Ngô Bình gật gật đầu, nói: “Chờ tôi khoẻ hơn một chút thì chúng ta đi thành Tinh Nguyệt”.   

             Liễu Mị lắp bắp kinh hãi: “Anh Bình, anh còn yếu như vậy, sao lại còn phải đi về đó?”   

             Ngô Bình: “Tôi muốn nhân cơ hội này đuổi tộc Đầu Hổ đi. Nếu bọn họ không đi, tôi sẽ giết sạch hết tộc Đầu Hổ bọn họ!”   

             Thanh Ngưu nói: “Công tử, cậu có nghĩ đến sau khi đoạt được thành Tinh Nguyệt rồi, sẽ do ai toạ trấn không?”   

             Ngô Bình suy tư một lát, nói: “Tôi thật sự không thể toạ trấn ở thành Tinh Nguyệt quá lâu. Thế nhưng tôi có thể bày ra Cấm Kỵ Sát Trận ở đây. Sát trận này thì chỉ có Nhân Tộc mới có thể đi vào, nếu là dị tộc thì sẽ diệt sạch toàn bộ!”   

             Hai mắt Thanh Ngưu sáng ngời: “Công tử có được Nhân Tộc Cấm Kỵ, đúng là có thể bày được Cấm Kỵ Sát Trận như thế!”   

             Ngô Bình: “Vạn Kiếm Tổ Sư tặng tôi ba lá bùa Vạn Kiếm Trảm Sát, tôi có thể mượn sức mạnh của ba lá bùa này, bày ra Vạn Kiếm Sát Trận, từ đó tăng lên uy lực của Cấm Trận”.   

             Liễu Mị không hiểu nhiều về Cấm Kỵ Sát Trận, cô hỏi: “Anh Bình, sau khi bày đại trận ra, có phải sẽ yếu dần theo thời gian hay không?”   

             Ngô Bình cười nói: “Đại Trận Cấm Kỵ không giống với trận pháp bình thường, một khi Đại Trận Cấm Kỵ được bày ra thì nơi đó sẽ là Cấm Kỵ, ngược lại lại tẩm bổ cho bản thân trận pháp. Nói cách khác, Đại Trận Cấm Kỵ tồn tại càng lâu thì uy lực càng mạnh!”   

             Liễu Mị vô cùng kinh ngạc: “Hoá ra còn có thể như thế!”   

             Thanh Ngưu: “Nếu thời gian đủ lâu, thì uy lực của Đại Trận Cấm Kỵ sẽ tăng lên vô hạn cho đến khi nó lột xác”.   

             Ngô Bình gật đầu: “Không sai. Ngay cả ba lá bùa Vạn Kiếm Trảm Sát cũng có thể được tẩm bổ, không ngừng mạnh lên, đây là chỗ huyền diệu của Đại Trận Cấm Kỵ”.    

             Ngô Bình nghỉ ngơi chỉnh đốn ở trấn nhỏ nửa ngày, chờ khi thực lực khôi phục được một chút thì lại xuất hiện ở thành Tinh Nguyệt một lần nữa.   

             Lúc này, cậu đang bay lơ lửng trên đầu tường, lạnh giọng nói: “Tộc Đầu Hổ nghe đây! Hạn cho các người trong một canh giờ đi ra khỏi vạn dặm thành Tinh Nguyệt! Nếu không làm theo, ta sẽ tiêu diệt tộc Đầu Hổ!”   

             Giọng nói của Ngô Bình tràn ngập sát khí. Có một số cao thủ có thực lực chỉ sau Hổ Tương không phục, phóng ra địch ý.   

             Năm giác quan của Ngô Bình nhạy bén, lập tức thi triển Cấm Thần thứ hai. Cấm Thần này có một loại năng lực đặc thù, vô song quyết đấu!   

             Cấm Thần trợn mắt, bắn ra hai đường kin quang, bao lấy một cao thủ của tộc Đầu Hổ.   

             Trong đầu đối phương vang lên một giọng nói máy móc lạnh lùng: “Khóa mục tiêu, vô song quyết đấu!”   

             Tên cao thủ của tộc Đầu Hổ biến sắc, vừa muốn há miệng, thực lực của hắn ta đã bị áp chế đến ngang với Ngô Bình, cũng chính là cấp Nguyên Anh sơ kỳ.   

             Sau đó, hắn ta lập tức nhìn thấy một đường kiếm quang bay đến, hoàn toàn không kịp phản ứng thì đầu đã bay lên, trong nháy mắt đã bị chém chết!   

             “Còn ai không phục?”. Khí tức của Ngô Bình càng khiến cho người ta sợ hãi thêm, Khí Tức Cấm Kỵ được mở ra toàn bộ, áp chế tộc Đầu Hổ!   

             Ai lại muốn đi tìm chết? Những người khác đều cúi đầu.   

             Một lát sau, một người cấp trên của tộc Đầu Hổ lớn tiếng nói: “Thiên Kiêu Nhân Tộc, bọn ta tình nguyện chịu thua, nhưng mong cho bọn ta thêm chút thời gian”.   

             Ngô Bình: “Tất cả các vật trong thành, bao gồm cả nô lệ, các người không thể mang đi. Thời gian vẫn như cũ, một canh giờ!”   

             Vị cấp trên của tộc Đầu Hổ tức giận nói: “Thiên Kiêu Nhân Tộc, đừng có khinh tộc ta quá đáng! Tộc của ta có hơn mấy triệu tộc nhân tại đây!”   

             Trên mặt Ngô Bình không có biểu cảm gì, vung tay lên, một lá bùa Vạn Kiếm Trảm Sát xuất hiện trong không trung.   

             Lá bùa này do chính Vạn Kiếm Tổ Sư ban tặng, lập tức phong ra Khí Tức Hỗn Độn, khí tức này mạnh mẽ, giống như uy áp của chúa tể!   

             “Uy áp của Chúa Tể!”. Cấp trên của tộc Đầu Hổ biến sắc, rầm một tiếng lập tức quỳ xuống, run rẩy nói: “Bọn ta lập tức rút lui khỏi tòa thành này!”  

             Ngô Bình lạnh lùng nói: “Nhẫn trữ vật của các người đều phải để lại hết, không được mang đi bất kỳ cái nào! Nếu không, ta sẽ kích hoạt lá bùa này, diệt toàn tộc các người!”   

             Đối mặt với thực lực tuyệt đối ở trước mặt, tộc Đầu Hổ lựa chọn phục tùng, bọn họ rời khỏi cửa thành theo thứ tự, mỗi người khi rời đi đều sẽ giao ra nhẫn trữ vật của mình.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play