Mà cả quá trình hắn ta giả mạo thân phận để lẻn vào trong tháp Thông Thiên cũng coi như bình an vô sự vì không có một ai phát hiện ra hắn ta là giả mạo.

Đi lên từng tầng một, cuối cùng Trần Tấn cũng đã tới khu vực tầng thượng của tháp Thông Thiên.

Khi tiến vào bên trong, hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng nơi này tràn ngập hơi thở dao động vô cùng mạnh mẽ. Rõ ràng có không ít cường giả Ngụy Thần đạt cảnh giới Đế Tôn ở trên thượng của tháp Thông Thiên!

Một khi lực lượng đáng sợ này bùng phát thì nó chắc chắn sẽ là một cơn bão khốc liệt đối với các chủng tộc ở Đại lục Thương Khung! Nếu như vị diện thông đạo thật sự được mở lại thì Thần tộc của Thần giới sẽ tới đây, tới lúc đó hậu quả sẽ càng khó mà tưởng tượng được.

“Ta nhất định phải ngăn cản!”

Nghĩ vậy, trong mắt Trần Tấn lộ vẻ quyết tâm.

Hắn ta mơ hồ cảm thấy dường như lần xuyên không trở về vạn năm trước chính là sứ mệnh mà trời giao cho mình.

Từ trước tới nay, hắn ta chưa từng nhận bản thân là người nhân từ, chính nghĩa, thậm chí hắn ta còn giết không biết bao nhiêu người trong quá trình võ tu.

Tuy nhiên vùng trời đất này giống như quê hương của hắn ta nên tất cả mọi thứ mà hắn ta nhận được chính là do trời đất ban tặng. Mà bây giờ khi hắn ta đã biết được thảm họa này nên Trần Tấn không thể trơ mắt nhìn nó bị chà đạp và phá hủy bởi Thần tộc được!

“Đứng lại!”

Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh lùng vang lên.

Trong lòng Trần Tấn hơi chùng xuống, hắn ta dừng chân và quay người lại nhìn người phía sau.

Hắn ta trông thấy một tên Ngụy Thần áo trắng đang đi tới. Người này trông rất cao, làn da lộ ra bên ngoài quần áo có màu xanh lục nhạt của một tộc Người thú nào đó. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================

Nhìn qua hình dáng này rõ ràng là Bỉ Mông của tộc người thú!

“Có vẻ như năng lực của ngươi còn chưa đủ tư cách để vào nơi này nhỉ?”

Tên Ngụy Thần Bỉ Mông đi tới, hắn ta nhìn chằm chằm Trần Tấn và hung hăng hỏi.

Hắn ta có thể cảm nhận rõ thần lực dao động của đôi cánh ánh sáng trên lưng Trần Tấn cùng lắm mới đạt tới tầng trung của tháp Thông Thiên.

“Năm vị chủ nhân gọi ta tới đây.”

Trần Tấn thản nhiên nói: “Bảo ta tới tế đàn ngay lập tức.”

“Chủ nhân!”

Nghe vậy, nhất thời trong mắt tên Ngụy Thần Bỉ Mông lộ vẻ kinh sợ.

Ở tháp Thông Thiên, năm cường giả Thần tộc điều khiển tất cả nô ấn của Ngụy Thần. Địa vị của bọn họ giống như Thần minh có thể áp chế bất cứ nô ấn nào, không có một ai dám phản kháng.

“Đây là lần đầu tiên ta tới khu vực này nên vẫn còn chưa quen, ngươi có biết vị trí cụ thể của tế đàn ở đâu không?”

Trần Tấn nhân cơ hội này thăm dò.

“Đi thẳng qua thông đạo này, đến ngã tư thứ ba rẽ trái, sau đó rẽ phải là tới.”

Ngụy Thần Bỉ Mông lập tức đáp lại.

Giờ phút này khi đối mặt với Trần Tấn, vẻ mặt của hắn ta như thể một vị Thần quan nhìn thấy thánh chỉ nên không dám chậm trễ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play