Thiết Đường gật đầu: “Đúng vậy”.
“Cảnh giới Tôi Thể trước đây của ông tu luyện thế nào?”
Thiết Đường nối: “Tôi thể của tại hạ, miễn cưỡng cũng đến luyện tủy, nhưng chỉ mới nhập môn mà thôi”.
Ngô Bình: “Ông không tu luyện đến Thiên Địa Tỉnh Luyện sao?”
Thiết Đường ngây người, sau đó cười khổ: “Tôi thể tầng mười - Thiên Địa Tinh Luyện, đó là cảnh giới trong truyền thuyết, sao tôi đạt đến đó được? Thật ra đa số mọi người cũng chỉ có thể đạt đến luyện tủy, sau đó luyện khiếu là một nấc thang khổng lồ, hơn chín mươi phần trăm người đều không bước qua được. Mà trong khi luyện khiếu, có người chỉ luyện hai ba khiếu, còn có người luyện năm sáu khiếu, khác biết rất lớn. Còn về Tiểu Luyện Hình, trong một trăm tu sĩ luyện khí thì cũng chưa chắc có được một người làm được”.
Ngô Bình: “Tôi Thể không tu luyện tốt sẽ không ảnh hưởng đến Luyện Khí phía sau sao?”
Thiết Đường: “Đương nhiên có ảnh hưởng, nhưng cũng không còn cách nào. Dù sao luyện khí có thể hấp thụ được linh khí đất trời, hiệu quả tu hành tốt hơn. Mà Tôi Thể thì quá khó, cần có các loại bảo vật thiên tài, còn phải có phương pháp. Luyện Khí đặc biệt, nhân vật nhỏ bé như tôi sao có thể làm được? Cho nên sau khi tôi luyện tủy xong, thì lập tức bắt tay vào luyện khí, nhưng may mắn tôi cũng không tệ, vậy mà tôi cũng đột phá rồi”.
Ngô Bình: “Các cao thủ Luyện Khí ở Trung Châu, ông đều biết hết sao?”
Thiết Đường: “Chỉ cần thường ra ngoài hoạt động thì cơ bản tôi đều từng gặp, dù sao mọi người cũng trong một giới, thi thoảng cũng sẽ chạm mặt”.
Ngô Bình hỏi ông ta cao thủ Luyện Khí có thực lực mạnh nhất ở Trung Châu là ai, Thiết Đường ngẫm nghĩ rồi nói: “Luyện Khí mạnh nhất Trung Châu, chắc là Ngu Thế Hào, người này đã đạt đến luyện khí tầng tám - cảnh giới Huyền Môn. Nhưng Trung Châu còn có ba cao thủ Bí Cảnh, thực lực của bọn họ càng lợi hại khó đoán, Ngu Thế Hào cũng cũng không thể so với bọn họ”.
Ngô Bình: “Ồ, còn có ba cao thủ Bí Cảnh”.
Thiết Đường: “Ba người này lần lượt trấn thủ một phương, đều là một vùng rộng lớn. Nhưng cao. thủ Bí Cảnh bình thường không quan tâm đến chuyện bên ngoài, phần lớn tinh lực bọn họ đều tập trung tu luyện”.
Nói chuyện với Thiết Đường chừng mười phút, Ngô Bình cũng hiểu được đại khái tình hình giới tu hành Trung Châu hiện tại.
Thấy thời gian cũng đã muộn, cậu để Thiết Đường rời đi, như trước quay về trường huấn luyện.
Đội trưởng nói, ngày mốt đi Minh Châu đấu với trường trung học số 1 Minh Châu, hai ngày nay phải tập luyện thêm. Còn nói nếu trận này thắng thì có thể lấy được quyền bước vào thi đấu bóng rổ trung học toàn tỉnh.
Trước đó, trường số 1 Minh Châu đã tiến hành thi đấu các trận sân chủ sân khách với các trường cấp ba khác, kết quả không lý tưởng mấy. Vì vậy, trận đấu với trường số 1 Minh Châu rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến chuyện trường số 1 Trung Châu có thể tham gia thi đấu tỉnh được hay không.
Trải qua huấn luyện trong thời gian này, huấn luyện viên đã thiết kế một bộ kế hoạch cho Ngô Bình, không cho Ngô Bình vị trí cố định, mà để mặc cậu phát huy trên sân. Cậu có thể đổi thành trung phong, tiền phong, hậu vệ bất cứ lúc nào mà tất cả mọi người đều sẽ phối hợp.
Sở dĩ làm như vậy là vì Ngô Bình có năng lực quá mạnh, dù là ba điểm, ngay dưới rổ bóng, cắt bóng, đối kháng, năng lực Ngô Bình đều rất mạnh. Đội trưởng là trung phong đấu một một với cậu cũng đấu đến hậm hực, hoàn toàn không phải đối thủ của cậu.
Thậm chí, cho dù ba, bốn người đồng thời ngăn cản cậu thì cũng rất khó phòng vệ tốt, cậu dùng hết mọi động tác dẫn bóng cơ bản, giống như ma thuật vậy, không thể phòng bị được.
Huấn luyện kết thúc là ba giờ rưỡi chiều. Cậu vừa huấn luyện xong, có thể nghỉ ngơi một thời gian, cũng có thể không cần lên tiết chiều, vì thế cầu bèn rời khỏi trường, gọi xe đi đến một cửa hàng xe ô tô gần đó.
Chiếc taxi của bổ cũng đã đi được bảy năm rồi, quãng đường gần cả triệu cây số, mẹ cũng có bằng lái, chỉ là vẫn chưa từng có xe riêng của mình. Cho nên cậu quyết định mua cho bố mẹ một chiếc xe.
Xe hơi bây giờ, xe chạy bằng điện đã thành trào. lưu, sạc đầy một lần có thể chạy hơn hai nghìn cây số, tính năng gia tốc cũng mạnh.