Ngô Bình: “Đâu cần phải nói lời cay đẳng hế, hôm nay chúng ta sẽ tỉ thí ở đại hội này, nếu anh giỏi thì cứ khiêu chiến tôi”.

Thì ra quy tắc của đại hội này rất đơn giản, đó là ai đủ tự tin thì đứng trên lôi đài số một, sau đó để mặc cho các công tử khác khiêu chiến.

Nếu có thể trụ vững trên lôi đài đến tối và không bị ai khác đánh bại thì sẽ là công tử số một!

Ngoài ra còn có lôi đài thứ hai, nếu công tử nào thấy thực lực của mình chỉ thua công tử số một thì sẽ đứng trên lôi đài này.

Cứ thế, sau khi có đủ mười công tử trụ vững trên mười lôi đài thì các công tử còn lại sẽ được khiêu chiến. Khiêu chiến thành công thì sẽ được thế chỗ.

Nghe Ngô Bình nói vậy, Thi Bất Ngữ híp mắt lại: “Mày nói thế là định lên lôi đài chờ khiêu chiến à?”

Làm như vậy đồng nghĩ với việc thể hiện thực lực của bản thân và chấp nhận khiêu chiến của mọi người. Thường chỉ có những công tử có thực lực mạnh và cực tự tin mới dám làm thế. Các công tử khác chỉ đứng dưới xem, sau đó lựa cơ hội khiêu chiến thôi.

Ngô Bình: “Không thì tôi đến đây làm gì?”

Thi Bất Ngữ cười phá lên: “Được, thế mày cứ chờ đấy!”

Thấy Ngô Bình dám giành phụ nữ với một tên quái vật như Thi Bất Ngữ, các công tử khác đều có vẻ nể phục anh, dẫu sao họ cũng không dám làm điều này.

Một lát sau, có một công tử áo vàng khôi ngô, tuấn tú cao hơn một mét chín đi tới.

Trông thấy người này, tất cả các công tử đều tỏ vẻ sợ hãi, có người nói: “Thượng Cung công tử đến rồi, công tử số một đã đến!”

“Lần này thì chưa chắc đâu, Thi công tử và Thần công tử đều sẽ khiêu chiến đấy”.

Ngô Bình nhìn về phía Thượng Quan công tử thì thấy hình như cảnh giới của anh ta đã đến tầng thứ mười Thần Thông, đúng là thực lực rất mạnh.

Thượng Quan công tử chắp tay với mọi ngư: không gặp các vị”.

Các công tử đều chào hỏi lại, đến Thi công tử cũng phải gật đầu.

Sau đó lại có thêm khá nhiều người lên núi, nửa tiếng sau đã có tổng hơn 50 người trên đỉnh núi.

Đúng lúc này, có một ông lão lững gù đi ra, ông ấy lạnh mặt nói: “Thời gian đã đến rồi các công tử, đại hội đỉnh Tinh lần này chính thức bắt đầu. Luật vẫn như trước, ai có thể trụ đến cùng thì sẽ lọt tốp mười”.

Ông ấy ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Điểm khác biệt trong đại hội lần này là nếu ai có thể trở thành công tử số một thì có thể gặp mặt chủ của đỉnh Tinh và nhận được phần thưởng thêm”.

Nghe thấy thế, tất cả các công tử đều sáng mắt lên. Chủ của đỉnh Tinh vô cùng thần bí và có tài nguyên vô tận, phần thưởng của người này chắc chẳn sẽ rất quý.

Nói xong, ông lão hô lên: “Mời các công tử lên đài!” Ông ấy vừa nói dứt câu thì Thần công tử đã bay lên lôi đài số một, song có một người đã nhanh hơn hẳn ta một bước, đó chính là Thượng Quan công tử.

Loáng cái, đã có hai công tử đứng trên lôi đài số một, mọi người đều đổ dồn ánh nhìn về đó.

“Có kịch hay xem rồi đây, hai công tử này sẽ tranh giành vị trí số một!”

“Chủ đỉnh Tinh sẽ gặp người đứng đầu nên đương nhiên họ phải tranh nhau rồi, huống hồ sau khi giành được vị trí đầu bảng, còn nhận được nhiều tài nguyên hơn từ gia tộc”.

Thần công tử khá gầy, mặt dàu, mắt to mắt nhỏ, nhưng khí thế thì không kém cỏi chút nào.

Thượng Quan công tử cười nói: “Thần huynh định tranh vị trí đầu bảng với tôi à?”

Thần công tử: “Thượng Quan huynh, anh đã ở vị trí này rồi thì lần này nhường cho tôi nhé?”

Thượng Quan công tử: “Cái này phải dựa vào thực lực, chứ không nhường được”.

Thần công tử: “Thế chúng ta bắt đầu thôi chứ!” Thượng Quan công tử: “Mời!”

Hai người lập tức ra tay, mọi người ở dưới chỉ nhìn thấy hai ảo ảnh mờ ảo ở bên trên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play