Chiếc xe màu đen lập tức rời đi, khí phách làm cho người ta phải ngước nhìn.
Giang Bách Ngôn đứng bên cạnh người con gái, cả gương mặt đều là ý cười: “Chân của em đã đỡ hơn chưa?” Thực ra, anh ấy vẫn muốn đưa đón cô nhưng sợ bản thân làm quá lên sẽ dọa cô sợ.
Sáng sớm, gió thổi nhẹ, mái tóc dài đen mượt bị thổi làm lộ ra mấy cọng tóc con, Đường Tô vén sợi tóc nghịch ngợm ra sau tai, cười nói: “Đã bôi thuốc rồi nên đỡ hơn rất nhiều. Cảm ơn thuốc của học trưởng Giang.”
“Vậy thì tốt!” Tuy rằng dáng người của Giang Bách Ngôn không cao bằng Nghiêm Cảnh Dương nhưng cũng là người cao to chững chạc, anh ấy cúi đầu nhìn cô: “Em sẽ nhảy mở màn ở đại hội thể thao lần này sao?” Anh ấy nghe Kỷ Tấn Giang nói lúc khai mạc đại hội thể thao sẽ có một đội ra nhảy mở màn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT