Khi cậu tu luyện Vô Lượng Kiếm Cung, đã ngưng tụ vô số pháp trận, cho nên có thể dung hợp bất kỳ kiếm pháp và chiêu thức gì vào bên trong Vô Lượng Kiếm Cung, bao gồm cả Tuyệt Thế Nhất Kiếm mà cậu đang thi triển.

Chiêu này ở trong Vô Lượng Kiếm Kinh có một cái tên, gọi là Vô Lượng Kiếm Vũ. Có kiếm quang vô tận không ngừng rơi xuống, mỗi một đường kiếm quang đều. mang theo uy lực bất phàm. Sau khi dung nhập vào. Tuyệt Thế nhất kiếm thì uy lực một kích lại càng thêm khủng bố.

Hàng tỷ kiếm quang rơi xuống, Tuyệt Thiên Tứ chịu áp lực rất lớn, đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cái lồng do kiếm quang ngưng tụ lại, chặn lại mưa kiếm.

Tuy nhiên, chưa đến ba giây, lồng hào quang đã bị dập nát, có vô số kiếm quang chém xuống, trên đồ trang sức của hắn, lập tức xuất hiện vô số vệt máu, kiếm  quang sắc bén không tưởng, xuyên qua thân thể của hắn rồi đâm vào mặt đất.

Tuyệt Thế Nhất Kiếm này dung nhập với vài thủ đoạn lợi hại của Ngô Bình, ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng không thể nào chịu nổi, huống chỉ là Tuyệt Thiên Tứ?

Kiếm quang rơi xuống, Tuyệt Thiên Tứ cũng chậm rãi quỳ trên mặt đất, hắn đã không còn hình người, quần áo. đều bị cắt thành mảnh nhỏ, xương cũng bị cắt đến chỉ còn chút tàn cốt và chút máu thịt ở trên trùng.

Nhìn thấy một thế hệ thiên kiêu lại có kết cục như: vậy, Tuyệt Quân phát ra một tiếng kêu thảm, ông ta nhào đến chỗ võ đài, lại bị mấy đường kiếm quang ngăn lại. Người ra tay, là sáu vị gia chủ của đại thế gia, cùng với Hồng Liên Kiếm Tôn và các cường giả xung quanh.

“Không còn kịp nữa rồi”. Tuyệt Thiên Niên thở dài một tiếng, trận võ đài là một canh bạc lớn. Đánh cược thẳng thì nhà họ Tuyệt không chỉ có Thất Tuyệt Thiên 'Thư mà còn có thêm một Vương Tọa Kiếm Đạo, tương. lai nhất định có thể trở thành thế gia đệ nhất vạn kiếm tiên giới. Đáng tiếc, bọn họ thua cược!

Tuy rằng chỉ còn tàn cốt, Tuyệt Thiên Tứ lại không chết, hắn dùng đôi mắt không có tròng nhìn Ngô Bình, như đang hy vọng cậu động thủ nhanh chóng một chút.

Ngô Bình không đuổi tận giết tuyệt, nói: “Anh cũng là tuyệt thế thiên kiêu của Chí Tôn Kiếm Đường, giết đi thì đáng tiếc. Hôm nay tôi tha cho anh một mạng”. 

Tuyệt Thiên Niên nghe như thế, lúc này mới bay xuống sân, vung tay lên, một luồng sáng xanh bao lấy Tuyệt Thiên Tứ, đưa về nhà họ Tuyệt. Sau đó, ông ta lấy ra một quyển sách cổ bình thường, đưa hai tay cho Ngô Bình, nói: “Ngô công tử, đây là Thất Tuyệt Thiên Thư!”

Ngô Bình đưa hai tay ra tiếp nhận Thất Tuyệt Thiên Thư, nói: “Tuyệt tiền bối, nghe nói Thiên Thư được hình thành từ trong thiên địa?”

Tuyệt Thiên Niên lắc đầu: “Thất Tuyệt Thiên Thư là quyển sách được viết bởi bảy vị cao nhân tuyệt thế, trên có bảy điều hiểu biết vê Thiên Đạo của bọn bọ. Thứ bọn họ hiểu được không phải là chiêu thức, không phải thần thông mà là hạt giống của tân Thiên Đạo, có tác dụng phi thường đối với người tu đạo. Nếu có thể hiểu được một loại, thì tương lai có thể sáng tạo ra được một loại Thiên Đạo mới!”

“Thì ra là thế”. Ngô Bình hỏi: “Tiền bối đã tìm hiểu được bao nhiêu rồi?”

Tuyệt Thiên Niên: “Ta chỉ tìm hiểu một loại, còn một loại khác chỉ hiểu sơ lược. Thất Tuyệt Thiên Thư chỉ có người có đại khí vận mới có thể tìm hiểu, lấy tư chất và khí vận của ta, chỉ có thể tìm hiểu được một loại, loại thứ hai vĩnh viễn không thể nào tìm hiểu hoàn toàn”.

Ngô Bình gật đầu: “Vãn bối sẽ nhận lấy Thất Tuyệt Thiên Thư. Sau này, ân oán của nhà họ Tuyệt và Vô Lượng Kiếm Cung được xoá bỏ hết”.

Tuyệt Thiên Niên: “Ngô công tử tha cho Thiên Tứ một mạng, ân tình này nhà họ Tuyệt ta sẽ nhớ kỹ”.

Ngô Bình nói: “Nói như thế nào cũng đều là tu sĩ Chí 'Tôn Kiếm Đường, chút chuyện nhỏ này không tính là gì. Thế nhưng, nhà họ Tuyệt vẫn nên giao ra hung thủ Tuyệt Thiên Thành”.

Tuyệt Thiên Niên vui vẻ nói: “Đương nhiên”.

Sự việc kết thúc, Ngô Bình trở lại Tử Long Phong nghỉ ngơi một lát.

Mấy vị sư tôn và Hồng Liên Kiếm Tôn đều ở Tử Long Phong, đang tán gẫu, Thẩm Huyền Tông nhắc đến, yêu cầu thu thêm mấy vị đệ tử thiên tài để bồi dưỡng thêm, để đặt nền móng sau này cho việc thành lập môn phái.

Nhắc đến đệ tử thiên tài, Ngô Bình nghĩ đến Tô. Thanh Quả. Tư chất của Tô Thanh Quả hoàn mỹ, nhưng vì thế mà ông trời đố ky, thay đổi thể chất của cô, khiến cô không thể hoàn mỹ được như vậy. Nhưng cho dù có là như thế, tư chất của Tô Thanh Quả vẫn khủng bố vô cùng, dẫu sao cô cũng là một người gần như hoàn mỹ.

“Sư tôn, con muốn đi gặp một người. Nếu cô ấy đồng ý tu hành, con sẽ đưa cô ấy gặp sư tôn”.

Thẩm Huyền Tông hứng thú, hỏi cậu : “Hở, là người thế nào?”

“Một nữ sinh, trạc tuổi con, thể chất hoàn mỹ, thần hồn hoàn mỹ, đến dung mạo cũng hoàn mỹ. Thế nhưng, lúc trước con có thoáng thay đổi thể chất của cô ấy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play