Lúc đi ra khỏi bệnh viện bầu trời đã ngả về đêm, ánh trăng từ từ ngoi lên giữa không trung, lay động lòng người.
“Sao vậy? Đau lòng cho anh à?” Nghiêm Cảnh Dương dùng bước chân, nhìn đôi mắt ngấn nước của người con gái, hắn cười một cái.
Đường Tô hừ nhẹ một tiếng, âm cuối mềm mại có phần nũng nịu làm trái tim người ta ngứa ngáy.
Không nhịn được, Nghiêm Cảnh Dương cúi đầu xuống cắn lên cái mũi nhỏ trắng như tuyết của người con gái một cái, cười nói: “Sau này khi hai ta có con anh nhất định sẽ không giống như Nghiêm Vệ Quốc, anh sẽ tham gia vào từng giai đoạn trưởng thành của nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT