'Trần Hoài Long tựa như không nghe thấy, ông ấy vội vàng đứng dậy, cười ha ha nghênh đón Ngô Bình: Bình à, sao cậu lại có thời gian đến tìm ta? Có phải là hết tiền xài rồi không? Mấy ngày không gặp, sao dáng vẻ của cậu thay đổi thế này? Cũng may là ta nhớ rõ khí tức. của cậu, khí tức của cậu không lừa được ta”.

Ngô Bình cười nói: “Viện trưởng, trước kia tôi dùng diện mạo của người khác, diện mạo hiện tại mới thật sự là tôi”.

Trần Hoài Long vô cùng vui vẻ, nói: “Đúng thế!t Dáng vẻ trước kia của cậu tuy rằng không tồi, nhưng vẫn kém một chút. Bây giờ thì uy phong khí phách, lại không mất đi sự anh tuấn, rất tốt”.

Sau đó ông ấy mới cười hỏi Dược Lão: “Dược lão, ngọn gió nào đưa ông đến đây thế?”

Dược Lão không nói chuyện, mà đưa tay ném Tụ Hiền đan cho Trần Hoài Long.

Trần Hoài Long nhận lấy đan dược, nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, ông ấy lập tức nói với Khương Đông Hải: “Mời thế tử về cho, bổn viện có chuyện quan trọng cần phải xử lý”.

Giọng điệu của Trần Hoài Long có hơi nghiêm túc, khiến cho Khương Đông Hải cảm thấy hoảng sợ, vội vàng đứng dậy vái chào, sau đó đưa người vội vàng lui ra. Đi đến ngoài cửa lớn, Khương Đồng Hải vừa kinh ngạc vừa tức giận, nói: “Tà môn! Viện trưởng Trần Hoài Long vì sao lại khách khí với Ngô Bình như thế?”

Trong đám tùy tùng, có người nói: “Nghe người trong học viện nói, điểm khảo thí khi vào viện của Ngô Bình khá cao”.

“Không đúng!”. Khương Đông Hải lắc đầu: “Nếu chỉ là vì điểm cao thì không có khả năng có đãi ngộ như vậy. Rốt cuộc nguyên nhân là gì?”

Ngay lúc Khương Đông Hải mang theo sự nghỉ ngờ rời đi, Trần Hoài Long đã nhìn chằm chằm vào Tụ Hiền đan, cười to ha ha: “Tụ Hiền Đan! Hơn mười ngàn năm rồi, thế mà các người lại luyện ra được Tụ Hiền đan!”

Dược Lão cười tủm tỉm, nói: “Đây là công lao của Tiểu Bình. Muốn luyện chế loại đan này, không chỉ có pháp bảo Thánh Hoàng, mà còn cần phải có khí vận mạnh mẽ, những chuyện này chỉ có Ngô Bình có thể làm được”.

Trần Hoài Long thu hồi đan dược, vỗ vỗ bả vai Ngô Bình một cách thân thiết: “Tiểu Bình, cậu thật sự không khiến ta và Dược Lão thất vọng, hay lắm, thật tốt! Viên đan dược này, đã thử chưa?”

Dược Lão: “Dư Thần đã uống đan dược, hắn đã bước vào Hiền Cảnh”.

Hai mắt Trần Hoài Long sáng ngời: “Ta nói mà, sao hắn lại đột nhiên đột phá như thế, hóa ra là uống Tụ Hiền đan. Tiểu Bình, Tụ Huyền Đan này, cậu có thể luyện chế bao nhiêu lò một ngày?”

Ngô Bình suy nghĩ, nói: “Nhiều nhất là ba lò, mười hai viên”.

“Được! Cho ta một trăm viên trước! Mỗi viên đan dược, ta trả cậu năm trăm triệu thánh thù. Đương nhiên, số tiền này chỉ là tượng trưng thôi. Sau này, toàn bộ tài nguyên của học viện đều đem cho cậu, cậu yêu cầu thứ gì, chỉ cần đến lấy, không cần phải trả phí sử dụng!” Nói rồi, ông ấy đưa một chiếc chìa khóa hình bán nguyệt giao cho Ngô Bình, cười nói: “Bằng cái chìa khóa này, cậu có thể đi vào kho hàng của học viện bất cứ lúc nào”.

Ngô Bình nhận lấy chìa khóa, cười nói: “Đa tạ viện chủ!”

Trần Hoài Long cười ha ha: “Tiểu Bình, ta thấy cậu đã ngưng tụ Thần Anh, rất nhanh là có thể hình thành Cửu Biến. Chờ sau khi cậu đạt Cửu Biến, ta sẽ cho cậu ra ngoài, trờ thành Thiên Kiêu mà tất cả mọi người trên Thánh Gổ Đại Lục đều biết đến! Chờ thời gian đến rồi, sẽ bước lên con đường của Chúa Tểt”

Ngô Bình gật đầu, nói: “Viện trưởng, tôi có mấy đứa con trai và con gái, tư chất của bọn chúng cũng không tệ lắm, có vài đứa đã mở Thánh Mạch. Tôi hi vọng bọn nó có thể đến học viện để học tập”.

Nghe nói đã mở Thánh Mạch, hai mắt Trần Hoài Long tỏa sáng: “Đến, đến! Cậu yên tâm đi Tiểu Bình, con của cậu, chính là cháu ngoan của lão Trần ta đây, ta nhất định sẽ an bài cho chúng thật tốt!”

Sau khi Ngô Bình và Dược Lão đầu lui ra, ý cười trên mặt Trần Hoài Long vẫn chưa mất đi. Bỗng nhiên, ông ấy nói với không khí: “Dùng Thánh Hoàng Ấn đưa thế tử Khương Đông Hải về Khương gia, trong mười năm không được cho hắn ta ra khỏi cửa! Khương gia hỏi đến thì nói là ta nói!”

'Trong không khí truyền ra một tiếng: “Tuân mệnh”.

Cùng ngày hôm đó, đám người Khương Đông Hải bị đánh bất tỉnh, chờ đến khi hắn tỉnh lại, phát hiện bản thân đã ở trong nhà, hắn vừa kinh ngạc vừa giận dữ, đang muốn dò hỏi, đã bị cha của hắn, gia chủ hiện tại của Khương gia tát một cái.

“Cái tên khốn khiếp! Rốt cuộc là mày đã làm cái gì mà khiến cho Trần viện trưởng dùng Thánh Hoàng Đại Ấn, hạ lệnh cấm túc mày mười năm!”

Gì? Cấm túc mười năm! Khương Đông Hải lập tức †rở nên nóng nảy: “Cha, con không có làm cái gì cả! Trần viện trưởng cũng khách khí với con, trừ...

Nói đến đây, sắc mặt của hắn trở nên khó coi, lẩm bẩm n

“Là hắn, nhất định có liên quan đến hắn! Tên khốn khiếp, rốt cuộc hắn là ai, ta hận hắn!”

Cùng hôm đó, Ngô Bình đưa bốn đứa Lý Dược Sư, Lý Dật, Lý Tinh kiếm, Lý Thái Nhất, đến học viện Kim Long. Dưới sự an bài của viện trưởng, mỗi đứa bái một vị lão sư, trở thành đệ tử của học viện. 

' Mỗi ngày Ngô Bình luyện ba lò đan dược, thời gian còn lại dùng để tu luyện truyền thừa trong người rối mà 'Võ Hoàng để lại.

Tàm ngày sau, anh đã gom đủ một trăm viện Tụ Hiền đan, đem đi giao cho Trần Hoài Long.

Không biết Trần Hoài Long đã dùng thủ đoạn, ông ấy lấy một trăm viên đan dược này, rất nhanh đã thu hút rất nhiều lão sư từ các học viện khác. Hơn nữa, không quá hai ngày, những lão sư đó, tính cả mấy lão sư trẻ tuổi mới tới ở học viện Kim Long đều lần lượt đột phá, đi vào Hiền Giả Cảnh!

 Ngô Bình căn bản không có thời gian nghỉ ngơi, luyện xong một trăm viên Tụ Hiền đan, lại cùng nhau luyện Thánh Kiếp Đan với Dược Lão.

Giống như trước đây, rất nhạnh đã có một đám cao thủ cảnh giới Hiền Vương hội tụ tại học viện Kim Long, á tính cả bản thân học viện Kim Long, đã có hơn một trăm người.

Hơn một trăm người này, cùng lúc đó ăn vào Thánh Kiếp Đan, cuối cùng trong đó có năm mươi chín người thành công bước vào cảnh giới Thánh Nhân! Còn lại thì không đột phá, cũng không bị thương, mà thay vào đó lại mượn Thánh Kiếp để cường hóa thể chất. Nếu bọn họ trải qua Thánh Kiếp lần thứ hai, thì cơ hội đột phá sẽ tăng lên cực đại.

Chuyện học viện Kim Long có thêm năm mươi chín vị Thánh Nhân, tin này vừa được truyền ra, khiến cho cả  thế giới chấn động. Hai vị Chúa Tể lập tức đích thân đến thăm, nội dung cuộc trò chuyện không rõ, nhưng dẫu sao các vị Chúa Tể đều mỉm cười rời đi.

Ngay sau đó, Ngô Bình lại nhận được đơn đặt hàng, Trân Hoài Long nói còn cần một trăm viên Tụ Hiền đan, cùng với một trăm viên Thánh Kiếp Đan.

Ngô Bình cũng không từ chối, thế nhưng kéo dài thời gian cung cấp đến hai tháng. Dẫu sao mỗi ngày đều luyện đan quá mệt mỏi, cũng thật nhàm chán.

'Trần Hoài Long đương nhiên cũng không có ý kiến, chỉ cần có đan dược, thì chờ hai tháng cũng được.

Bốn đứa nhỏ tuy đều đã bái sư, nhưng Ngô Bình vẫn không yên tâm, có thời gian sẽ gọi bọn nhỏ vào truyền †hụ một thân sở học. Thân là truyền nhân của Vương Tọa Kiếm Đạo, hơn nữa còn ngẫu nhiên có được tuyệt học của Võ Hoàng, thực lực của bốn người Lý Dược Sư nhanh chóng tăng lên, tiến triển thần tốc.

Cứ như vậy, Ngô Bình một bên luyện đan, một bên dạy con, chớp mắt đã là bảy ngày. Trong một ngày, anh cảm nhận Cấm Ky Thần Anh đã viên mãn, lập tức bắt đầu đánh sâu vào Tiểu Thần Kiếp.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play