Sơn Trà tập trung nhìn vào, thật đúng là Tạ Tri Viễn, lập tức nhịn không được mắng: “Anh về nhà của mình sao lại cứ như đi ăn trộm vậy!”
Cô còn tưởng rằng là tên trộm nào không có mắt đi ăn trộm lên trên đầu cô nữa cơ.
Tạ Tri Viễn vội vàng nhanh nhẹn nhận sai: “Anh đây còn không phải tưởng là hai người đều ngủ rồi sao, nghĩ không thể đánh thức em với bà, muộn như thế, sao em còn chưa ngủ?”
Sơn Trà trừng anh một cái: “Anh cũng biết là muộn như thế? Không phải anh đã nói hai ngày nữa mới trở về sao? Sao lại nhanh như thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT