Chương 562
Ngô Bình xua tay: “Anh không sao, luyện công nên mệt thôi”.
“À mà Tiểu Mi, em đã nghĩ xong chuyện vào trường đại học nào chưa?”
Ngô Mi cười đáp: “Em nghe theo anh ạ”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Em giỏi Toán, thế thì học Hoa Thanh đi”.
Ngô Mi trả lời: “Vâng, vậy em vào Hoa Thanh ạ”.
Ăn được nửa bữa thì Hàn Bạch gọi đến. Phía anh ta, chuyện điều tra đã có tiến triển.
“Sở trưởng Hàn có tin tức gì sao?”
“Cậu thật không may, tên buôn người ấy đã chết rồi, manh mối bị đứt đoạn”, Hàn Bạch nói.
Ngô Bình hỏi: “Không có lấy một manh mối nào ư?”
Hàn Bạch đáp: “Có điều nhà họ Ngô có cung cấp một số thông tin. Lúc mới đến nhà họ Ngô, Ngô Chấn Đông nói tiếng Vân Đông, nên có lẽ ông ấy là người Vân Đông”.
“Vậy mẩu tin tìm người thân thì sao?”
“Anh cũng kiểm tra rồi, mẩu tin này đã có vào năm Internet bắt đầu phổ biến trong nước. Người đăng tin tìm người thân là nhà họ Lý ở Vân Đông. Nhà họ Lý là một gia tộc lớn cực kỳ giàu có, ‘Bắc – Tô, Nam – Lý’ chính là từ chỉ gia đình họ và nhà họ Tô của Hải Thành”.
“Cụ thể là Lý Vân Đẩu của viện Bắc nhà họ Lý. Lý Vân Đẩu là người có tiếng nói quyết định của viện Bắc nhà họ Lý, sở hữu tài sản mấy trăm tỷ, chủ yếu phụ trách chuyện làm ăn ở vùng Nam Dương”.
Ngô Bình đáp: “Được. Sở trưởng Hàn vất vả rồi. Phiền anh gửi thông tin của Lý Vân Đẩu cho tôi nhé. Tôi sẽ đích thân đến Vân Đông một chuyến khi có thời gian”.
Hàn Bạch nói: “Cậu khách sáo quá”.
Cúp máy rồi, anh mới kể lại cho Trương Lệ nghe. Trương Lệ hỏi: “Con tính điều tra thế nào, đến thẳng đó để hỏi người ta sao?”
Ngô Bình trả lời: “Bây giờ có ADN mà ạ? Làm xét nghiệm là biết thôi. Mẹ đừng lo, con nhất định sẽ tra ra chuyện của bố”.
Ăn sáng xong, anh tạm biệt người nhà rồi đến văn phòng tỉnh.
Chuyến đi lần này, anh có rất nhiều chuyện phải làm, bao gồm chuyện gặp mặt Đường Tử Di, hỗ trợ Chu Thanh Nghiê làm từ thiện, rồi chuyện Lý Quảng Long mở nhà máy dược phẩm, và đi gặp cô cả Đường Môn nữa.
Anh lái chiếc số 8 của mình vào đường cao tốc, chạy nhanh đến mức chưa đầy một giờ đã đến tỉnh lỵ.
Hiện giờ Đường Tử Di đang ở một nhà máy sản xuất bán dẫn của tỉnh K, được người phụ trách nhà máy dẫn đi tham quan công nghệ sản xuất của nhà máy.
Nửa giờ sau, anh đã đến nhà máy nhờ sự hướng dẫn của người phụ trách.
Đường Tử Di giới thiệu với mọi người: “Tổng giám đốc Chu, vị này là anh Ngô, thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn chúng tôi”.
Một người đàn ông ngoài bốn mươi vội vàng giơ hai tay ra: “Xin chào, tôi là Chu Hướng Khoa”.
Đường Tử Di nói: “Tổng giám đốc Chu đây đã tham gia sâu vào lĩnh vực bán dẫn hơn mười năm, từng là tổng giám đốc khu vực châu Á của nơi sản xuất chất bán dẫn lớn nhất thế giới. Không chỉ xuất sắc trong quản lý, kỹ thuật của tổng giám đốc Chu cũng giỏi cực kỳ. Ba năm trước, tổng giám đốc Chu đã thành lập nhà máy chuyên sản xuất bộ nhớ flash, với sản lượng hằng năm là mười triệu chiếc, giá trị sản lượng hơn hai tỷ”.