*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Mà lần khuyên nhủ này cũng sẽ không có hiệu quả gì, bởi vì tộc Thiên Ma quá cao ngạo.

Bọn họ tự nhận là dù Thông Thiên Tháp dám can đảm xâm phạm, họ cũng có sức mạnh để chống cự.

Không nghĩ tới thời đại hiện giờ sớm đã không phải giới võ tu cường giả như mây của năm đó.

Viêm Ma Vương, Cuồng Thần, Tổ sư gia của Cửu Huyền Tông, ba cường giả vĩ đại duy nhất có thể chống lại Thần tộc đều đã ngã xuống.

Nếu thật sự bị Thông Thiên Tháp thành công thi triển Thần Hàng chi thuật, gom đủ sáu thần hồn, đánh thông thông đạo vị diện giữa đại lục Thương Khung và Thần giới, vậy thì với tình hình trước mắt, chỉ sợ không còn ai có thể ngăn cản trận đại kiếp nạn thiên địa này.

“Nếu tộc Thiên Ma các ngươi ngạo mạn ích kỷ như thế, ta sẽ hầu trận chiến tranh hôm nay đến cùng!”

Tức giận trong lòng Lâm Lăng hoàn toàn bị kích phát.

Oanh ——!

Chỉ thoáng chốc, từng luồng hắc viêm mãnh liệt như sóng triều điên cuồng dâng trào từ trên người hắn, lĩnh vực hắc ám này như bị thiêu thủng.

Ầm ầm ầm!!!

Giữa không trung, ma khí màu đen tràn ngập phía chân trời, từng tiếng kích đấu mãnh liệt không ngừng truyền ra.

Phanh!

Sau đó đi kèm với một tiếng nổ vang dữ dội, rốt cuộc Hắc Ám Lĩnh Vực cũng hoàn toàn nổ tung, một bóng dáng trong đó bị hất văng ngược ra ngoài, ngã thật mạnh xuống mặt đất.

Người rơi xuống đất chính là Lâm Lăng.

“Phụt!”

Lúc này sắc mặt hắn đã rất tái nhợt, sau khi rơi xuống đất thì bị lực tác động mạnh vào, lập tức làm hắn nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

tâm gạch trước người là một màu đỏ tươi chói mắt.

Vèo ——!

“Thứ chết tiệt!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play