Hiên Viên Quảng Chí ngây ngốc, muốn nói gì đó nhưng Lý Thần Đồ lại chém một nhát nữa, đã chặt ông ta làm hai khúc!

Một tia thần quang bay ra khỏi xác, ngưng tụ thành một pho tượng thần linh ở giữa không trung. Đó là Tinh Thần của Thần tộc, cũng giống như Đạo Anh hay Dương Thần.

Lý Thần Đồ vươn tay ra ép thần hồn của Hiên Viên Quảng Chí vào đan điền của mình, dù sao ông ta cũng là Thượng Thần nên có thực lực khá mạnh. Lý Thần Đồ cần một ít thời gian, để luyện hóa nó. Đương nhiên một khi luyện hóa được Hiên Viên Quảng Chí,ông ta có thể nhận được thần thông của đối phương, kể cả Thần Vương Phách Thể mà đối phương vừa sử dụng! Đây cũng là chỗ tiện ích của Thánh Vương, hút ưu thế của người khác để mình sử dụng.

Lý Thần Đồ chém xong Hiên Viên Quảng Chí, lại ra lệnh, các cao thủ dưới trướng ông ta lập tức bao vây lấy Hiên Viên gia rồi xét và tịch thu.

Vài tên phụ trách quan trọng của Hiên Viên gia tưới chặt, quỳ thành một hàng trước mặt Ngô Bình và Lý Thần Đồ. Gương mặt của bọn chúng đều mang nét sợ hãi, đáy lòng lại vô cùng tuyệt vọng. Gia chủ là Thượng Thần cũng bị giết, thì họ làm sao có sức chống lại được! Dù sao lúc này đã khác với trước kia, Nhân tộc có Thánh Hoàng nên không hề tránh né Thần tộc như trước nữa

“Quản sự của các ngươi đâu?”

Ánh mắt của cả đám đều hướng về một thanh niên, thanh niên này vội vàng nói: “Tiểu nhân tên Hiên Viên Thanh Phúc, đang phụ trách kinh doanh của Tứ Hải Thương Hội”

Ngô Bình: "Tứ Hải Thương Hội có bao nhiêu cổi đông? Hiên Viên gia của các ngươi chiếm bao nhiêu cổ phần?”

Thanh niên: "Tứ Hải Thượng Hội có bảy cổ đông lớn, Hiên Viên gia chiếm sáu mươi lăm phần trăm cổ phần. Ngoài ra, Diệp Phục Thiên là cổ đông lớn nhất, chiếm mười hai phần trăm cổ phăn. Tiếp theo là Hàn Hà Thượng Thần, chiếm mười phần trăm cổ phần”.

Ngô Bình: “Hằng năm, Tứ Hải Thương Hội thu bao nhiêu lợi nhuận, ngươi biết không?"

Thanh niên: "Lợi nhuận khá ổn đỉnh những năm gần đây, hằng năm chúng tôi kiếm được hơn sáu nghìn vạn ức Thạch Thánh Thù”.

Ngô Bình bất ngờ trợn tròn mắt hỏi lại: “Thánh "Thù tính theo thạch sao?”

Lý Thần Đồ giải thích: "Do lợi nhuận quá nhiều nên dùng con số này sẽ tính hơn, một thạch khoảng năm nghìn Thánh Thù.”

Ngô Bình: "Có nghĩa là lợi nhuận mỗi năm là ba trăm ngàn vạn ức thánh thù rồi”.

Sau đó, anh lại hỏi thanh niên: “Chẳng phải Tứ Hải Thương Hội cũng có kinh doanh ở Thiên Giới à? Thế lợi nhuận bên đó được bao nhiêu?”

Thanh niên nói: “Khoảng ba vạn vạn ức xe tiền đại đạc”

Ngô Bình hỏi: "Một xe tiền đại đạo là bao nhiêu?”

“Tính như xe ngựa kéo là chừng 50 nghìn tiền đại đạc".

"Hay ghê, tiền các ngươi kiếm được đúng là con số khổng lồ”. Ngô Bình cười lạnh: “Các ngươi đã kiếm được nhiều như thế rồi, tại sao lại bán Nhân tộc cho Dị tộc nữa?”

Thanh niên vội vàng nói: "Từ nay về sau, bọn ta sẽ không dám nữa!" 

Ngô Bình tức giận nói: “Ngươi còn có sau này à? Người đâu, xét nhà!”

Sau một lần thẩm vấn, đám người Hiên Viên gia này không dám giấu giếm nữa. Số tiền làm ăn phi pháp, buôn bán lời bao nhiêu đều khai ra hết.

Chuyện làm ăn của Hiên Viên gia không chỉ dùng thánh thù giao dịch tất cả, mà còn các loại hình thức khác. Ví dụ như là trao đổi vài tư chất nguyên quý hiếm từ Thần tộc, Thần Vương tương và Thần dịch, còn có Tử Thần Tỉnh, Hoàng Thần Tỉnh rất thông dụng ở Thần Tộc và Dị tộc. Bởi vậy có thể thấy được Hiên Viên gia đã chuẩn bị sẵn đưa tất cả gia tộc của mình gia nhập vào Thần tộc, nếu không bọn chúng sẽ không đổi hết Thánh Thù sang sử dụng các tư chất sản của địa bàn Thần tộc.

Trong lúc xét nhà, Lý Thần Đồ cười nói: “Lúc đến đây, Thành Hoàng còn nói Huyền Bắc cứ thích cái nào thì lấy, còn lại đưa vào quốc khố hết”

Ngô Bình cũng không nể nang gì nói: “Ta mượn một ít Thần Vương tương và Thần dịch”

Anh biết những món lấy từ việc xét nhà này, có thể cải thiện cuộc sống cho lê dân bách tính, bồi dưỡng cho thiên tài Nhân tộc. Hiện tại, Tử Thanh vừa mới trở thành Thánh Hoàng, tư chất nguyên vẫn chưa có nhiều. Những tài nguyên này vô cùng tác dụng với nàng ấy.

Vì vậy, Ngô Bình chỉ lấy một trăm vạc Thần Vương tương, ba nghìn vạc Thần dịch và mười tỷ viên Tử Thần 'Tinh. Những món này chỉ là một bộ phận rất ít trong tài sản của Hiên Viên gia.

Còn lại, Lý Thần Đồ sai người kiểm kê và ghi lại số sách. Mấy thứ này đều giao cho Thánh Hoàng, để nàng ấy sắp xếp công dụng.

Buổi chiều, anh lại quay về Đa Bảo các hỏi thăm, mới biết Thăn Vương tương là bảo vật của Thăn tộc, chỉ có tu sĩ từ Đại Thần trở lên mới có thể dùng được, cho nên Nhân tộc không mua được thứ này. Mà ngay cả Thần dịch cũng chỉ có người có quan hệ thuyết thống với Thần tộc, mới sử dụng được.

"Trên thị trường, một giọt Thăn dịch có giá trị một triệu Thánh Thù, vả lại có tiền cũng không mua được bởi nó rất khó mua. Vẽ Tử Thần Tinh, là thứ để Thần tộc tu luyện gì đó.

Lúc này, Hiên Viên Thượng Nhất ở đối diện lại đến tìm Ngô Bình. Gương mặt của hẳn ta đen thui, nhìn chăm chú vào Ngô Bình hỏi: "Lý công tử có liên quan đến chuyện Hiên Viên gia của ta bị tịch thu đúng không?”

Ngô Bình nhìn hắn ta mà hỏi: “Ngươi đoán xem?”

Hiên Viên Thượng Nhất tức giận phun ra ngụm. máu, lạnh lùng nói: “Sao ngươi dám!”

“Chát!”

Ngô Bình tát cho hắn ta một bạt tai lệch mặt, rồi kêu người trói hẳn ta đến cho Lý Thần Đồ để đoàn tụ của cả nhà hắn ta.

Anh rất tò mò về những Thần dịch và Thần Vương tương này làm được cái gì, vì vậy lập tức lấy một giọt Thần dịch ra dùng thử. Thần dịch vừa vào cửa, một nguồn năng lượng sinh động lập tức bản ra nhập vào từng tế bào của Ngô Bình để Nhân Thể có được lực lượng tiến hóa.

Con ngươi của anh sáng lên vui mừng: “Tốt quá rồi! Thần dịch này có thể nuôi dưỡng được một đội quân chiến sĩ có thể chất dũng mãnh. Nhưng mà mấy chục loại dược hiệu của Thăn dịch này có tỉ lệ sử dụng quá thấp, có thể luyện chế với các dược liệu khá để tăng hiệu quả của đan dược lên mấy mười mấy lần".

Thể chất của anh đã rất mạnh, nên Thần dịch hầu như không có hiệu quả với anh. Thế là anh uống một chút Thần Vương tương.

Thần dịch vừa vào miệng, một nguồn năng lượng hung mãnh đánh thẳng vào óc của anh. Sao đó, nguồn lực lượng này bị Dương Thần hấp thụ, các ký hiệu mà Dương Thăn vừa hấp thụ vào lúc trước đột nhiên sáng lên rồi bắn ra ánh sáng nóng bỏng.

Con ngươi của anh sáng lên vui mừng, không ngờ Thần Vương tương có thế thúc giục cho các ký hiệu bộc phá năng luyện nguyên bản của chúng!

Không chỉ như thế, nguồn năng lượng này còn có giúp cho Dương Thần rất lớn, giúp thể xác và tinh thần anh sung mãn hơn.

“Đống Thần dịch này là đồ tốt, xem ra ta phải về một chuyến rồi”.

Anh tìm thấy Lý Thuần Như, lúc này nàng ta đã tu luyện ra Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, khí tức cả cơ thể cũng mạnh lên rất nhiều.

Sau đó, hai người vượt qua Thánh Môn về Đông Hải Tiên Kiếm Môn.

Hai người vừa mới quay về, đã thấy con mãnh thú ba đầu trong biển đang quậy banh trên không trung hải đảo. Bên cạnh, trên các đảo nhỏ đã chất đầy xác người, cư dân trên đảo đều bị mãnh thú giết chết. 

Tất cả cao thủ của Tiên Kiếm Môn đều đã bày ra Kiếm Trận đánh với mấy con mãnh thú đang quậy phá. Nhưng mà, trông họ đã rơi hằng xuống thế yếu rồi.

Lý Thuần Như tức giận nói: "Đám mãnh thú đáng chết này!"

Ngô Bình nói: "Thuần Như, ta sẽ đi đánh với mấy con này.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play