Chương 913

Khuất Hành Nghĩa đỏ mặt rồi vội nói: “Đội trưởng Ngô, chắc có hiểu lầm gì thôi, tôi và bố của Thường Thiếu Dũng kết nghĩa với nhau…”

Thường Thiếu Dũng ngẩn ra, chuyện gì thế này, hắn nói: “Chú Khuất, thằng này dám đánh cháu, chú phải đòi lại công bằng cho cháu”.

“Im ngay!”, Khuất Hành Nghĩa quát lớn, làm Thường Thiếu Dũng sợ rụt cổ.

Khuất Hành Nghĩa khom người đi tới cạnh Ngô Bình rồi cười nói: “Đội trưởng Ngô, thằng này đắc tội với cậu à?”

Ngô Bình: “Đắc tội với tôi thì không sao, nhưng anh ta đã giết người, tôi quay clip lại rồi gửi lên trên rồi, để xem tỉnh sẽ xử lý thế nào”.

Khuất Hành Nghĩa biến sắc mặt, bố của Thường Thiếu Dũng là anh em kết nghĩa với anh ta, nhưng nếu đắc tội với Ngô Bình thì coi như xong rồi.

Anh ta vội nói: “Đội trưởng Ngô, có thể tha cho cậu ấy lần này không?’

Ngô Bình cười lạnh: “Khuất Hành Nghĩa, anh gọi tôi là đội trưởng Ngô, đội cảnh sát hình sự của chúng ta chuyên xử lý các vụ án hình sự, anh ta đã giết người, mà anh lại bảo tôi tha à?”

Cái gì? Đội cảnh sát hình sự ư? Mọi người đều hít vào một hơi lạnh rồi biến sắc mặt.

Khuất Hành Nghĩa ngạc nhiên nói: “Cậu ấy đã giết người ư?”

Ngô Bình: “Không chỉ một người đâu”.

Khuất Hành Nghĩa thở dài một hơi, mạng người rất quan trọng, nếu Thường Thiếu Dũng đã giết người mà còn không biết giữ miệng thì xong thật rồi.

Lúc này, lại có thêm mấy chiếc xe cảnh sát đến, người bước xuống là Hà Tất Sĩ, bây giờ ông ấy đã là đại đội trưởng của đội cảnh sát, khi thấy cả Khuất Hành Nghĩa và Ngô Bình đều đang ở đây thì ông ấy ngẩn ra.

“Đội trưởng Ngô, có chuyện gì vậy?”

Mặt Ngô Bình xám xịt: “Hà Tất Sĩ, ông là đại đội trưởng mà cũng thành tay sai cho người khác rồi à? Ai bảo ông đến đây?”

Hà Tất Sĩ lúng túng rồi vội đáp: “Là cục trưởng Thường bảo tôi tới, ông ấy phụ trách việc phê duyệt đất đai ở đây, chúng tôi cũng có quen biết”.

Phê duyệt đất đai là một vị trí rất béo bở, đương nhiên sẽ có nhiều bạn bè.

Ngô Bình nói: “Cho nên chỉ cần ông ta gọi một cái là ông phải vâng lời ngay hả?”

Hiện giờ, Ngô Bình không còn nể nang gì Hà Tất Sĩ nữa, người của đội này cũng là quân của anh, vậy mà nhận được điện thoại của người khác một cái là cun cút xuất quân ngay.

Hà Tất Sĩ vã mồ hôi hột rồi vội thanh minh: “Đội trưởng, tôi sai rồi, bao giờ về tôi sẽ tự kiểm điểm”.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Tôi giao vụ án của Thường Thiếu Dũng cho ông đấy, đây là cơ hội để ông lập công chuộc tội. Nếu ông không làm tốt thì đừng làm chức vụ hiện giờ nữa”.

Hà Tất Sĩ run lên nói: “Vâng!”

Thường Thiếu Dũng bất lực ngồi tại chỗ, biết mình xong đời rồi, một khi án giết người của hắn bị phanh phui thì chắc hắn sẽ bị phán án tử.

Dưới sự hỗ trợ của Khuất Hành Nghĩa, cả đám đã bị tống lên xe, Hà Tất Sĩ đã thẩm vấn bọn họ xuyên đêm để điều tra rõ tội trạng, nhằm đòi lại công bằng cho người bị hại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play