Chương 863

Ngô Bình nói: “Tốt, Bao Thái, tôi cũng cho ông hai sự lựa chọn. Một là tôi sẽ bắt ông rồi tống vào tù, như vậy chắc ông sẽ không sống quá nổi ba ngày đâu. Điều kiện thứ hai là ông phải nộp ba tỷ để mua lại cái mạng chó của mình”.

Bao Thái vừa tức vừa sợ: “Ba tỷ thì gần như hết toàn bộ tài sản của tôi rồi, cậu đừng có mơ!”

“Nói vậy là ông chọn cách thứ nhất”, anh gọi điện thoại cho đội cảnh sát đến bắt người ngay.

Thấy Ngô Bình làm thật, Bao Thái sa sầm mặt, ông ta có quen biết với lãnh đạo ở đây nên cũng không sợ mấy. Vấn đề là ông ta đã trúng ám thủ của Ngô Bình, không biết còn sống được mấy ngày nữa?

Ngô Bình còn chưa gọi điện xong thì Bao Thái đã nghiến răng nói: “Tôi đồng ý!”

Ngô Bình mỉm cười: “Tốt, giờ ông hãy viết giấy nợ, sau đó có thể tích tiền dần”.

Gom ba tỷ trong một thời gian ngắn là chuyện khá khó với Bao Thái nên Ngô Bình cũng không vội.

Bao Thái cầm lấy giấy bút rồi viết giấy nợ, sau đó mới được người đỡ dậy rờI đi.

Lúc này, Ma Tam đáng thương nhìn Ngô Bình, cảm thấy tiền đồ tương lai của mình tối đen như mực. Ông ta đã đắc tội với Ma Tam, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Ngô Bình nói: “Ma Tam, giờ chỉ có tôi mới bảo vệ được ông, nếu ông đi theo tôi thì Bao Thái sẽ không dám động tới ông đâu”.

Ma Tam muốn bật khóc: “Xin đại tông sư cứu mạng!”

Ngô Bình: “Giờ ông hãy đi theo Bao Thái, đốc thúc ông ta gom đủ tiền. Nếu có chuyện gì thì phải báo cho tôi ngay, cứ mạnh mẽ lên, không phải sợ ông ta”.

Ma Tam nghiến răng, hiện giờ ông ta chỉ còn một con đường sống nên đành ra sức gật đầu: “Vâng, tôi sẽ đi ngay”.

Tôn Khải Nguyên và Niên Tả Đạo ngày mai sẽ tới Hắc Thạch báo danh, sau đó sẽ chính thức trở thành cấp dưới của Ngô Bình.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã giải tán, bữa ăn cùng sắp kết thúc.

Chu Truyền Võ nói: “Đại tông sư thật oai phong, nhưng tiếc là đời này chú không còn cơ hội nữa rồi, ngưỡng mộ cháu quá!”

Ngô Bình: “Chú có con đường riêng của mình, là nhật vật lớn quản lý bao người, sao phải ngưỡng mộ ai ạ”.

Chu Truyền Võ gật đầu: “Cháu nói cũng có lý. Ngô Bình này, chuyện đầu tư nhà máy thuốc, chú sẽ cố hết sức, nếu không thành thì cứ để Thanh Nghiên đầu tư như lời cháu nói”.

“Vâng”.

Chu Truyền Võ ra về trước, chị Thanh dẫn em trai mình tên là Tiểu Tân đi vào, cả hai không nói gì mà quỳ ngay xuống đất.

Ngô Bình giật mình rồi vội nói: “Chị Thanh, chị làm gì thế? Mau đứng dậy đi!”

Chị Thanh nghiêm túc nói: “Cậu Bình, xin cậu nhận của hai chị em tôi một lạy”.

Dứt lời, chị Thanh dập đầu một cái.

Ngô Bình vội vã đỡ hai chị em họ dậy rồi nói: “Không cần phải vậy đâu, tôi tiện tay thôi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play