“Được!”

Uỳnh!

Một nằm đấm bay ra, số 176 đã bị đánh bay, cơ thể nát bét, bị thương rất nặng.

Ngô Bình ra tay quá nhanh, gần như chỉ mất một đến hai chiêu là có thể giải quyết được một vòng đấu. Anh nhảy †ừ cột này sang cột khác, mỗi khi đánh bại một người, con số trên tay trái của anh lại tăng thêm ba điểm.

Lúc trước ở đây có 300 người, nhưng giờ hầu hết đã bị thương hoặc bỏ mạng, số người còn trụ lại ngày một ít. Khi Ngô Bình khiêu chiến người thứ 100 thì chỉ còn hơn chục. người trên quảng trường này đang chiến đấu thôi.

Số người ít dần, khi Ngô Bình khiêu chiến đến người thứ 120 thì không còn ai để đánh nữa rồi, đa phần họ đều đã bị khiêu chiến hoặc bị thương.

Một trong các quy tắc của vòng tuyển chọn là người đã bị thương có thể từ chối khiêu chiến của người khác, cũng có thể từ bỏ trận đấu.

Sở dĩ tình trạng này xuất hiện cũng là có liên quan đến Ngô Bình, thực lực của anh quá mạnh, hơn nữa lại hạ gục đối thủ quá nhanh. Những người bị anh đánh bại đều có thực lực tương đối mạnh, vậy mà họ cũng đã bị giảm thực lực chiến đấu nên vòng tuyển chọn mới kết thúc sớm hơn.

Lúc này có một tiếng chuông vang lên tuyên bố vòng tuyển chọn kết thúc, điểm của Ngô Bình là cao nhất, tổng là 362 điểm. Người thứ hai kém anh rất xa, chỉ có 205 điểm còn người thứ ba là 187 điểm.

Vì thế, Ngô Bình đã thành công tiến vào tốp mười, sau đó vô vàn tia sáng chiếu xuống, tất cả những người bị chết, bị thương hoặc không lọt vào tốp mười đều biến mất trước mặt bọn họ.

Chỉ còn mười người ở lại, đó chính là tốp mười của vòng tuyển chọn, sau đó lại có một giọng nói vang lên.

“Người đứng đầu sẽ nhận được hai cơ hội khiêu chiến tốp 300 trên bảng Tiểu Tiên, đồng thời có phần thưởng khiêu chiến nhân đôi”.

“Người thứ hai và thứ ba cũng nhận được một cơ hội khiêu chiến tốp 300 của bảng Tiểu Tiên và phần thưởng khiêu chiến nhân đôï”.

“Người thứ tư đến người thứ mười nhận được một cơ hội khiêu chiến tốp 300 trên bảng Tiểu Tiên".

Ngô Bình không ngờ mình có đến hai cơ hội, hơn nữa còn có phần thưởng khiêu chiến nhân đôi.

Uỳnh!

Một tấm bảng to oành màu vàng rơi từ trên cao xuống, tấm bảng này cao vạn trượng, rộng 3000 trượng, bên trên có tên của 500 người người được viết bằng chữ vàng, đó chính là tốp 500 của bảng Tiểu Tiên!

“Bảng Tiểu Tiên!”

Chín người khác đều ngạc nhiên hô lên, sau đó căng thẳng tới mức nuốt nước miếng.

Chỉ có Ngô Bình là bình tĩnh như không, anh nhìn tên trên bảng, tên của người trên cùng là to nhất gần như chiếm một phần năm của bảng! Tên của người thứ hai thì nhỏ hơn nhiều, hơn nữa cũng không sáng băng. Cứ thế, càng về sau thì chữ càng nhỏ. Sau tốp 300 thì tên của mọi người đều cực. kỳ nhỏ, phải nhìn kỹ thì mới thấy rõ là viết gì.

“Tôi muốn khiêu chiến người thứ 299, Ngư Phục Sinh!”, một tu sĩ cạnh đó đứng thứ bảy lên tiếng.

“Được!"

Một cái tên trên bảng phát sáng, một tia sáng chiếu. xuống che phủ tu sĩ kia, sau đó cả tỉa sáng và người đó đều biến mất, rõ ràng, anh ta đã được đưa đến một nơi khác.

Những người còn lại không đưa ra quyết định nhanh như vậy, ai nấy đều tập trung nhìn lên bảng với vẻ căng thẳng rồi không ngừng tính toán. Hầu hết họ chỉ có một cơ hội, nếu thất bại thì sẽ bị đưa đi, vậy là coi như công cốc. chuyến này.

Ngô Bình nhìn lên bảng, anh có hai cơ hội khiêu chiến nên quyết định sẽ chọn người thứ nhất và thứ hai Ngô Bình nói: “Tôi muốn khiêu chiến người thứ hai là Trác Thanh Lân!”

Nghe thấy thế, tám người khác đều kinh ngạc rồi lần lượt khuyên anh.

“Anh này, anh hãy nghĩ cho kỹ. Người đứng thứ hai trên bảng Tiểu Tiên gần như đã ở bảng Đại Tiên rồi. Anh khiêu chiến họ thì chẳng khác nào khiêu chiến cường giả trên bảng Đại Tiên đâu”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi nghĩ kỹ lắm rồi”.

“Duyệt!”

Một tia sáng chiếu xuống mang Trác Thanh Lân đi, sau đó có năm chiếc nhãn rơi xuống quanh lôi đài, trong mỗi chiếc nhãn đều chứa rất nhiều tiền Đại Đạo.

Ngô Bình không chút khách sáo mà giơ tay nhận hết, sau đó anh chäp tay hỏi: “Trận khiêu chiến tiếp theo vẫn ở đây ư2"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play