Ngô Bình nói: “Hết cách rồi, tôi phải về thi”. Mặt Tra Thanh Tuyền lạnh tanh, anh ta nói: “Cuộc thi
hôm nay phải đăng ký trước, cậu đi đăng ký trước đi”.
Ngô Bình: “Ồ, vậy tôi chỉ có thể dùng đến đặc quyền thôi”.
'Tra Thanh Tuyền chau mày: “Cậu có đặc quyền gì?”
Ngô Bình: “Theo pháp luật Đại Hạ, quý tộc có quyền ưu tiên”.
'Tra Thanh Tuyền nhìn cậu chằm chằm: “Cậu là quý tộc sao?”
Ngô Bình: “Tôi có một huân chương Thần Long, tự nhiên sẽ thành quý tộc”.
'Tố Văn Tương cười, nói: “Ngô Bình, mau qua tham gia thi đi”.
Cậu đến địa điểm thi thì phát hiện Dương Quốc Hào. và Từ Văn Hổ đang ở cách đó không xa, họ cũng tham gia thi.
'Tố Văn Tương nói: “Ngô Bình, thi giả chiến rất khắc nghiệt, cậu phải chuẩn bị kỹ”.
Thời gian thi kéo dài đến một tiếng rưỡi, sau khi Ngô Bình vào chiến trường hư không thì lập tức bắt nhịp. chiến đấu.
Nội dung thi là Ngô Bình phải dẫn dắt năm mươi ngàn quân, chiến đấu với một trăm ngàn đại quân của
quân địch ở bên ngoài. Chiến thuật của Ngô Bình rất cao minh, cậu dẫn dụ mười ngàn quân địch ra và tiêu diệt trước, sau đó lại dùng cách tương tự, từ từ vắt kiệt sức. của đối phương. Chưa đến năm mươi phút, cuộc chiến đã kết thúc, Ngô Bình tiêu diệt thành công hơn bốn mươi ngàn quân địch, số còn lại đã không còn sức chống trả.
So với cậu, thành tích tốt nhất của những học viên khác cũng phải dùng đến một tiếng ba mươi mấy phút mới tiêu diệt được quân địch, kém Ngô Bình đến ba mươi phút. Hơn nữa, quân của Ngô Bình chỉ thương vong hơn ba trăm người, còn đối phương thì thương vong đến hơn mười hai ngàn người, thắng thua rất rõ ràng.
Cuộc thi kết thúc, hệ thống lập tức báo thành tích, thành tích của Ngô Bình là cấp S++, ngoài cậu ra, thành tích tốt nhất cũng chỉ đến cấp A-, không thể nào so sánh được.
Tra Thanh Tuyền ra khỏi trường thi thì lạnh lùng nói: “Ngô Bình, cậu đi theo tôi”.
Ngô Bình đi theo Tra Thanh Tuyền đến văn phòng của anh ta, thái độ của Tra Thanh Tuyền xoay chuyển một trăm tám mươi độ, anh ta cười, nói: “Hôm nay cậu biểu hiện rất tốt, tổng kết với thành tích trước đây của cậu, tôi quyết định để cậu tốt nghiệp sớm”.
Ngô Bình rất bất ngờ, cậu không nghĩ rằng Tra Thanh Tuyền lại giúp đỡ mình, nhưng tại sao anh ta lại làm như thế.
Cậu nói với vẻ điềm tĩnh: “Cảm ơn, có thể tốt nghiệp sớm thì ai cũng đỡ việc”.
Tra Thanh Tuyền: “Tôi cũng chỉ nể mặt Đông Vương thôi, dù sao thì cậu cũng là người được ông ấy giới thiệu vào”.
Anh ta gọi Tố Văn Tương đến, nói: “Cô Tố, chương trình đã hoàn thành, cô giúp Ngô Bình làm thủ tục tốt nghiệp đi”.
Mặc dù không biết mục đích của Tra Thanh Tuyền là gì nhưng có thể sớm rời khỏi nơi này cũng không phải chuyện xấu, Ngô Bình đồng ý ngay rồi đi theo Tố Văn Tương làm thủ tục tốt nghiệp.
Sau khi đi qua hai chỗ, cậu lấy được bằng tốt nghiệp, với thân phận là học sĩ ngũ tinh. Bất kể ở đâu, học sĩ ngũ tinh ít nhất cũng phải làm từ đô thống trở lên. Đương nhiên, trước khi chính thức trở thành đô thống, cậu cần phải rèn luyện một thời gian.
Ngô Bình lấy được bằng tốt nghiệp thì gọi Dương Quốc Hào và Từ Văn Hổ đến, định ra ngoài ăn bữa cơm chia tay. Tuy họ không quá thân thiết nhưng dù gì cũng là bạn học, vì vậy Ngô Bình đã mời họ đến Đại Đô Hội, để họ chơi thả ga.
Đại Đô Hội có rất nhiêu chỗ ăn cơm, hơn nữa đều là do siêu đầu bếp đích thân làm. Mấy người họ đến một tửu lầu tên là Vấn Tiên Lầu, gọi loại rượu ngon nhất.
Món ăn được dọn lên, rượu được rót đây, Ngô Bình uống hết mình với bạn học. Sau vài ly, cậu kể việc Tra Thanh Tuyền giúp mình tốt nghiệp sớm.
Dương Quốc Hào nghe xong thì rất ngạc nhiên, nói: “Đại ca, con người Tra Thanh Tuyền rất thanh cao, thường rất lạnh lùng với bọn này, tôi thấy anh ta vốn dĩ chẳng xem chúng tôi ra gì”.