Chương gì vừa dài vừa khó hiểu, khó diễn giải :(
-------------------------------------------------
Lúc Lam Vân Hằng khoảng năm tuổi thì mắc bệnh một trận, khi đó nó không có tên là Vân Hằng, cũng không kêu là Lam Trĩ. Nó vẫn được gọi là Giang Hạ, còn ở Liên Hoa Ổ.
Nó không nhớ gì về trận bệnh đó, đại khái là mê man hai ba ngày, có người nói nó phát ban, nhưng nó cái gì cũng không nhớ.
Sau khi hết bệnh, vị phu nhân vẫn chăm sóc nó dẫn nó đi gặp Giang Trừng. Giang Trừng đang ở sảnh chính được bao quanh bởi dòng nước uốn lượn của Liên Hoa Ổ, hôm ấy đại sảnh không có nghị sự, cũng không có đãi tiệc, từng chiếc bàn lặng lẽ bày ở đó, tấm màn lụa mỏng màu tím thướt tha buông xuống, khẽ đung đưa theo gió, quét qua mặt sàn đá xanh có khắc hình hoa sen, sảnh đường cao ngất và trống vắng nhìn một cái không thấy điểm cuối.
Lam Vân Hằng nắm tay người phụ nữ đi qua cánh cửa, cảm thấy mình đi thật lâu, mới nhìn thấy nam nhân mặc áo tím ngồi trên ghế chủ vị.
Vị phu nhân kia trước hết hành lễ nói: "Tông chủ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT