Có hai bóng người đang ngồi ở bên bàn đá. Hai người này chính là Lâm Lăng và Đào Linh.

“Linh, nàng có tâm sự gì sao?” Lâm Lăng ân cần hỏi thăm.

Hắn vô cùng rõ ràng tính cách của Đào Linh.

Lúc chơi trò chơi thật lòng, khi nàng nói ra câu "Hai nữ dùng chung một chồng" đã làm Lâm Lăng cảm thấy có chút khác thường rồi.

Nhưng mà, lúc ấy có quá nhiều người, cộng thêm chuyện của Viêm Tâm Nguyệt nên hắn cũng không tiện hỏi quá nhiều.

"Ừm..."

Đào Linh khẽ gật đầu, đôi mắt xinh đẹp nhưng ưu buồn, nhìn chằm chằm khuôn mặt góc cạnh của Lâm Lăng Lăng, mơ hồ có một tia không nỡ.

"Nàng có thể nói ra và chia sẻ với ta không?" Lâm Lăng thử thăm dò.

"Thật ra, huynh nên tiếp nhận Tâm Nguyệt, không cần băn khoăn cảm nhận của ta."

Đào Linh khẽ mím môi: "Ít nhất, sau này nếu ta không còn ở bên cạnh huynh thì vẫn còn có người ở bên cạnh chăm sóc huynh."

Nghe đến đây, Lâm Lăng nhướng mày, cách nói chuyện của Đào Linh làm hắn càng thêm nghi hoặc.

"Nàng đang nói cái gì vậy? Sao nàng không ở bên cạnh ta nữa?"

Dường như nhận ra gì đó, ánh mắt Lâm Lăng sáng quắc nhìn chằm chằm người sau.

"Không có gì, ta chỉ nói vậy thôi." Khóe miệng Đào Linh khẽ cong lên một độ cong xinh đẹp, cười nhẹ.

Nhưng mà, làm sao Lâm Lăng có thể tin tưởng dễ dàng như vậy được.

"Trước kia chúng ta đã nói, giữa hai chúng ta không cần giấu diếm đối phương bất cứ điều gì." Lâm Lăng ép hỏi tới cùng, trong lòng đã có một cảm không tốt.

"Nói cũng được, nhưng mà, cũng không phải là tin tức tốt gì..." Đào Linh thở dài một tiếng, muốn nói lại thôi.

"Mau nói đi!" Giọng nói của Lâm Lăng rõ ràng tăng lớn tiếng hơn, mang theo hơi hướng ra lệnh.

Đào Linh hơi ngẩn ra, nàng thấy chuyện này sớm muộn gì cũng bị Lâm Lăng biết, tiếp tục giấu diếm cũng không có tác dụng.

Hơi trầm ngâm một hồi, nàng rốt cục thành thật nói: "Hình như hệ thống muốn dẫn ta rời đi."

Cái gì?

Hệ thống sẽ dẫn nàng ấy rời khỏi đây?!

Nghe được lời này trong lòng Lâm Lăng cả kinh.

Từ trước đến nay, hệ thống luôn có các loại chức năng cường đại, hoàn toàn vượt quá phạm vi tưởng tượng của hắn.

Nếu nó thật sự muốn mang nàng ấy rời đi, chỉ sợ chính hắn cũng không cách nào ngăn cản.

Lâm Lăng vội vàng nói: "Rốt cục là có chuyện gì xảy ra?"

Đào Linh lắc đầu: "Ta cũng không rõ lắm, cách đây không lâu, ta đột nhiên nhận được tin tức của hệ thống, nói thân thể của ta ở Địa Cầu vẫn chưa bị tiêu hủy, hơn nữa lại xuất hiện dấu hiệu của sự sống."

"Vì không vi phạm quy tắc, hệ thống muốn chuyển linh hồn ta trở về." Nói đến đây, mắt Đào Linh đã bắt đầu ươn ướt.

Tuy rằng lúc trước xuyên qua thế giới này, nàng vẫn luôn tìm mọi cách để xuyên trở về.

Nhưng từ khi gặp Lâm Lăng, bắt đầu yêu đương với hắn, ý nghĩ này cũng dần dần bị bỏ đi, nhưng hôm nay...

"Hệ thống muốn chuyển linh hồn của nàng trở lại thân thể ở Địa Cầu?!" Nghe xong, Lâm Lăng cảm giác như bị sét đánh, cả người ngây ngẩn ngay tại chỗ.

Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Đào Linh, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Cảm giác khi biết ngoại tộc sắp xâm lấn cũng không có nặng nề như bây giờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play