Người đàn ông áo trắng hỏi: “Có thể cho ta một cái chân trước được không?”
Ngô Bình chặt một cái chân trước đưa cho hắn ta, người đàn ông không chút khách khí và bắt đầu ăn ngấu nghiến, chỉ trong chớp mắt đã ăn sạch. Hắn ta lau miệng nói: “Đúng là Nhân tộc các ngươi thực sự hiểu rõ về các món ngon hơn chúng ta.”
Ngô Bình hỏi: “Không phải ngươi tới đây chỉ để ăn cái chân trước thôi đó chứ?”
Người đàn ông nói: "Đông Huyền Thánh Hoàng, ta đã nghe danh ngài từ lâu rồi. Nhưng những dãy núi này là do mấy người chúng ta cùng nhau quản lý, chỉ trong một ngày mà ngài đã giết mấy chục đại tướng của ta."
Sắc mặt Ngô Bình không thay đổi, hỏi: “Đó đều là thuộc hạ của ngươi à?”
Người đàn ông: "Đúng vậy, cho nên ta tới đây để hỏi Đông Huyền Thánh Hoàng, ngài muốn tiếp tục giết chóc sao?"
Ngô Bình cười nói: "Ta chỉ đang thu thập một ít dược liệu, ai biết lại gặp phải nhiều thú dữ như vậy, lần nào cũng đều là chúng ra tay trước, ta không thể cứ để bị đánh mà không đánh lại đúng không?"
Người đàn ông thở dài và phất tay về phía xa, lập tức xuất hiện một số con khỉ, trên tay chúng đang cầm các loại dược liệu, bao gồm dược liệu cấp 16, dược. liệu cấp 18 và dược liệu cấp 20, công lại cũng có ít nhất 300 cây.
"Đây đều là dược liệu đã trưởng thành, Đông Huyền Thánh Hoàng không cần phải tự tay hái, ta sai thuộc hạ mang tới trước mặt cho ngài, ngài có hài lòng không?”
Ngô Bình cảm thấy có chút khó tin, thực lực của người đàn ông trước mặt này không hề yếu, tại sao hắn ta lại khách khí như vậy.
Anh chớp mắt: “Xưng hô như thế nào?”
Người đàn ông mỉm cười nói: "Ta là Kỳ Lân trong núi, tất cả loài thú trong núi đều gọi ta là 'Sơn Hoàng."
Ngô Bình: “Sơn Hoàng cho ta nhiều dược liệu như vậy, ta phải báo đáp như thế nào?”
Sơn Hoàng nói: "Nghe nói thuật luyện đan của Đông Huyền Thánh Hoàng là thiên hạ vô song, ta muốn mời Thánh Hoàng luyện chế cho ta một loại đan dược."
Ngô Bình: “Đan dược gì?”
“Mặc dù Yêu tộc chúng ta cũng có thể trở thành Hoàng, nhưng tu vi của chúng ta thường bị mắc kẹt ở Hoàng Đạo sơ cảnh, gần như không thể đột phá. Ở chỗ ta có một loại đan phương cổ xưa, có ngưồn gốc từ kỷ nguyên thứ chín. Nghe đồn rằng đan này có thể giúp Yêu Hoàng tiến xa hơn và đột phá đến cảnh giới cao hơn. ”
Nói xong, hắn ta đưa cho Ngô Bình một miếng ngọc có khắc đan phương. Ngô Bình chỉ nhìn thoáng qua cũng biết đan dược là hàng thật, nhưng dược
liệu dùng trong đó cực kỳ hiếm thấy, có một số loại anh thậm chí còn chưa từng gặp qua.
Sơn Hoàng dường như biết anh đang suy nghĩ gì, nói: “Tất cả dược liệu đều đã chuẩn bị xong, tổng cộng có bảy phần.”
Ngô Bình: “Đúng là khó cho ngươi có thể tìm đủ hết dược liệu.”
Sơn Hoàng: "Hơn một vạn năm trước, ta đã ở đây trồng các loại dược liệu, thực sự rất khó khăn, may mắn là cuối cùng ta cũng đã thành công."
Sơn Hoàng lập tức đồng ý, gật đầu nói: "Được!"
Ngô Bình lập tức lấy lò luyện đan ra, bắt đầu luyện chế đan dược trên bệ ngọc trên vách đá.
Đan dược này là đan dược cấp 26 tên là Triều Thiên Đan, nó chỉ có tác dụng đối với Yêu tộc, giúp Yêu tộc vượt qua một bước quan trọng.
Ngô Bình vừa luyện chế đan dược vừa nói: "Thanh Ngưu, đan dược này có tác dụng với tất cả Yêu tộc, lát nữa ta sẽ cho ngươi hai viên."