Vị Hôn Thê Giàu Có Của Tôi

Lục Gia


2 năm


Ánh sáng chiếu rọi qua chiếc gương trong căn phòng to lớn xa hoa trong gương là một cô gái có ngũ quan tinh xảo hài hòa, chiếc mũi thon dài không có chút tì vết đôi mắt to tròn long lanh tràn đầy linh khí nước da trắng nõn mềm mại như tuyết đôi môi hồng hào đầy đặn mái tóc đen bóng mượt mà 

Không sai đây chính là Lục Tư Hạ viên ngọc quý được mài dũa cưng chiều từ nhỏ trong tay của Lục Gia và Nhạc Gia có thể nói ở Đế Đô này cô chính là tâm điểm của mọi sự chú ý

Lục Tư Hạ ngắm mình trong gương rồi trầm mặc một lúc lâu hơn 2 tháng trước cô nhận được tin Lục Gia đã tìm thấy Lục Hân Nhiên vị tiểu thư mất tích hơn 25 năm về trước của Lục Gia

Cô suy nghĩ rất nhiều suy nghĩ rất nhiều,nếu cô ấy trở về rồi ba mẹ sẽ còn yêu cô không?cô sẽ phải mất hết mọi thứ ngay cả vị hôn phu và mọi thứ hiện tại sao?

Gác lại mọi suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cô bước xuống phòng khách Lục Gia ba mẹ cô đã nói hôn nay Lục Hân Nhiên sẽ về cô phải đón tiếp

Trước đó 2 tháng ba mẹ Lục đã an ủi dỗ dành cô rất nhiều mọi người có một phần hiểu được suy nghĩ của cô

** 
Phòng khách Lục Gia một cô gái mặc trang phục màu xanh biển dài tới đầu gối trễ vai có thiêu hoa ở eo tôn lên dáng vẻ thon gọn nước da vốn đã trắng nõn mịn màng nay lại càng hấp dẫn đôi mắt hạnh trong trẻo tràn đầy linh khí cuốn hút người nhìn dường như chỉ cần nhìn vào là không thể rời mắt khỏi cô gái xinh đẹp trước mắt này

Lục Tư Hạ bước chầm chậm xuống lầu nhìn qua một lượt ba mẹ cô ông bà Lục đang ngồi bên sofa đối diện là một gái ăn mặc khá bình thường nhưng trông rất sạch sẽ đang ngồi đối diện với ông bà Lục

Nhạc Phương Mai cất giọng nói đầy sự yêu thương lên tiếng : "Tiểu Hạ đến đây" "Vâng" Tư Hạ bước xuống cầu thang dài tiến đến ngôi trên sofa im lặng không nói gì

Cô biết đây là Lục Hân Nhiên ba mẹ đã từng nhắc đến với cô vào 2 tháng trước

Lục Hân Nhiên đối diện ba mẹ cô lên tiếng : "chào em chị là Hân Nhiên mong sau này chúng ta có thể sống hòa thuận trong một nhà" cô ta đưa tay ra ý muốn bắt tay

"Chào chị" Tư Hạ đưa tay lên phía trước nắm tay cô ta Lục Hân Nhiên bắt lấy tay cô dùng lực khiến người ta thoạt nhìn qua có vẻ không hề mạnh nhưng thực chất là tay Tư Hạ đã đỏ ửng 

Nhã Phương Mai lên tiếng :"mong sau này hai đứa có thể sống với nhau hòa thuận yêu thương nhau" Lục Chí Hòa tiếp lời:"có lẽ vài ngày nữa ba sẽ mở một buổi tiệc để công bố Tiểu Nhiên là Tiểu Thư Lục Gia với mọi người bên ngoài" mẹ cô lên tiếng:"Vậy được em dẫn Hân Nhiên đi làm quen xung quanh sẵn tiện sẽ dẫn hai con bé đi mua ít đồ chuẩn bị cho buổi tiệc sắp tới"

** 
Mọi thứ cứ thế kết thúc mẹ cô bà Lục dẫn Lục Hân Nhiên đi làm quen với mọi thứ trong biệt thự của Lục Gia 

Còn cô trở về phòng đóng cửa nằm xuống giường vẻ mặt hồng hào ban nãy cũng tối đi không ít cô chỉ dám về phòng khóa cửa không có ai mới lộ ra dáng vẻ mệt mỏi như thế

Cô không muốn để ai thấy dáng vẻ của mình hiện tại gác lại suy nghĩ rối như tơ vò trong đầu của mình cô thầm nghĩ:"trở về cũng đã trở về rồi còn làm gì được nữa u buồn cũng vô ích"

** 
Buổi tiệc công bố thân phận của Lục Nhã Hân cận kề mẹ cô dẫn cô cùng Lục Hân Nhiên đi mua không ít đồ chuẩn bị cho buổi tiệc 

Lục Hân Nhiên thừa hưởng nét đẹp từ bố cô lẫn mẹ nên cũng rất ưa nhìn đôi mắt long lanh da cũng được xem là trắng môi cũng rất đẹp được xem là thanh tú 

Bà Lục đưa cô cùng Lục Hân Nhiên đi mua rất nhiều quần áo xa xỉ đi spa chăm sóc da đối với cô mọi thứ rất bình thường vì thường ngày bà Lục yêu thương cô nên những thứ này không tiếc với cô thứ gì nhưng bà Lục nhận thấy Lục Hân Nhiên ra vẻ rất kinh ngạc nhìn ngắm mọi thứ rất kỉ trong lòng lại nổi lên chua xót bao năm qua bà rất hối hận vì sao ngày đó lại không đi cùng Lục Hân Nhiên nên mới để lạc mất cô vì thế bà cảm thấy tự trách hối hận lại yêu thương đứa con gái xa cách 15 năm qua nên thêm phần chiều chuộng cô con gái này nhưng Lục Tư Hạ trong lòng lại thừa biết cô chị này của cô trong nội tâm không phải người đơn giản chỉ là một cô gái yếu đuối

Trong một lần Lục Hân Nhiên được tài xế Lục Gia đưa đi học đã vô tình để cô ta bị bắt mất đám vệ sĩ cũng không hề chú ý đến sau khi Lục Hân Nhiên bị bắt mất 15phút đám vệ sĩ  đã điên cuồng tìm kiếm nhưng hoàn toàn không thấy đành phải báo cho ông bà Lục nhưng tìm kiếm không có hồi đáp trong 15 năm tất nhiên đám vệ sĩ cùng ông tài xế đó đã nhận một cái kết không hề tốt đẹp

Nhưng sau khi bị bắt Lục Hân Nhiên đã trốn ra ngoài được nhưng còn vì quá nhỏ không thể nhớ được Lục Gia ở đâu nên đã lưu lạc khắp nơi may mắn có một cô nhi viện cách rất xa ở Đế Đô mang về chăm sóc sau này lại được Trình Gia nhận nuôi lấy tên là Trình Hân Trình Gia cũng xem như có của cải nên cuộc sống cũng không mấy tồi tệ Lục Hân Nhiên hết mực được yêu quý và chăm sóc ở Trình Gia

Spa đồ trang sức mĩ phẩm đều được Trình Phu Nhân chuẩn bị tất cả từ lúc Lục Hân Nhiên biết làm đẹp đồ ăn thức uống cũng là loại thượng hạng không hề phải sống với cảnh túng thiếu nhưng so với Lục Gia được xứng danh là một trong tứ đại hào môn của Đế Đô thì Trình Gia chỉ được xem là khá giả

Không rõ vì sao Lục Hân Nhiên lại có thể thay cả lí lịch,Trình Gia nhận nuôi cô ta nhưng ba mẹ cô điều tra lại ra cô ta được một gia đình nghèo khó ở vùng quê rất xa nhận nuôi ngày tháng không mấy tốt đẹp 

Sở dĩ Tư Hạ biết điều này là vì họ hàng của bạn thân cô Du Tử Hy có giao tình với Trình Gia rất nhiều năm về trước đã kể cho cô nghe nhưng người họ hàng đó qua đời vào vài tháng trước khi Lục Hân Nhiên về trước đó họ hàng thấy Lục Hân Nhiên tức Trình Hân xinh xắn nên đã chụp lại ảnh rồi để trong thư phòng

Một lần Tư Hạ đến Du Gia chơi đã vào thư phòng vô tình thấy tấm ảnh trong ảnh là một cô gái được xem là thanh tú nhỏ nhắn họ hàng Du Gia thấy cô xem nên đã thuận miệng kể từng người trong ảnh ra nên cô mới biết sau lại không ngờ Trình Hân này lại là Lục Hân Nhiên nhưng cô cũng không nói chuyện này với ba mẹ vì ba mẹ cô đã cho người điều tra từ trước lí lịch hoàn toàn bị thay đổi cô nói ra e ông bà Lục cũng sẽ không tin 

**
Không khí nhộn nhịp khách khứa ào vào trong buổi tiệc các vị phu nhân lão gia tiểu thư hào môn đến không ít, ai ai cũng biết hôm nay Lục Gia sẽ công bố đứa con gái mất tích 15 năm của họ lời bàn tán xôn xao không ngừng nghĩ

"Cậu xem cái cô tiểu thư kia về rồi thì Lục Tư Hạ có còn là Đại Tiểu Thư cao cao tại thượng không chứ"

"Ôi trời địa vị của Lục Tư Hạ ở nhà họ Lục và nhà họ Nhạc còn không rõ sao cơ chứ mấy năm nay Lục Gia và Nhạc Gia còn thiếu chỉ đem cô ta lên tuyên bố cô ta là người thừa kế thôi đó"

"Nếu địa vị Lục Tư Hạ bị cái cô Lục Hân Nhiên gì đó cướp mất thì sao chẳng phải Lục Tư Hạ cô ta còn Lâm Mặc cơ à"

Lời bàn tán không ngừng nghỉ cứ người này nói người kia phụ họa tiếp lời không ngừng nghĩ 

Trên cầu thang dài ông bà Lục xảy bước kéo theo đó là cô cùng Lục Hân Nhiên toàn bộ sự chú ý đều dồn vào bốn người đang đứng trên cao hôm nay cô mặc một bộ lễ phục màu trắng tinh xảo vô cùng cúp ngực dài đến mắt cá chân cô vốn đã cao 1m69 nay lại thêm đôi dài cao gót làm cô nổi bật hơn thảy đôi mắt hạnh long lanh như sao chiếc mũi nhỏ nhắn đôi môi nhỏ nhắn trông cô như tiên nữ khiến người nhìn đến nỗi ngây ngốc

Lục Hân Nhiên đứng bên mặc một chiếc áo đen có đính hoa ngay eo tuy cô ta được xem là thanh tú ưa nhìn hôm nay trang phục cũng tinh xảo vô cùng lớp trang điểm cũng rất tỉ mỉ nhưng đứng cạnh Tư Hạ cô ta hoàn toàn chìm nghỉm 

** 
"Trời đây mà là tuyệt sắc mĩ nhân các người nói đây á?"

"Nhìn Lục Tư Hạ kìa mới xứng là mĩ nhân"

"Cô ta nói thanh tú thì còn được chứ mĩ nhân cái quái gì"

"Thật là cười chết mà"

Ba Lục lên tiếng giới thiệu Lục Hân Nhiên :"hôm nay mở buổi tiệc này với mục đích gì tôi tin là mọi người hôm nay dự tiệc ai cũng biết!đây là Lục Hân Nhiên con gái tôi mất tích vào 15 năm trước nay đã về Lục Gia nhận tổ quy tông mong mọi người sẽ giúp đỡ con bé"

Buổi tiệc cũng dần dần khai màn cô và mẹ Lục ba Lục cùng Lục Hân Nhiên tiếp không ít vị khách có giao tình với Lục Gia và Nhạc Gia

Lục Hân Nhiên biểu hiện rất tệ cô ta nhìn thấy không ít vị tiểu thư hào môn quý tộc diện cho mình những chiếc váy xa hoa lộng lẫy ánh mắt hoàn toàn không giấu nỗi sự ganh tị khiến không ít vị tiểu thư ở đây mất lòng

Hôm nay buổi tiệc này còn có vị hôn phu của cô Lâm Mặc cùng Lâm Phu Nhân!

"Tiểu Hạ lại đây,lâu rồi không gặp cháu cô nhớ cháu lắm đó!"

"Vâng ạ,do dạo này công ty có dự án mới nên cháu hơi bận với cả nhà có chút chuyện" môi cô cong lên để lộ má lúm nho nhỏ 

"Có rảnh qua nhà cô chơi nhé,có gì cần cứ bảo cô đừng ngại,dù sau Lâm Gia mãi đứng về phía cháu" (ý nói dù Lục Hân Nhiên có trở về Lâm Gia cũng mãi đứng về phía cô,Lâm Phu Nhân biết Tư Hạ là con nuôi từ lúc định sẵn hôn ước không những không ít yêu thương Tư Hạ đi còn sủng nịch cô hơn cả Lâm Mặc)

"Vâng ạ,hôm nay cháu biết cô đến nên có chuẩn bị một món quà nhỏ xem như lòng thành mong cô nhận" nói rồi Tư Hạ ngoắc tay ý chỉ kêu trợ lí cô đem lên, đó là một chiếc dây chuyền đính đá màu xanh lục tinh xảo xung quanh được điêu khắc tỉ mĩ không khó để nhận ra giá trị không hề rẻ

"Lâm Phu Nhân biết nếu không nhận cô sẽ nũng nịu tới khi bà nhận mới thôi nên cũng đành kêu quản gia cầm lấy"

"À thằng nhóc Lâm Mặc đang bên kia với Ngụy Hạo đó con qua đó chơi với bọn nó đi cô đi trò chuyện với mẹ con một lát"

"Vâng" nói rồi cô xảy bước tới chỗ Lâm Mặc hầu hết người ngoài đều nghĩ cô và cậu ta là vị hôn thê yêu thương lẫn nhau nhưng chỉ có cô biết bọn họ chỉ là vì gia tộc nên mới liên hôn bọn họ sáng là vị hôn thê trên danh nghĩa nhưng tối là bạn thân chuyện gì của nhau cũng biết~

Mình mới thử sức vào khoảng viết truyện này lần đầu còn rất nhiều sai sót và ngôn từ cũng không phong phú mong mọi người góp ý để mình sửa đổi dần ạ😭










Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play