*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Có điều dường như hắn ta nhận ra sự lạnh lùng trong mắt Lâm Lăng nên vội thu tiếng cười lại rồi vội vàng nói: “Nói đơn giản chính là đoạt xá.”

Nghe vậy, sắc mặt của Lâm Lăng hơi thay đổi, hắn hỏi lại: “Như vậy nghĩa là sao?”

Đối với Thần hồn, có lẽ vấn đề này cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì nên hắn ta kiên nhẫn tiếp tục.

“Trên thế giới này có vô số vị diện không gian, còn Thần vực là chính là điểm trung tâm của tất cả vị diện đó cho nên có thể tùy ý đi xuyên qua.”

“Tuy nhiên có thể là do thời gian trôi qua hoặc là xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, có một vài thông đạo không gian chắc chắn sẽ bị đóng lại.”

Nói đến đây, dường như giọng nói của Thần hồn có chứa ẩn ý nào đó: “Là do tộc Viêm Ma của đại lục Thương Khung các ngươi năm đó đã ngang nhiên đối đầu với Thần tộc cho nên thông đạo đi tới Thần vực đã bị đóng lại.”

“Chính vì thế để ngăn chặn tình huống tương tự xảy ra, Thần tộc chúng ta đã tạo ra một loại kỹ năng có tên là ‘Thuật Hàng Thần’.”

“Mặc dù thông đạo không gian giữa hai bên bị đóng lại nhưng vẫn có thể lợi dụng ‘Thuật Hàng Thần’ để thả Thần hồn xuống một thân thể của một võ giả nào đó để thay thế tất cả ý thức.”

“Thế nhưng xác suất thành công của thuật Hàng Thần thường phụ thuộc vào thể lực của người bị thi pháp.”

“Nếu như thân thể đó quá yếu thì có thể Thần hồn còn chưa nhập vào, thân thể đó đã bị phát nổ trong quá trình đó.”

Nghe xong, cuối cùng Lâm Lăng cũng đã hiểu rõ vì sao.

Trước đó tên Hồ Vĩ ngụy Thần tộc lại muốn cưỡng chế hắn tới tháp Thông Thiên, sở dĩ hắn ta không dám giết hắn hóa ra là vì muốn thực hiện thành công ‘Thuật Hàng Thần’!

Có lẽ nào mục đích thực sự của Thiên Tư Bảng chủng tộc là để chọn ra một võ giả cường đại có thể chịu được thuật Hàng Thần?

Sau khi suy nghĩ xong, đột nhiên Lâm Lăng có một cảm giác vô cùng sợ hãi, hắn cảm thấy được khả năng này cực cao!

“Lẽ nào tất cả Ngụy Thần tộc ở tháp Thông Thiên đều bị sử dụng thuật Hàng Thần?”

Lâm Lăng nhíu mày đưa ra suy đoán.

“Ngụy Thần tộc?”

Nghe vậy, Thần hồn có chút nghi hoặc, dường như hắn ta nhớ ra gì đó rồi chế nhạo nói: “Ngụy Thần tộc mà ngươi nói có lẽ là Thần phó của tháp Thông Thiên.”

“Bọn họ chỉ là một đám võ giả với cái mác nô ấn mà thôi.”

“Tất nhiên trong đó cũng có không ít Thần tộc sử dụng thuật Hàng Thần để xâm nhập vào đại lục Thương Khung.”

Nghe vậy, Lâm Lăng hít một hơi thật sâu và ánh mắt cũng trở nên nghiêm trọng.

Viêm Ma vương và sư tổ của Cửu Huyền Tông liên thủ với nhau đóng thông đạo vị diện cách đây đã hơn 1000 năm. Suốt bao nhiêu năm qua, cũng không biết hiện tại đã có biết bao nhiêu cường giả Thần tộc của tháp Thông Thiên sử dụng ‘thuật Hàng Thần’ để xâm nhập vào Đại lục Thương Khung!

“Thằng nhãi, ngươi biết sợ rồi sao, hiện tại ngươi hối hận vẫn còn kịp đấy…”

Tên Thần Hồn cười nhạo nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong thì Lâm Lăng đã cất Phần Thiên Hỏa Lô vào hệ thống không gian trữ vật. Đây là lần thứ hai, ý thức của hắn ta không thể chống lại được lực lượng phong ấn mạnh mẽ của hệ thống.

Mấy phút sau, quần áo trên người Lâm Lăng đã được đổi thành trang phục sát thủ ‘Lan Lăng Vương’.

Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù là Huyết Sát lệnh của tộc Thiên Ma hay là thế lực Thần tộc của tháp Thông Thiên thì cũng khó mà chống lại được. Để tránh gặp phải nhiều rắc rối, Lâm Lăng dự định thực hiện kế hoạch trước đây của mình đó là tiếp tục đi về phía lãnh địa Cuồng tộc. Chỉ có nơi đó mới là chỗ ẩn náu thích hợp nhất của hắn.

Còn sau này, hắn sẽ cố gắng tìm cơ hội truyền tin cho Trần Tấn và Lạc Hằng để bọn họ có thể đề phòng với tháp Thông Thiên. Dù sao lúc ở Vạn Cổ Thiên Vực, sở dĩ ba người bọn họ liên minh với nhau là vì muốn tiến vào tháp Thông Thiên để điều tra đến cùng chuyện Ngụy Thần tộc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play