hãm sâu vào cảm xúc khủng hoảng, tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên.

“Còn có thể làm sao, xông ra ngoài!!” Một người đàn ông cường tráng trong đó rút trường đao răng cưa ra, nổi điên mà quát lên.

Trong nhất thời, mọi người cũng lộ ra vẻ mặt rất quyết liệt.

Kế sách hiện giờ chỉ có thể là liều chết xông ra!!

“Phiền phức rồi đây!”

Nhìn hơn trăm Phù Khôi che chắn ở cửa hang, Lâm Lăng cũng chợt dừng lại, trong mắt dâng lên một chút nặng nề.

Từ dao động khí tức của những Phù Khôi đó, Lâm Lăng có thể đoán đại khái ra chiến lực của chúng đều nằm ở cấp bậc chiến sĩ cấp 9.

Lâm Lăng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nếu là cấp bậc Thánh Vực thì tuyệt đối không có cơ hội chạy trốn. Nhưng trước mắt có nhiều Phù Khôi như thế, đây cũng là cục diện dữ nhiều lành ít!

“Rống rống rống!!!”

Trong hang động, sau khi đại quân Phù Khôi hoàn toàn thức tỉnh, từng tiếng gầm giống như dã thú điên cuồng vang lên, khiến lỗ tai mọi người ù lên.

Ngay sau đó, tất cả Phù Khôi đều nhảy dựng lên, lao đến lưới sắt phía trên. Đôi mắt màu đỏ tươi của chúng tỏa ra tia sáng hung ác, nhìn chằm chằm vào những người dự thi bị nhốt ở nơi này.

“Kẻ xâm nhập, giết không tha!” Trong quần thể Phù Khôi, một giọng nói trầm thấp khàn khàn bỗng truyền ra.

Chỉ thấy đó là một thủ lĩnh Phù Khôi dáng người tương đối cường tráng, tay cầm trường đao màu đen, cả người tỏa ra khí tức đáng sợ ngập trời.

“Cảnh giới Thánh... Thánh Vực?!”

Cảm nhận được khí tức này, sắc mặt mọi người lập tức tái xanh. Họ nhìn chằm chằm vào thủ lĩnh Phù Khôi kia, trong đôi mắt hoảng sợ hiện lên một tia tuyệt vọng. Bọn họ không có khả năng chống lại cường giả cảnh giới này. Huống chi, chung quanh còn có mấy ngàn Phù Khôi chiến lực cấp 9.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play