Nhưng thứ thu hút Ngô Bình nhất lại là một chiếc quan tài thuỷ tinh, có một cô gái đang năm bên trong, toàn thân đều trong suốt. Rõ ràng cô ấy chính là con gái của thầy luyện đan Kim Đỉnh kia, cũng là người mà Ngô Bình cần cứu chữa.
Lúc này, Hà Tử Trần đã sai người tung tin thứ ba ra, hiện giờ Ngô Bình đã là thầy luyện đan Thất Tử Đỉnh.
Tin vừa tung ra, cuối cùng nhà họ Hà đã không thể ngồi yên được nữa, đầu tiên là chủ của các chỉ đến tìm Hà Tử Trần. Không lâu sau, nhà của Hà Tử Trần đã đông kín người.
Ngô Bình đã đưa trước một ít Thiên Tư Đan, Vạn Pháp Đan cho Hà Tử Trần, còn anh thì tiếp tục luyện chế Thượng Bí Đan và Bí Thần Đan trong phòng.
Một ông lão cất tiếng hỏi: “Tử Trần, Ngô công tử đâu?”
Hà Tử Trần: “Anh ấy đang luyện đan cho tôi, chỗ đan dược này đều do anh ấy luyện chế. Mọi người nhìn đi, đây là đan dược mà chúng ta hay đặt mua của Tử Đỉnh Môn. Xưa nay, họ chỉ bán cho chúng ta đan dược tam phẩm thôi, đã thế còn hạn chế số lượng. Lúc mình cần nhiều thì chỉ có thể mua đan dược tứ phẩm của họ”.
Mọi người đều gật gù: “Đúng thế, nghe nói tam phẩm cũng bán đắt hàng lắm, nhiều thế lực còn trả nhiều tiền để mua đấy. Họ có thể bán cho mình nhiều như vậy cũng là tốt lắm rồi"
Hà Tử Trần: “Nhưng đan dược mà Ngô công tử bán cho. chúng ta là Thiên Tư Đan nhất phẩm”.
“Cái gì? Nhất phẩm”, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Đừng nói là nhất phẩm, đến nhị phẩm họ còn chưa thấy bao. giờ kìa. Vì đan dược mà có cấp cao như thế thì chắc chắn Tử Đỉnh Môn sẽ giữ lại cho đệ tử nhà mình dùng hoặc bán đấu giá.
Hà Tử Trần: “Mỗi năm, anh ấy sẽ luyện chế cho chúng ta 500 viên Thiên Tư Đan”.
Mọi người lại được phen chấn động, 500 viên! Vậy thì chưa tới mười năm nữa, Hà Thị chắc chản sẽ có thêm rất nhiều thiên tài.
Hà Tử Trần: “Ngoài Thiên Tư Đan ra, Ngô công tử còn luyện chế cho mình Vạn Pháp Đan và Lục Phúc Đan, tất cả đều là cấp nhất phẩm”.
Có người hỏi: “Tử Trần, thế Thượng Bí Đan và Bí Thần Đan thì sao?”
Thượng Bí Đan là đan dược tạo dựng nền móng, Bí Thần Đan thì còn hiếm có hơn. Với rất nhiều đệ tử trẻ mà nói thì hai loại đan dược này có hỗ trợ và tăng sức rất lớn cho họ.
Hà Tử Trần cười nói: “Thượng Bí Đan có đấy, còn là cấp cực phẩm cơ. Thượng Bí Đan cũng có luôn, hơn nữa đều là cấp nhất phẩm”.
Mọi người nghe xong thì lập tức hoan hô, ai cũng khen Hà Tử Trần tốt số và Hà Thị được thơm lây.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng hừ lạnh, sau đó có một người đàn ông trung niên đi vào. Người này là gia chủ của chỉ thứ hai thuộc Hà Thị, ông ta tên là Hà Chính Khôn.
Hà Chính Khôn thờ ơ nói: “Mọi người nghe vậy thôi chứ. đừng tin lời cô ta, đến thầy luyện đan giỏi nhất của Tử Đỉnh Môn thuộc Tiên Giới Nguyên Sử cũng mới có trình độ Thất Thanh Đỉnh, vậy mà tên kia dám nhận mình là Thất Tử Đỉnh, thế mà các người cũng tin à?”
Hà Tử Trần bình tĩnh nói: “Chú ngũ, tin hay không thì cứ gặp sẽ biết. Cháu đang có đan dược do Ngô công tử luyện chế đây, lẽ nào chú không nhìn thấy à?”
Hà Chính Khôn cười khẩy: “Chỉ có vài viên đan dược vớ vẩn thôi, khéo nó mua ở ngoài cũng nên”.
Hà Tử Trần cau mày: “Chú ngũ đi mua thử cháu xem, để xem có mua được Thiên Tư Đan nhất phẩm không”.
Hà Chính Khôn: “Tôi thích thì mua lúc nào chẳng được”.
Hà Tử Trần đang định nói tiếp thì Ngô Bình mở cửa đi ra rồi nói: “Ông có biết cái này không?”