Chương 784

Lý Vân Đẩu xua tay: “Dù thằng bé có phải cháu trai của tôi hay không thì cũng có ơn cứu mạng với tôi, tôi đi gặp cũng là chuyện bình thường”.

Ảnh đành đáp: “Vâng!”

Lý Vân Đẩu chợt lạnh lùng hỏi: “Nam viện có động tĩnh gì không?”

Ảnh: “Họ từng cho người tới dò la, nhưng không dám làm gì. Có ông cả tự nhiên trỗi dậy, sau đó cãi nhau với ông hai lúc chủ nhân hôn mê”.

Lý Vân Đẩu lạnh giọng nói: “Biết ngay mà. Haizz, người tính không bằng trời tính, ai ngờ đâu tôi lại đổ bệnh chứ?”

Ảnh: “Là thiếu sót của tôi, tôi nên biết trước mới phải”.

Lý Vân Đẩu xua tay: “Không, cậu không hiểu ý thuật, là do tôi sơ suất”.

Dứt lời, ông ấy nói tiếp: “Cậu đi đi, điều tra rõ xong phải về báo cho tôi ngay đấy”.

“Vâng!”, Ảnh lập tức biến mất như một bóng ma.

Sau khi quét dọn xong, Ngô Bình gọi Trần Hiểu Đồng vào phỏng rồi nghiêm túc hỏi cô ấy: “Hiểu Đồng, em muốn học võ không?”

Trần Hiểu Đồng ngẩn ra, sau đó chỉ vào mình: “Em ạ?”

Ngô Bình gật đầu: “Ừm, anh thấy em có tố chất đấy, là một hạt giống võ thuật tiềm năng”.

Trần Hiểu Đồng thoáng ngạc nhiên, sau đó sáng mắt lên nói: “Anh Ngô, anh dạy em thật à?”

Ngô Bình cười nói: “Anh sẽ truyền cho em vài trang pháp cơ bản đã, em chịu khó luyện tập hàng ngày. Nếu có thể trụ được thì anh sẽ dạy em tiếp, còn không thì đành dừng ở đó vậy”.

“Em sẽ trụ được!”, Trần Hiểu Đồng nói ngay, từ nhỏ cô ấy đã hay đánh nhau với người ta nên luôn muốn học võ.

Ngô Bình lập tức truyền trang pháp mới sáng tạo cho Trần Hiểu Đồng, sau đó bảo cô ấy chuyên tâm tập luyện.

Trong lúc hai người đang truyền thụ trang pháp trong phòng thì bên ngoài vang tiếng tiếng xe, ngay sau đó là một giọng nói oang oanh: “Xe tôi có tiếng kêu hơi lạ, kiểm tra hộ cái”.

Hai người trong phòng không để tâm mà tiếp tục truyền thụ và tu luyện.

Hơn một tiếng sau, Trần Hiểu Đồng đã học được cơ bản, bắt đầu đứng tấn được.

Lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng động lớn, nhưng lần này là tiếng chửi bới: “Mẹ kiếp, xe của tao đắt lắm đấy, mày sửa kiểu gì thế hả? Chủ đâu, thò cái mặt ra đây xem nào”.

Ngô Bình và Trần Hiểu Đồng vội chạy ra ngoài xem thì thấy Đồng Lực và Miêu Gia đang đỏ mặt tía tai giải thích gì đó với một người đàn ông trung niên đầu trọc đeo dây chuyền vàng. Song, ông ta rất hung hăng, nhấc chân đạp Miêu Gia một cái rồi mắng nhiếc: “Khốn kiếp, dám bỏ đường vào trong dầu của tao à? Mày chán sống rồi hả?”

“Dừng tay!”, Trần Hiểu Đồng chạy ra rồi tức giận nhìn người đàn ông đầu trọc: “Sao ông lại đánh người hả?”

Người đàn ông cười lạnh nói: “Cô là chủ hả? Đến đúng lúc lắm, thằng chó này đổ đường vào dầu máy của tôi, giờ động cơ của tôi hỏng rồi, cô định tính sao đây?”

Trần Hiểu Đồng nói ngay: “Không thể nào, người của tôi không bao giờ làm vậy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play