Đống lửa khẽ nổ ra tiếng "lách tách", cánh tay chống cằm của Nguỵ Vô Tiện hơi buông lỏng, cái đầu đang buồn ngủ nặng nề gục xuống một cái, lập tức giật mình tỉnh dậy.
Một đám tiểu bối chen chen chúc chúc nằm ngủ dưới đất bên cạnh hắn, mỗi đứa tự khoác áo của mình, phát ra những tiếng hít thở đều đặn. Hắn ngẩng đầu, thấy bóng người áo trắng đứng phía bên kia đống lửa, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng, con ngươi trong suốt nhạt màu dưới ánh lửa cháy toát ra màu đỏ vàng, là Lam Vong Cơ không thể nghi ngờ.
Nguỵ Vô Tiện đứng lên, vòng qua đống lửa, đứng ở bên cạnh Lam Vong Cơ, thấp giọng hỏi: "Ca của ngươi đâu?"
Lam Vong Cơ nhìn một cái về hướng tối tăm ở xa xa.
Nguỵ Vô Tiện cầm cành cây khô trong tay ném vào đống lửa, gật đầu nói: "Cũng phải, ta vừa mới đưa ra một lời tố cáo nghiêm trọng như vậy, Trạch Vu Quân khó lòng không tức giận ta".
Lam Vong Cơ nói: "Huynh trưởng sẽ không"
Nguỵ Vô Tiện lại hỏi: "Phong ác túi càn khôn chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play