Khi về đến Tô trạch thì sắc trời đã tối. Xe dừng cửa nhà, bên cửa có hai ngọn đèn sáng, không khí lành lạnh, ánh đèn sưởi ấm người.
Tô Trì xuống xe xách vali, Tô Hồi Ý liền biến ngay phía sau hắn, như một con robot hút bụi biết tự quét tìm đường.
Đường vào nhà lát đá, không kéo vali được, Tô Trì phải xách trong tay, cánh tay hằn gân xanh. Hắn đi được một nửa thì dừng lại, cạch một tiếng nặng nề phát ra, cái vali sắp nứt được đặt xuống, “Cuối cùng là cậu mang cái gì về đấy?”
Tô Hồi Ý tự biết đuối lý, “Tình yêu vẫn luôn nặng ký.”
Ánh mắt Tô Trì nhìn cậu tối sầm, “Bây giờ tôi đang phải gánh chịu phần nặng ký đó.”
Tô Hồi Ý thấy mừng thay cho hắn, “May là trước đó anh đã gánh bớt một phần rồi.”
“Ha ha, vậy thì tôi may mắn quá nhỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.