Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 230


4 tháng

trướctiếp

Sau khi nghe thấy những gì mà Mạnh Cẩm Hoài nói thì lúc này Đoạn Hành Dạ mới theo tầm mắt của đối phương nhìn xuống phía dưới, tiếp theo liền chú ý đến một mảng đỏ rực màu máu ở nơi ngực. Sau khi nhìn thấy thì ngay cả bản thân Đoạn Hành Dạ cũng không khỏi giật mình vì màu sắc chói mắt kia. Trong suốt khoảng thời gian gần đây, bởi vì xuất phát từ tính chất công việc cho nên hầu như lúc nào Đoạn Hành Dạ cũng phải mặc đồ màu trắng vì vậy vết máu trông càng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Nhìn thấy vết máu, Đoạn Hành Dạ liền vươn tay sờ đến cổ của mình rồi sau đó mới phát hiện lúc này lòng bàn tay đã nhiễm toàn máu tươi. Quả nhiên như dự đoán, vệt máu này có lẽ là từ cơn đau bên khóe môi chảy xuống. Bởi vì khi đó quá mức đau đớn cho nên Đoạn Hành Dạ đã không chú ý đến cảm giác có máu chảy.
Tiếp theo đó, tuy rằng Đoạn Hành Dạ có hơi bất ngờ một chút nhưng chung quy vẫn giữ được dáng vẻ bình tĩnh - dù sao thì cơn đau khi nãy quá sức chịu đựng, không cần nghĩ cũng có thể biết rằng bên trong cơ thể đã bị thương. Nhưng Đoạn Hành Dạ vẫn có thể bình tĩnh không đồng nghĩa với việc Nguyên soái Mạnh Cẩm Hoài không hề rối trí. Nhìn thấy vẻ mặt không chút lay chuyển của Đoạn Hành Dạ sau khi quệt vết máu từ cổ xuống thì tâm trạng Mạnh Cẩm Hoài như thể chịu một đòn đả kích thậm chí còn lớn hơn cả những gì mà Đoạn Hành Dạ tưởng tượng.
Rõ ràng Mạnh Cẩm Hoài là một người đã quen với việc sinh tử nhưng trên gương mặt anh tuấn của Nguyên soái lúc này vẫn là dáng vẻ vô cùng hoảng sợ. Mạnh Cẩm Hoài đưa tay nhẹ nhàng lau sạch làn da nhuốm máu của Đoạn Hành Dạ rồi tiếp theo run rẩy nói: “Cái này là sao đây?”
Đoạn Hành Dạ hoàn toàn không đoán được rằng, dưới tình huống thập tử nhất sinh như hiện tại mà sau khi nhìn thấy mình, Mạnh Cẩm Hoài vẫn còn có thời gian để hỏi vấn đề này. Đoạn Hành Dạ chống lên vách tường của cơ giáp, vừa đi đến khoang điều khiển vừa nói sơ tình hình mà bản thân vừa gặp phải cho Mạnh Cẩm Hoài nghe.
Mà trước khi Đoạn Hành Dạ tiến về phía trước thì Mạnh Cẩm Hoài cũng nhanh chóng đến bên cạnh đỡ lấy người bạn đời của mình. Cũng không biết có phải do ảo giác hay không nhưng lúc này Giáo sư Đoạn cảm thấy động tác của Nguyên soái cực kì cẩn thận, thậm chí ngay cả cánh tay cũng dường như chẳng dùng lực mấy. Đoạn Hành Dạ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ lo lắng, săn sóc quá mức như thế của Mạnh Cẩm Hoài: “Không sao đâu, thật ra bây giờ cũng không còn cảm giác nữa, chỉ là có chút khó chịu thôi.” Đoạn Hành Dạ nói với Mạnh Cẩm Hoài.
Chỉ  là không ngờ, sau khi nói ra những lời này, tâm trạng của Mạnh Cẩm Hoài lại không hề được cải thiện mà ngược lại là rầu rĩ “Ừm” một tiếng, sau đó mới dám dùng sức đỡ Đoạn Hành Dạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp