Chương 958

Ngô Bình gật đầu: “Bây giờ Hoàng Thiên Bá là người của tôi. Tôi quyết định cử anh đến đó và hỗ trợ Hoàng Thiên Bá làm việc. Trong vòng từ ba đến năm năm, anh sẽ từ từ thay thế Hoàng Thiên Bá, quản lý Hải Thành thay tôi”.

Hoàng Tử Cường chấn động, kinh ngạc hỏi lại: “Cậu chủ không đùa đấy chứ? Hoàng Thiên Bá là người của cậu chủ ư? Cậu còn muốn tôi thay thế Hoàng Thiên Bá?”

Ngô Bình cười nói: “Sao, anh không dám à?”

Hoàng Tử Cường cười khổ: “Không phải là không dám, mà là tôi cảm thấy chuyện này như một giấc mơ vậy!”

“Không phải mơ đâu”, Ngô Bình vỗ vai anh ta: “Hải Thành tạo ra lợi nhuận đáng kinh ngạc hằng năm, phải được bày bố thật tốt. Anh đến đó chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều, cũng sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm khác nhau, thậm chí có thể mất mạng. Chọn lựa thế nào do anh quyết định”.

Hoàng Tử Cường lặng im vài giây, đột nhiên cười toe: “Cái gì nên thuộc về mình thì chắc chắn sẽ thuộc về mình. Tôi không sợ!”

Ngô Bình cười to: “Tốt! Anh chuẩn bị nhé, đến Hải Thành ngay trong hôm nay!”

“Vâng!”

Thu xếp cho Hoàng Tử Cường xong xuôi, Ngô Bình bảo Lạc Trường Sinh ghé qua vào buổi tối. Anh nghĩ mình phải thương lượng với ông ta về chuyện hôm nay.

Buổi tối, trên tầng thượng nhà Ngô Bình, anh đang nướng đùi cừu. Lạc Trường Sinh xuất hiện như một bóng ma, ngồi ở đối diện anh: “Cậu chủ gọi tôi đến có việc gì không?”

Ngô Bình đáp: “Ngồi xuống uống vài ly với tôi”.

Anh lấy vò rượu ngâm bằng kim đằng ra. Lạc Trường Sinh vội đổ rượu vào bình. Nước rượu màu vàng, toả ra mùi thơm rất lạ.

Ông ta kinh ngạc hỏi: “Cậu chủ, đây là rượu gì vậy?”

Ngô Bình đáp: “Rượu thuốc mà tôi ngâm, rất có ích cho sức khoẻ. Ông uống nhiều vào”.

Lạc Trường Sinh rót vào hai ly, rồi một hơi uống sạch. Rượu ngon vào bụng, ông ta tấm tắc khen: “Rượu ngon!”

Ngô Bình nói vào chuyện chính: “Ông Lạc, hôm qua tôi đã đến Hải Thành, khống chế Hoàng Thiên Bá bằng khối luỹ thuật”.

Lạc Trường Sinh ngạc nhiên: “Cậu chủ đã khống chế Hoàng Thiên Bá? Cậu làm vậy có phải hơi vội vàng không?”

Ngô Bình đáp: “Phải. Nhưng người đó đã dồn tôi vào góc tường, tôi không thể không đánh trả”.

Lạc Trường Sinh hỏi kỹ hơn, sau đó cười to: “Người đó muốn gây bất lợi cho cậu chủ, kết quả lại bị cậu phản đòn. Tuyệt!”

Ngô Bình rầu rĩ: “Tôi đã xem sổ sách của Hoàng Thiên Bá, dính đến quá nhiều lợi ích, như một mớ hỗn độn. Tôi đột nhiên chen chân vào nên đã đắc tội rất nhiều người. Có lẽ họ đang bàn tính cách đối phó tôi”.

Lạc Trường Sinh nói: “Phải, cậu chủ không có căn cơ ở Hải Thành mà lại muốn cắn miếng mỡ ngon này, họ không căm ghét cậu mới lạ”.

Ngô Bình bảo: “Tôi tìm ông để bàn đối sách”.

Lạc Trường Sinh ngẫm nghĩ giây lát mới nói: “Cậu chủ có thể bàn chuyện này với Đường Băng Vân.

Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Tìm Đường Môn?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play