Vụ Ảnh Kiếm Quyết là một bộ kiếm thuật, nó là kỹ năng giết người nổi danh của Vạn Kiếm Tổ Sư thời còn trẻ, kiếm quang thi triển ra hóa thành ánh sương mù, tuyệt không thể tả, khó mà phòng được.

Ngô Bình lấy Bạch Hổ Tiên Kiếm ra, thân hình nhoáng lên, chung quanh đã có sương mù bốc lên, giấu giếm sát khí bên trong sương mù, sương mù ngưng tụ thành từng bóng thích khách màu đen, đi theo đội hình!

Vạn Kiếm Tổ Sư gật đầu: “Không tồi! Cậu học kiếm quyết còn cao minh hơn cả ta, chuyện này có nghĩa cậu đã thêm vào đồ của chính mình”.

Sau đó, Vạn Kiếm Tổ Sư lại hỏi thêm một số chỗ khó, Ngô Bình đều có thể làm được hết, thậm chí còn làm tốt hơn cả Vạn Kiếm Tổ Sư lúc còn trẻ.

Sao khi hỏi mười lần, Vạn Kiếm Tổ Sư vô cùng vừa lòng, cười nói: “Hậu sinh, cậu đã có được toàn bộ truyền thừa của tal”

Dứt lời, trước mặt Ngô Bình xuất hiện một cái bảo rương vàng kim, Vạn Kiếm Tổ Sư nói: “Bên trong bảo. rương, có ba vạn kiếm trảm sát phù, ba vạn kiếm độn phù, còn có một pháp chỉ. Bên trên pháp chỉ, cậu có thể viết lên bất kỳ yêu cầu gì, sau khi thả ra, yêu cầu sẽ được thực hiện ngay lập tức. Trừ cái này ra, bên trong rương còn có năm tỷ kho phiếu, hy vọng cậu sớm thành tàu, đi Hỗn Độn Giới tìm ta”.

Ngô Bình thi lễ: “Tạ tổ sư!” 

Bóng dáng của Vạn Kiếm Tổ Sư biến mất, Ngô Bình thu lại cái rương, nhìn thoáng qua, rồi bỏ vào nhẫn trữ vật của mình.

Lúc này, cậu đã vào nơi này được hơn nửa ngày, cậu đẩy cửa bước ra.

Vừa ra khỏi cửa, lập tức nhìn thấy đối diện cây cầu nhỏ đang có hơn mười vị trưởng lão kiếm đường, đều là cường giả ở cấp Kiếm Tôn.

Hồng Liên Kiếm Tôn cười nói: “Ngô Bình, sao rồi?”

Ngô Bình đưa cái bảo rương vàng kim ra, cười nói: “Tổ sư trò chuyện với tôi rất nhiều, cũng ban cái bảo rương này cho tôi, còn khen tôi”.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, xưa nay những người tiến vào Huyền Quang Các chưa bao giờ nhìn thấy được bóng dáng của tổ sư, chỉ có thể nghe được giọng nói. Hơn nữa, Vạn Kiếm Tổ Sư căn bản cũng không nói chuyện phiếm với bọn họ, càng đừng nói là ban cho bảo rương!

“Đây là... Rương bảo vật màu vàng! Chỉ có người hiểu được toàn bộ truyền thừa mới có thể có được Rương bảo vật màu vàng!”. Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Cung chủ, cậu đã hiểu toàn bộ truyền thừa của tổ sư?”, Ngô Thanh Phong run giọng hỏi.

Ngô Bình gật đầu: “Cũng may lúc trẻ tổ sư đã học được những chuyện không quá thâm sâu, may mắn có thể lĩnh ngộ được”.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Hồng Liên Kiếm Tôn cười nói: “Không hổ là người được Vương Tọa Kiếm Đạo lựa chọn, chúc mừng”.

Ngô Bình ôm quyền với mọi người, sau đó cầm đi khen thường của đệ tử Huyền Quang, năm trăm triệu kho phiếu. Hơn nữa, Vạn Kiếm Tổ Sư còn đưa cho cậu năm tỷ kho phiếu, trong tay cậu có năm tỷ năm triệu kho phiếu.

Tin tức nhanh chóng truyền đi, nhưng Ngô Bình lại lặng yên rời đi, mang theo kho phiếu đi Tiên Khố. Cậu phải dùng kho phiếu trong tay, đổi một chút đồ để đến Thánh Gổ Đại Lục tiến hành giao dịch.

Những kho phiếu mà cậu sở hữu, đều có mệnh giá một nghìn, một kho phiếu tương đương với bốn triệu tám trăm nghìn tiền đại đạo. Hơn nữa, đồ vật trong Tiên Khố. có giá thấp hơn so với ngoại giới, cho nên, có số kho phiếu này, có thể mua được lượng lớn thứ tốt.

Cậu bắt đầu mua Kim Cang Hộ Thân Phù, Thế Thân Phù, Phi Kiếm Phù, Phù Chữa Thương vân vân bên trong kho, cũng mua một ít phi kiếm, pháp bảo, các thứ linh tỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play