Chương 876

Mấy năm sau, chị ta cố gắng làm lụng rồi mở được quán ăn, sao đó sống nương tựa với em trai của mình là Tiểu Tân.

Ngô Bình nghe đến đây liền nói: “Chị Thanh, ông chủ lớn đó là ai vậy?”

Chị Thanh nói: “Chắc cậu đã từng nghe nói, ông ta tên Vạn Trung Lương”.

Ngô Bình rất kinh ngạc: “Vạn Trung Lương? Là ông chủ của Giang Nam thành?”

Chị Thanh gật đầu: “Chính là ông ta. Nói ra thì con trai út của Vạn Trung Lương chính là chồng của cô tôi”.

Ngô Bình giật mình: “Nói thế thì chị cũng biết Vạn Lộ Khả sao?”

Chị Thanh nói: “Lộ Khả là em họ tôi, tất nhiên là tôi biết. Giờ cô ấy đang ở Mễ Quốc, hàng năm đều về thăm tôi”.

Ngô Bình rất tò mò về Giang Nam thành, rõ ràng năm đó nhà họ Vạn đã bị người ta hãm hại. Nhưng bây giờ anh không tiện nghe ngóng, chỉ đành chuyển chủ đề sang nói cái khác.

Chẳng mấy chốc Khương Đông Thăng đã đến, ông ấy mang theo một bản hợp đồng, nói: “Cậu Bình, tôi chuẩn bị kinh doanh. Đây là hợp đồng nhập cổ phần, tôi tặng cậu 40% cổ phần”.

Ngô Bình rất kinh ngạc, cười hỏi: “Ông đưa tôi 40% cổ phần làm gì chứ?”

Khương Đông Thăng nghiêm mặt nói: “Cậu Bình, nếu không có cậu thì tôi đã tự sát từ lâu rồi. Không dám giấu cậu, lúc đó tôi đã mua bảo hiểm, định sau khi chết sẽ để lại cho con gái tôi làm của hồi môn. May mà cậu đã cứu tôi, công ơn to lớn của cậu tôi không biết nên lấy gì báo đáp! 40% cổ phần này là một chút tâm ý của tôi, xin cậu Bình hãy nhận lấy!”

Khương Đông Thăng không hề ngốc, ông ấy biết Ngô Bình có thế lực to lớn, thế nên ông ấy nhất định phải bám lấy chỗ dựa vững chắc này. Ông ấy nhận thấy, so với những gì Ngô Bình có thể cho ông ấy thì 40% cổ phần không đáng là gì!

Ngô Bình hỏi: “Vậy ông định kinh doanh cái gì?”

Khương Đông Thăng nói: “Tôi đã nghiên cứu rất nhiều, định đầu tư xe hơi sử dụng năng lượng mới. Trong 10 năm tới, trên thị trường sẽ có đến một nửa lượng xe là xe hơi năng lượng mới, ngành này có tiềm lực lớn”.

Ngô Bình trợn to mắt: “Ông định sản xuất xe sao? Ông có biết sản xuất xe cần bao nhiêu tiền không?”

Khương Đông Thăng gật đầu: “Tôi biết, có thể sẽ tốn hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ! Một trăm triệu tệ của tôi hoàn toàn chỉ như muối bỏ biển, không hề đủ dùng”.

Ngô Bình nói: “Thế nên ông tính sao?”

Khương Đông Thăng nói: “Thế nên tôi sẽ dùng một trăm triệu tệ này để kiếm thêm thật nhiều tiền trước, khi nào tôi có đủ vốn thì tôi sẽ sản xuất xe hơi dùng năng lượng mới”.

Phải biết là ông ta có số phát tài, Ngô Bình hoàn toàn không tin lời ông ấy nói. Anh suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Được, tôi nhận lấy 40% này”.

Anh liền ký hợp đồng ngay tại đó, trở thành một trong những cổ đông của “Công ty Đông Thăng” do Khương Đông Thăng thành lập.

Mọi người uống rượu xong thì đã hơn mười giờ tối, Thường Minh lái xe đưa Ngô Bình về đường Lệ Thủy.

Chu Thanh Nghiên quả nhiên vẫn chưa về, Ngô Bình tự pha cho mình một ấm trà rồi bật ti vi xem tin tức.

Tính ra cũng rất trùng hợp, trên ti vi đang chiếu bộ phim truyền hình mà Lâm Băng Tiên đóng. Cô ấy đóng vai nữ chính của bộ phim này. Tuy đây là bộ phim có những tình tiết đã cũ mèm, nhưng không thể không nói tạo hình cổ trang của Lâm Băng Tiên rất đẹp, trở thành điểm nhấn của cả bộ phim.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play