Nguỵ Vô Tiện không thường mơ thấy Giang Yếm Ly.
Chẳng có nguyên nhân gì, chẳng qua vì quá mức quen thuộc. Trong giấc mơ của hắn thường chỉ là những nhân vật thoắt ẩn thoắt hiện, hoặc kiểu như lướt qua, thỉnh thoảng nhìn thấy một cảnh tượng mà chưa bao giờ thấy, thì biết đó chính là một vài ký ức tuổi thơ đã thất lạc nằm sâu trong não hắn, hoặc là những tưởng tượng về một nơi mà trong lòng ao ước nhưng chưa từng đến. Nhưng sư tỷ là một người còn sống sờ sờ ngay trước mắt hắn, mở mắt là gặp, rõ ràng càng tách biệt khỏi giấc mơ.
Sau đó nữa thì hắn không dám nằm mơ đến nàng.
Bởi vậy, đương lúc Nguỵ Vô Tiện không để ý bước vào trong phòng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Giang Yếm Ly trong bộ áo cưới, bên ngoài khoác áo choàng có mũ trùm đầu để che mắt mọi người, thì biết chắc chắc đây là mộng.
Giang Yếm Ly nói: "A Tiện, sao vậy? Không phải là có điều muốn nói à, sao không đi vào rồi nói?"
Trên chiếc bàn bên cạnh hắn có để một thố canh đã múc hết, toả ra mùi canh sườn hầm củ sen nóng hổi. Nguỵ Vô Tiện biết hoàn cảnh hôm ấy vốn không phải như vậy, ngoài cửa phòng hẳn là còn có Giang Trừng, ngoài cửa lớn còn có thêm Ôn Ninh, Giang Yếm Ly ở bên ngoài nói chuyện thật lâu với Ôn Ninh, rồi Nguỵ Vô Tiện mới hạ quyết tâm kêu nàng đi vào, sau đó nhốt Giang Trừng ở bên ngoài phòng, khiến cho chàng thanh niên mặc áo tím bất mãn kêu la ầm ĩ.
Nguỵ Vô Tiện nuốt sâu xuống một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT