Núi ở đây đã được phát triển thành khu du lịch, đường lên núi được lát những bậc đá, chứ không hề gập ghềnh khó đi như trong tưởng tượng. Phương Nham và mấy người khác đựng những vật nặng dựng lều trại đi trước, còn các cô gái mang theo một ít đồ ăn cũng dễ dàng.

Vốn biết đại khái lịch trình, hôm nay Đường Tô ăn mặc khá giản dị, áo dài tay, quần dài, chân đi giày bệt, đi đường núi cũng không cảm thấy quá mệt. Mà Nghiêm Cảnh Dương mặc áo dài quần dài, trên chân là một đôi giày thể thao in hình con mèo, trên đầu đội mũ nhỏ, quả thật rất đáng yêu.

Đường Tô ngẩng đầu nhìn thoáng qua thềm đá phía trên, không thấy điểm cuối cùng, cô cúi đầu nhìn nhóc con ngoan ngoãn được cô dắt ở bên người, nói: “Đợi lát nữa đi lên nếu cảm thấy mệt, nhớ nói cho chị, chị ôm em đi.” Bây giờ thân thể của hắn nhỏ, khẳng định đi không xong đường núi dài như vậy.

“Em có thể tự mình đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play